Mục Vỹ hiểu trong lòng Tần Mộng Dao đang nghĩ gì.
Có điều làm vậy chắc chắn sẽ đẩy Tần Mộng Dao ra đầu ngọn gió, gánh nặng cô phải chịu sẽ còn nguy hiểm hơn: cuộc chiến giữa các thế lực.
Mà trông có vẻ Tần Mộng Dao đã tính trước mọi đường đi nước bước rồi.
Cuộc chiến đã kết thúc nhưng dư âm vẫn còn.
Cổ Phi Dương, một thế hệ thần thoại trong lòng nhiều người đã thua. Một số cô gái trẻ không kìm được khóc nức nở.
Cổ Phi Dương từng là biểu tượng của sự vô địch, là chí tôn, là người mà tất cả thiên tài dưới 100 tuổi của toàn tiểu thế giới Tam Thiên ngưỡng mộ.
Sau khi đánh bại Cổ Phi Dương, Tần Mộng Dao không dừng lại, cũng không cướp đi lệnh bài của hắn ta mà bay đi như một con thiên nga kiêu hãnh.
Một thiên tài khác mang tên Tần Mộng Dao đã trỗi dậy. Không nghi ngờ gì nữa, điều này nói lên rằng danh hiệu thiên tài mạnh nhất Cửu Hàn Thiên Cung đã thuộc về cô.
"Không ngờ vợ cả của ngươi đỉnh thật đấy!", Bảo Linh Nhi vừa cười vừa trêu Mục Vỹ.
Tính đến thời điểm hiện tại, chỉ có Thiên Bảo Các biết chắc Mục Vỹ là Mục Vỹ đó.
Võ giả của các thế lực khác chỉ đoán thôi chứ không dám chắc, nếu không thì bọn Hàn Phong Ngọc đã xông lên giết Mục Vỹ ngay khi thấy hắn đi bên cạnh Bảo Linh Nhi rồi.
"Đỉnh hay không ta không biết, nhưng ta biết cuộc thám hiểm di chỉ Cổ Long sẽ vui lắm đây!"
Mục Vỹ mỉm cười, xoay người rời đi.
Không ai biết mưu đồ của nui Huyen Không khi công khai tin tức di chỉ Cổ Long mở ra là gì.
Có một chỗ Mục Vỹ nghĩ mai không ra, đó là vì sao nui Huyen Không khi công bố việc mở cửa của di chỉ lại quy định chỉ đệ tử thiên tài dưới 100 tuổi mới được phép vào.
Nhất định là có ẩn ý gì trong đó, nhưng lúc này Mục Vỹ chưa biết được.
Đối với võ giả, ba ngày rất ngắn ngủi, nhưng với một số người thì ba ngày tại Không Thành lại dài đến kỳ lạ.
Ba ngày qua, gần như lúc nào cũng xảy ra những trận ẩu đả trong Không Thành.
Thậm chí, ngồi trong tửu lâu ăn một bữa cơm người bàn bên cũng có thể là cao thủ trên bảng Thiên Mệnh.
Trong đám cao thủ này có thầy pháp trận, có thích khách, có cả thầy luyện đan lẫn thầy luyện khí tài năng.
Các cuộc chiến diễn ra trong thầm lặng, rất nhiều đệ tử có tên trên bảng Thiên Mệnh bị một đám thanh niên không biết từ đâu xuất hiện cướp đoạt lệnh bài.
'Không ngờ chỉ trong vòng ba ngay ma thu hạng tren bang Thien Menh bị đổi đến bảy, tám mươi lần. Xem ra là do di chỉ Cổ Long quá cám dỗ, những thiên tài hay ẩn giấu tu vi không giấu mình được nữa, bắt đầu lộ diện rồi!"
Trong tửu lâu, Bảo Linh Nhi cười nói.
"Chuyện này không quan trọng, quan trọng là những người đó muốn làm gì!"
Ba ngày qua, Mục Vỹ bảo Diệp Thu điều tra rất nhiều việc nhưng cuối cùng vẫn chưa tìm được thông tin gì về mục đích của núi Huyền Không.
Vù vù ...
Trong lúc hai người nói chuyện, tiếng vù vù vang vọng khắp Không Thành.
"Võ giả nào có được Thiên Mệnh Lệnh có thể dẫn thêm mười người cùng đi vào núi Huyền Không. Nhớ lấy, cả mười người đó đều phải không quá 100 tuổi, bây giờ lập tức xuất phát".
Sau tiếng vù vù, một giọng nói đầy trang nghiêm truyền đi khắp Không Thành.
"Đi thôi!"
Bảo Linh Nhi nhoẻn môi, dẫn Mục Vỹ và những người thuộc Thiên Bảo Các rời khỏi đây.
"Diệp Thu, thời gian này con quay về bảy mươi hai hải đảo, trông chừng đảo Thiên Luân và hai đảo lớn kia để lỡ bọn chúng có giở trò gì còn đối phó kịp, tiện thể trông chừng đảo Huyết Sát, bảo vệ Huyết Vô Tình và Huyết Nhất luôn".
"Vâng!"
Mặc dù hiện giờ Huyết Vô Tình đã xếp thứ 280 trên bảng Thiên Mệnh nhưng y không tham gia cuộc tầm bảo tại di chỉ Cổ Long lần này.
Điều đảo Huyết Sát cần nhất hiện giờ là sự phát triển ổn định. Sau khi có được phần còn lại của Vạn Cổ Huyết Điển, chắc chắn thực lực của Huyết Vô Tình và Huyết Nhất sẽ tăng đáng kể. Nhưng dù hai người trở nên mạnh hơn thì nền tảng đảo Huyết Sát chưa đủ vững chắc vẫn là sự thật, cần trải qua từng bước một vì một tương lai vững mạnh.
Chẳng qua, chưa chắc thời gian này không có người có mưu đồ bất chính với đảo Huyết Sát.
Nhìn núi Huyền Không nguy nga, cao vút ở đằng xa, Mục Vỹ cười khổ.
"Chút nữa là đến núi Huyền Không rồi, lưu ý mấy điều này nhé. Mười nghìn năm trước, Vỹ tôn giả và Huyết tôn giả từng đại náo núi Huyền Không, trừ hai người này ra, mười nghìn năm qua chưa từng có ai dám cả gan xông vào đó".
Bảo Linh Nhi nghiêm túc nói: "Mặc dù đúng là Vạn Trận Tông có khả năng phòng ngự mạnh nhất thiên hạ nhưng đại trận của núi Huyền Không cũng không thể khinh thường. Trận pháp của Vạn Trận Tông chuyên về phòng ngự, trận pháp của núi Huyền Không thì thiên về công kích".
"Khỏi lo, ta chưa muốn chết đâu".
Mục Vỹ mỉm cười tự đắc.
Với thực lực hiện giờ, hắn mà xông vào núi Huyền Không như mười nghìn năm trước là chưa kịp vào đã bay đầu rồi.
Mấy tiếng soạt soạt soạt vang lên, đội ngũ mấy nghìn người vào núi Huyền Không.
Mỗi một đệ tử có tên trên bảng Thiên Mệnh đều dẫn thêm mười người đi cùng. Mười người này cũng là đệ tử thiên tài thuộc các môn phái. Nhìn bao quát toàn bộ hầu như không có võ giả nào dưới cảnh giới Vũ Tiên.
Núi Huyền Không được tạo thành bởi trên dưới một nghìn ngọn núi với những kích thước khác nhau.
Những ngọn núi cao vạn trượng này lơ lửng như được một thứ sức mạnh vô cùng vô tận chống đỡ.