Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

Ba con số được khắc thật to trên lệnh bài.

297!

Mục Vỹ cười khổ nhìn con số ấy.

Xem ra vòng sáng này được núi Huyền Không phát ra để xác định các đệ tử thiên tài thuộc tốp 300 trên bảng Thiên Mệnh. Đây là ba trăm suất được phép vào di chỉ Cổ Long.

Tuy nhiên, núi Huyền Không phát từng lệnh bài khi còn ba ngày nữa là đến lúc họ công bố di chỉ Cổ Long được mở.

Quá rõ ràng, họ đang tuyên bố rằng chỉ cần có được lệnh bài bảng Thiên Mệnh là có thể vào di chỉ Cổ Long.

Còn về việc ai có thì phải xem ba ngày tới các đệ tử sẽ tranh giành nhau thế nào rồi.

"Đưa ta!"

Trong lúc những người khác còn ngan người, Bảo Linh Nhi bỗng thì thầm bên tai Mục Vỹ.

Hắn không hỏi lại mà chỉ giao lệnh bài cho cô ấy.

Nay di chỉ Cổ Long được mở, thiên tài có thứ hạng từ 300 trở lên trên bảng Thiên Mệnh được phép đưa mười tùy tùng đi cùng.

Mặc dù Mục Vỹ giết Hàn Thiên Vũ nên mới lấy được lệnh bài, nhưng bây giờ nếu nó xuất hiện trong tay hắn sẽ khiến rất nhiều người nghi ngờ.

Thà đưa Bảo Linh Nhi giữ giup luôn cho rồi.

Tính ra thì hắn làm cận vệ cho Bảo Linh Nhi, chắc chắn sẽ có suất vào di chỉ.

Cạnh tranh trong di chỉ Cổ Long còn gay gắt hơn núi Thiên Tuyển nhiều.

Lần trước chỉ là cuộc chiến giữa bảy thế lực lớn phía tây tiểu thế giới Tam Thiên, lần này thì quy mô lớn hơn, thành cuộc tranh đoạt giữa các thiên tài khắp tiểu thế giới Tam Thiên.

"Các vị, chỉ còn ba ngày nữa thôi. Có lẽ ba ngày này các vị sẽ vất vả lắm, đừng để bị người ta cướp lệnh bài đấy, không là ê chề lắm!"

Bảo Linh Nhi cười khuc khích, quơ quơ lệnh bài của mình.

"Nếu bị người khác cuớp lệnh bài cho thay không tư cách được vào di chỉ Cổ Long, bọn ta cũng không còn mặt mũi nào để tham gia nữa!"

Thiên Vũ cười nhẹ, vẫn bình tĩnh như thường.

Nơi này là Không Thành thì đã sao, kẻ nào dám cả gan cướp đồ của y nghĩa là không để Thiên Đan Tông vào mắt rồi.

"Nhìn kìa! Có người khiêu chiến Cổ Phi Dương đầu bảng Thiên Mệnh, muốn cướp Thiên Mệnh Lệnh của hắn kìa!"

Một tiếng hét thình lình vang lên trong tửu lâu. Toàn bộ tửu lâu tức khắc sôi trào, những người trong đây vội vàng chạy ra ngoài.

Dù đứng trên đường cũng có thể nhìn thấy hai bóng người đứng chắp tay trên trời.

Trong đó có một người chắp hai tay sau lưng, trên mặt là nụ cười tươi tắn, mái tóc dài phấp phới theo gió trông cực kỳ phong lưu và tiêu sái.

Người còn lại thì mặc chiếc váy dài màu xanh nhạt, mái tóc mượt mà như thác nước xõa tự nhiên ra đẳng sau, khí chất cao cao tại thượng, ung dung và đầy sang trọng. Nhìn cô, ai nấy đều biết đây là một người lạnh lùng từ trong xương tủy cùng sự cao quý từ khi sinh ra đã có.

"Tần Mộng Dao!"

Vừa thấy bóng dáng kia, khắp các nẻo đường trong Không Thành đều trở nên náo nhiệt.

"Vị thiên tài đó của Cửu Hàn Thiên Cung, Tần Mộng Dao đây sao! Đẹp quá đi mất ... "

"Đâu chỉ đẹp, cô ấy còn thức tỉnh thần phách Băng Hoàng nữa, thực lực cao khỏi phải nói. Ngươi không có cửa mơ tưởng cô ấy đâu".

"Nhưng dù mạnh đến đâu thì, khiêu chiến Cổ Phi Dương à ... có hơi ... "

"Cổ Phi Dương là thần thoại đay! Chắc đệ tử có thể đanh bại hắn vẫn chưa sinh ra đâu nhỉ?"

"Ai biết được. Cổ Phi Dương mạnh thì mạnh đấy, nhưng Tần Mộng Dao này cũng không đơn giản đâu!"

Tuy nghe thấy lời bàn tán sôi nổi của những người bên dưới nhưng hai bóng người đứng trên cao không dao động chút nào.

"Co la thien tai cua Cuu Han Thien Cung, Tan Mong Dao?", giong noi Cổ Phi Dương đầy từ tính, cộng thêm nụ cười tươi rói của hắn ta làm nhiều nữ tử hét lên đầy cuồng nhiệt.

"Là ta!"

"Chắc cô biết ta chứ? Nếu cô chỉ muốn có Thiên Mệnh Lệnh để vào di chỉ Cổ Long thì không nhất thiết phải khiêu chiến ta đâu. Hàn Phong Ngọc trong Cửu Hàn Thiên Cung cô cũng có một cái lệnh bài đấy thôi, đủ dùng rồi. Chẳng lẽ cô muốn được nổi tiếng?"

"Ngươi nói đúng, ta muốn nổi tiếng!"

Tần Mộng Dao ngạo nghễ đáp: "Ta đang chờ một người đến tìm ta, vậy nên ta rất cần tiếng tăm. Nổi tiếng hơn thì huynh ấy sẽ dễ tìm ta hơn!"

"Ngốc thật!"

Câu trả lời của cô làm Mục Vỹ đứng bên dưới thầm mắng yêu, nở nụ cười ngán ngẩm.

Muốn biết tin tức về Tần Mộng Dao thì rất dễ, không ngờ cô làm vậy chỉ để hắn tìm được mình, ngây thơ quá đi mất.

Dù có đánh bại được Cổ Phi Dương hay không, tên tuổi Tần Mộng Dao nhất định vẫn được lan truyền ra khắp nơi.

Chuyện này chưa chắc đã tốt cho cô.

"Nổi tiếng để một người tìm cô?", Cổ Phi Dương ngẩn người một thoáng rồi cười khẽ: "Không sai, khiêu chiến ta quả thật sẽ giúp cô nổi tiếng, chẳng qua khả năng lớn hơn là cái chết đấy"

Dứt lời, hắn ta chém một đao xuống.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!