Nghĩ tới sức mạnh huyết mạch, Mục Vỹ đột nhiên ngẩn ra.
Ở tiểu thế giới Tam Thiên không thiếu thánh thú, thánh thú chia làm mười cấp, mỗi cấp đều khác nhau. Những con thánh thú mạnh mẽ thậm chí còn có thể tiến hoa thành thần thú nhờ vào khả năng nghịch thiên của mình.
Dùng huyết mạch của thánh thú để kích thích sức mạnh huyết mạch của võ giả, hình thành một loại huyết mạch truyền thừa gần như là điều không thể, nhưng vẫn có một chút hi vọng.
Nhưng nếu là huyết mạch của thần thú thì khả năng thành công sẽ cao hơn!
Song, hình như thần thú không xuất hiện ở đây thì phải.
Tuy nhiên bây giờ lại có một người dễ đối phó hơn thần thú.
Đó là Tần Mộng Dao!
Nếu nui Huyen Không để y đến kế hoạch Huyết Thi như lời Chu Á Huy nói thì Tần Mộng Dao nguy rồi.
Hơn nữa khi co ấy thi triển sức mạnh huyết phach thần thu thông thiên của mình thì kiểu gì núi Huyền Không chẳng động lòng.
Lần này, Tần Mộng Dao cũng đi vào di chỉ Cổ Long. Nếu tất cả những chuyện này chỉ là một âm mưu thì chắc chắn núi Huyền Không sẽ ra tay với cô ấy.
"Đưa tay đây!"
Mục Vỹ nhìn Chu Á Huy rồi bình tĩnh nói.
“Để làm gì?"
“Còn làm gì nữa? Người ngươi toàn lông với lá, ta thèm vào mà giở trò sàm sỡ
ấy!"
Mục Vỹ gườm mắt rồi đặt tay lên bàn tay của Chu Á Huy.
Ngay sau đó, máu huyết trong cơ thể hắn cuộn trào, lặng lẽ vận chuyển Vạn Cổ Huyết Điển.
Bây giờ, hắn đã luyện đến cảnh giới đại thành ở tầng thứ nhất của Vạn Cổ Huyết Điển, bắt đầu tu luyện tầng thứ hai. Nhưng tầng này lại chia thành ba tiểu thành, hắn mới tiếp xúc với thành thứ nhất, nhưng lý giải về huyết mạch đã mạnh hơn những người khác rồi.
Dẫu sao Vạn Cổ Huyết Điển cũng do Huyết Kiêu sáng tạo ra, đến Tru Tiên Đồ còn phải cảm thán về những kiến thức về huyết mạch ấy.
Mục Vỹ chuyển động bàn tay, máu huyết trong người hắn sôi trào. Một lát sau, lông trên bàn tay của Chu Á Huy mà hắn chạm vào đã bắt đầu rụng xuống, một đôi tay trắng ngần đã xuất hiện trước mặt Mục Vỹ.
Ngay sau đó, lông lá trên người Chu Á Huy bắt đầu biến mất, cơ thể y liên tục thu nhỏ rồi trở lại hình dáng ban đầu, người huynh đệ đứng hiên ngang trong gió cũng oai phong.
Nhưng bây giờ, điều mà những người đó chú ý tới không phải người bạn cao lớn của Chu Á Huy, hay da thịt chắc khoẻ của y, mà là sự biển đổi bất ngờ trên người y.
Lột xác!
Lông rụng hết rồi!
Sao có thể chứ?
Trông thấy cảnh tượng này, ngay chính bản thân Chu Á Huy cũng thấy bất ngờ.
Y thật sự không thể tin được.
"Quả nhiên là vậy!"
Nhưng Mục Vỹ lại tỏ vẻ đã hiểu ra rồi buông tay.
Một lát sau, lông trên người Chu Á Huy lại mọc dài ra rồi che kín người của y và bạn của y, người y cũng khôi phục lại chiều cao năm mét.
Y nhìn Mục Vỹ rồi không ngừng run rẩy.
"Ngươi biết chuyện này là sao đúng không?"
Chu Á Huy không thể bình tĩnh được nữa.
"Sao ngươi lại nhìn ta như thế? Ta không thích đàn ông đâu!"
Mục Vỹ lùi lại một bước rồi nhíu chặt mày.
"Vì cơ thể ngươi đã hoà lẫn với huyết mạch của thánh thú Lục Địa Ngạch Mao Hầu nên mới gây ra tình trạng biến dị này. Ta phải công nhận một điều là ngươi quá may khi chưa chết đấy!"
Mục Vỹ nhíu chặt hàng lông mày.
Quả nhiên!
Nghe Mục Vỹ nói vậy, Chu Á Huy trợn tròn mắt.
“Nếu ngươi đã biết lý do thì chắc chắn có cách xử lý đúng không?"
"Đúng cái con khỉ!"
Mục Vỹ nói: "Vì ta tu luyện một môn công pháp đặc biệt nên khi chạm vào ngươi mới có thể áp chế ảnh hưởng mà huyết mạch thánh thú gây ra cho cơ thể ngươi thôi, chứ muốn xử lý triệt để thì ta cũng bó tay!"
Nghe vậy, Chu Á Huy lập tức tái mặt.
Nhưng câu nói tiếp theo của Mục Vỹ lại khiến y thấy có hi vọng hơn.
"Song sau này chắc sẽ có cách đấy!"
"Thật không?"
"Ta lừa ngươi làm gì?", Mục Vỹ xua tay, nói: "Hốt hoảng lên thế làm gì, sợ hết cả hồn".
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!