Xét trên tiểu thế giới Tam Thiên, mấy chục nghìn người này không ai không phải thiên chi kiêu tử.
Nhưng nhìn cả nghìn quái thú với đủ màu lông ở đối diện, một suy nghĩ táo bạo bỗng lóe lên trong lòng Mục Vỹ.
Những người nay đều là đệ tử hoac trưởng lão của nui Huyền Không.
Neu han chữa trị được cho họ thì đo chac chan se là lực lượng trung thành với hắn suốt đời.
Bọn họ không thể trở về núi Huyền Không được nữa, vậy thì hắn sẽ dùng chính đội quân này để lật đổ núi Huyền Không.
Nhớ năm nào, hắn và Huyết Kiêu còn xông ngang đánh thẳng, giết một đường lên núi Huyền Không.
Nhưng lúc ấy chỉ giet mỗi sơn chủ của nui Huyền Không, sức mạnh tổng thể của núi Huyền Không không bị yếu đi nên mới dẫn đến hậu quả Huyết Kiêu bị chúng sát hại sau khi hắn rời khỏi tiểu thế giới Tam Thiên.
Hiện nay, núi Huyền Không chẳng còn năng lực gì để lộng hành như trước. Trong tương lai, Mục Vỹ không chỉ cần giết kẻ thuộc núi Huyền Không đã ra tay sát hại Huyết Kiêu mà còn muốn xóa sổ cả ngọn núi này.
Bởi vậy việc khẩn cấp trước mắt là đào tạo một thế lực thuộc về mình.
"Nói chung là ta biết huyết độc trên người Chu Á Huy như nào rồi, có điều với cảnh giới hiện giờ của ta thì khó mà giải trừ, nhưng tương lai cảnh giới của ta tăng, có lẽ sẽ có cách đấy!"
"Có thật không?"
Lời nói của Mục Vỹ làm Chu Vân Văn suýt thì rơi nước mắt.
Là trưởng tộc nhà họ Chu nên ông ta cũng có tư cách làm trưởng lão của núi Huyền Không, địa vị cao quý vô cùng nhưng lại bị núi Huyền Không bắt đi làm vật thí nghiệm bí mật, để rồi thành ra bộ dạng người không ra người, quỷ không ra quỷ như bây giờ.
Mấy trăm năm qua, nhà họ Chu đều nghĩ ông ta chết rồi chứ đâu ngờ còn sống.
Suốt hàng trăm năm ấy, Chu Vân Văn chưa bao giờ dám soi gương. Dáng vẻ xấu xí đó làm ông ta đau đớn, oán hận vô cùng.
"Nếu như Mục Vỹ tiểu huynh đệ có thể giải huyết độc của bọn ta thì sau khi ra được di chỉ Cổ Long, cả nhà họ Chu ắt xem tiểu huynh đệ là ân nhân cứu mạng!", Chu Vân Văn nghiêm túc hứa.
Nhưng Mục Vỹ hoàn toàn không tin lời hứa này là thật.
Nhà họ Chu là gia tộc mạnh nhất tiểu thế giới Tam Thiên, là một lực lượng hùng hậu, làm gì có chuyện sẽ toàn tâm toàn ý báo đáp chỉ vì hắn cứu Chu Vân Văn và Chu Á Huy!
Mục Vỹ không cần toàn bộ nhà họ Chu nam dưới trướng mình. Hắn chỉ cần khống chế hàng nghìn người ở đây thật chắc trong tay là được.
Sở dĩ lúc này Mục Vỹ không thể chữa trị đám người kia là vì sử dụng Vạn Cổ Huyết Điển chưa thuần thục chứ không phải do thực lực chưa tới.
Chưa kể, Vạn Cổ Huyết Điển chỉ được xem như mở đầu cho Bất Diệt Huyết Điển.
Chứ nếu hắn nắm giữ trọn vẹn Bất Diệt Huyết Điển ngay bây giờ thì thứ huyết độc này đã chẳng làm gì được hắn rồi.
Mục Vỹ lại gần Chu Vân Văn rồi chìa tay ra, vận chuyển huyết thuật. Dần dần, cơ thể đen tuyền cao đến mười mét của ông ta từ từ trở lại kích thước bình thường
Một ông lão xuất hiện trước mắt bao người.
Đó là một lão già có mái tóc muối tiêu, đôi mắt sáng ngời có thần, cao lớn, đĩnh đạc và cường tráng, gây chú ý hơn cả là uy thế như có như không cùng với uy nghiêm của một người đã quen ở trên cao.
Đây mới là dáng vẻ chân chính của Chu Vân Văn.
Thấy mình trở về hình dáng ban đầu, Chu Vân Văn sờ mặt, khuôn mặt thấm đẩm nước mắt.
Mấy trăm năm rồi, ông ta nhớ dáng vẻ vốn có của mình biết mấy.
Chu Vân Văn quỳ phịch xuống trước người Mục Vỹ, khóc không thành tiếng: "Chỉ cần tiểu huynh đệ có thể loại trừ huyết độc trong cơ thể lão, lão nguyện lên núi đao, xuống biển lửa vì cậu".
"Ông đứng lên trước đã!"
Mục Vỹ bình tĩnh nói: "Giờ ta cũng không có cách nào, trước mắt phải xem có đưa các ông ra khỏi đây được không đã!"
"Không được đâu!"
Chu Á Huy cười mà như khóc: "Trong ngọn núi này có một lối đi thông với thế giới bên ngoài nhưng bọn ta không thể đi qua đó. Có lẽ là do núi Huyền Không bày trò nên hiện tại bọn ta không ra khỏi nơi này được, chắc phải đợi đến khi giải được huyết độc quá".
Bọn nui Huyền Không đung là thâm độc, cho dù những nguoi nay song đượo cũng nhất quyết không cho họ ra ngoài.
Bởi một khi có người ra được khỏi di chỉ Cổ Long, kế hoạch Huyết Thi sẽ bại lộ, và chờ đợi toàn bộ núi Huyết Không sẽ là sự phỉ nhổ ngập đầu, thậm chí là bị cả tiểu thế giới Tam Thiên thóa mạ.
Dù có lợi hại đến đâu, mạnh mẽ đến thế nào, núi Huyền Không cũng chẳng chống lại noi cả một lực lượng tiểu thế giới Tam Thiên khổng lồ.
"Mục tiểu huynh đệ, cậu có cách giải trừ huyết độc cho bọn ta là được rồi, mọi việc cứ từ từ mà làm thôi!"
Chu Vân Văn nghiêm túc nói: "Bọn ta chờ ở đây nhiều nhất cũng một nghìn năm, ít nhất cũng mấy năm, chờ thêm mấy năm nữa thì có sao? Còn bây giờ, nếu cậu vào di chỉ Cổ Long để tìm bảo bối thì cậu cứ tiếp tục làm việc của mình đi. Chỉ cần cậu bình an rời khỏi di chỉ Cổ Long, hãy đến nhà họ Chu báo tin ta và Huy Nhi chưa chết. Nhất định nhà họ Chu sẽ phối hợp với cậu cứu bọn ta ra ngoài!"
Mục Vỹ biết cách của Chu Vân Văn mới là giải pháp tốt nhất cho tình thế hiện
giờ