Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

“Hỏng rồi, chẳng lẽ nhóm Chu sư huynh gặp chuyện bất trắc rồi?"

"Cô mong họ gặp chuyện bất trắc thế à!", Mục Vỹ cạn lời: "Mấy cái xác ở đây không phải đệ tử của Thiên Kiếm Sơn, chắc chắn là người của ba gia tộc lớn kia. Ta nghĩ Chu Tử Kiện và Cừu Xích Viêm đã rời khỏi đây để dụ đám người kia bỏ đi rồi. Phạm vi của di chỉ Cổ Long này không quá lớn, chúng ta tìm một lát kiểu gì cũng gặp thôi!"

Hai người họ lại đi tiếp, giữa đường đã thấy không ít các vụ đánh đấm.

"Xem ra mọi người dần có thu hoạch rồi, lúc trước rất bình yên, còn bây giờ thì bắt đầu đánh nhau!"

Bạch Đồ Gian tuỳ ý nói.

“Hả?"

Điều này khiến Mục Vỹ thấy hơi ngạc nhiên.

Trước đó rất bình yên?

Chưa nói đến chuyện di chỉ Cổ Long này đã bị nui Huyền Không lục tung lên để vơ hết bảo vật, mà nếu còn sót lại vật báu gì thì chắc cũng bị họ vét sạch rồi. Cho nên bảo bối mà những người này đang tranh cướp cùng lắm cũng chỉ là mấy món thánh khí, thánh đan thôi, chứ không phải dị bảo quý hiếm gì.

Núi Huyền Không rất quỷ kế đa đoan.

Sau khi thấy khá nhiều vụ tranh chấp trên dọc đường, Mục Vỹ đã dần hiểu ra.

Nếu hắn đoán không nhầm thì các món thánh khí và thánh đan này đều do núi Huyền Không cố tình để ở đây.

Giả dụ là ngày thường thì những món thánh khí và thánh đan hạ phẩm này sẽ không thể khiến các thiên tài ở đây phải tranh cướp.

Nhưng bay giờ, những ngưoi đi vao di chỉ Cổ Long này đều là các thiên chi kiêu tử của các thế lực lớn, vì thế dù chỉ là một món phàm khí thì họ cũng quyết không buông tay.

Lý do không phải vì bảo bối, mà là sĩ diện.

Khi phát hiện ra một món thánh khí, nếu ta nhường ngươi thì còn gì là mặt mũi nữa.

Với võ giả thì thể diện chính là tôn nghiêm của họ.

Thế nên chỉ một miếng sắt vụn cũng có thể khiến hai thiên tài quen biết sơ qua đánh nhau đến vỡ đầu chảy máu.

"Cẩn thận chút, nếu thấy bảo bối nào thì đi vòng qua luôn!", Mục Vỹ nhắc nhở.

Bọn họ không đi quá nhanh, Mục Vỹ đang ghi nhớ quang cảnh dọc đường.

"Tinh Tử Hàng, Thất Tinh Môn của ngươi chỉ là một trong bảy thế lực lớn ở phía Tây thôi, thật ra cả bảy thế lực lớn này gộp lại cũng không đọ lại được với nhà họ Chu ta đâu, nên tốt nhất ngươi hãy đưa món thánh khí ấy cho ta đi!"

"Chu Đào, ngươi không hiểu đạo lý ai đến trước được trước à!"

Một cuộc cãi vã trên đường đi đã thu hút Mục Vỹ, khiến hắn dừng bước.

Tinh Tử Hàng!

“Bộ nhuyễn giáp này là thánh khí trung phẩm, người của Thất Tinh Môn ta phát hiện ra trước, không phải nó nên thuộc về chúng ta sao?"

"Thất Tinh Môn ngươi phát hiện ra trước?", người thanh niên to béo ở phía đối diện Tinh Tử Hàng cười nói: "Nếu ta nói người nhà họ Chu ta nhìn thấy trước thì sao?"

"Chu Đào, ngươi đừng có mà quá đáng. Đệ tử Thất Tinh Môn ta phát hiện ra trước nhưng đã bị người nhà họ Chu các ngươi sát hại, giờ ngươi lại định cướp thánh khí. Nếu ngươi muốn đánh nhau thì ta cũng không ngại đâu!"

"Thế thì chiến thôi, ai sợ ai!"

Người thanh niên đó bật cười nói: "Bảy thế lực lớn bắt tay nhau mới miễn cưỡng đứng vững ở phía Tây của tiểu thế giới Tam Thiên, thế mà còn tưởng mình giỏi lắm, đúng là ếch ngồi đáy giếng!"

"Nhà họ Chu các ngươi ở Trung vực thì còn chẳng bằng con ếch!"

Tinh Tinh Hàng vừa định nổi đoá thì đã có một giọng nói trào phúng vang lên.

Đó là Mục Vỹ!

Mục Vỹ có ấn tượng khá tốt với Tinh Tử Hàng, hơn nữa Thất Tinh Môn đã có ý kết thân với hắn. Lần trước khi ở Thiên Tuyển Sơn, Tinh Tử Hàng đã không làm khó hắn, nên giờ đương nhiên hắn phải ra mặt khi thấy chuyện bất bình.

Thật ra xen vào chuyện của người khác không phải phong cách của Mục Vỹ, nhưng nếu chuyện này có liên quan đến lợi ích của hắn thì xen vào một chút cũng không sao!

Hơn nữa lần này, Chu Vân Văn và Chu Á Huy ở dưới lòng đất cũng đang muốn cầu cạnh hắn, nên hắn không phải lo lắng gì.

"Ngươi là ai?"

"Mục Vỹ?"

Tinh Tử Hàng nhìn Mục Vỹ rồi ngẩn ngơ.

Tên này đã biến mất gần một năm, không ngờ lại xuất hiện ở đây.

Mà thoạt nhìn thì tiểu tử này đã hoàn toàn khác trước rồi.

“Lâu rồi không gặp!"

"Ừm!", Tinh Tử Hàng cười nói: "Không ngờ ngươi vẫn còn sống, ta biết ngươi không chết được đâu mà".

"Chào hỏi nhau trong hoàn cảnh này hơi lạ nhỉ!"

“Ha ha ... "

“Đủ rồi đấy!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!