"Còn một lão già tên Vạn Quỷ lão nhân mà tiểu tử này từng kết giao ở Trung Châu nữa, không cần ta nói chắc hai người cũng biết lão ấy rồi!"
"Vạn Quỷ lão nhân ư? Huynh nói đùa hay thật vậy? Nếu đúng thì không phải Vô Cực Ma Tông đang phát rồ lên đi tìm ông ta sao!"
Bảo nhị gia khó tin nói.
Vạn Quỷ lão nhân là một nhân vật lớn nổi như cồn ở tiểu thế giới Tam Thiên từ hàng vạn năm trước, nhưng sau đo có tin đồn là ông ta đã phi thăng lên đại thế giới Vạn Thiên, sao giờ lại xuất hiện ở Trung Châu?
"Thật giả thế nào thì kệ đi, đệ có biết ba thiên chi kiêu nữ tài giỏi mới xuất hiện gần đây không? Cả ba cô gái này đều có quan hệ không bình thường với Mục Vỹ đâu!"
Bảo chủ cười lớn nói: "Điều tra những chuyện này quả thực rất phức tạp, chắc rất nhiều thế lực không biết gì, nhưng nếu Thiên Bảo Các chúng ta đã biết thì không thể giả vờ không biết được".
"Cho nên ta buộc làm vậy với tiểu tử này, vì không thể gây thù chuốc oán với hắn được, thứ ta coi trọng là hiện tại của hắn, nhưng hơn thế nữa là tương lai".
“Đệ hiểu rồi!"
Lãnh Kiếm liếc nhìn Mục Vỹ đã đi xa rồi lạnh lùng nói: "Sau này ta sẽ đọ kiếm chiêu với han, để xem kiếm tâm của ai lợi hại hơn".
Lúc này, Mục Vỹ chưa biết bảo chủ đã biết rõ rất nhiều thông tin về mình.
Hiện giờ, Thiên Vận Đại Lục đã bị phong ấn, Mục Vỹ biết chỉ ai có thực lực đạt tới cảnh giới cao thâm như ma đế Tra Khắc mới có thể phá vỡ hư không rồi đưa hắn đến đây.
Còn những người khác muốn vào Trung Châu thì khó như lên trời.
Cho nên một thế lực be nhỏ nhu Vy Minh không thể có sức uy hiếp với họ được.
"Ngươi giỏi lắm Mục Vỹ, che giau giỏi ghê! Đã tu luyện được Tiên Thiên Cương Khí, hơn nữa con là Song Trung Cương Khí mà dám lừa ta!"
Tiếng chất vấn của Bảo Linh Nhi đã kéo Mục Vỹ về lại thực tại.
“Ta cũng bất ngờ lĩnh ngộ được chân nguyên biến đổi về chất sau đó ngưng luyện Tiên Thiên Cương Khí khi bị Quân Chính Ân đuổi giết đấy chứ, còn Song Trùng Cương Khí thì có lẽ tại công pháp của ta khá đặc biệt.
"Công pháp đặc biệt ư?", Bảo Linh Nhi hừ nói: "Cũng đúng thế thật, ba lão cường giả tài giỏi cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ ba hợp lại còn thua ngươi cơ mà".
"Ba lão cường giả tài giỏi?"
Mục Vỹ cười khổ nói: "Ba bọn họ chỉ giỏi luyện đan, luyện khí thôi, cứ cường giả tài giỏi cái nỗi gì!"
Bảo Linh Nhi chắp tay sau lưng rồi ưỡn ngực nói: "Bỏ đi, ta không tính toán với ngươi nữa, ai cũng có bí mật mà. Ngươi yên tâm, giờ ngươi đã là hộ vệ thân cận của Bảo Linh Nhi ta rồi, nếu có ai dám động vào ngươi thì cha ta sẽ xử lý ngay".
"Hơn nữa ngươi còn có tên này ở cạnh, thêm ba cường giả siêu việt của Thiên Bảo Các ta nữa là bốn, ngoài núi Huyền Không ra, kẻ nào muốn đối phó với ngươi thì cũng phải suy xét tới bốn cường giả này".
“Ừm!"
“Đi thôi, đi xem đảo chủ của ba đảo suýt bị cha ta giết đang uất ức thế nào".
Bảo Linh Nhi phủi tay rồi cười phá lên, sau đó thong dong bước đi.
Mục Vỹ đi theo sau, còn Diệp Thu thì im lặng đi cạnh hắn.
Luc nay, nhom Luan Hoi Menh đang đung ở đao Thien Luan cho Bảo Linh Nhi
tới
Hôm nay thực lực ma Thiên Bao Cac thể hiện đa khiến cả Lam Kim Lâu và Ám Ảnh Các phải bỏ chạy, mà bảy mươi hai hải đảo vốn đã yếu hơn hai thế lực lớn đó nên đương nhiên không có sức chống trả.
"Bảo tiểu thư, hoan nghênh!"
Thấy Bảo Linh Nhi đến, Luân Hồi Mệnh lập tức bước lên, tươi cười hớn hở.
“Luân đảo chủ, ông giở mặt nhanh thế, ban nãy còn kêu gào muốn giết ta, mà giờ đã xếp hàng ra nghênh đón rồi?"
“Ta nào dám, tại Lãm Kim Lâu và Ám Ánh Các ép người quá đáng, hơn nữa chúng ta cũng đâu can dự vào chuyện này. Là hai môn phái trên bắt tay giở trò mèo, chứ bảy mươi hai hải đảo của chúng ta luôn ở thế trung lập mà".
Bảo Linh Nhi cười lạnh nói: "Ông đừng làm vậy nữa. Lần này, ta đến là muốn triệu tập tất cả đảo chủ của bảyy mươi hai hải đảo. Từ giờ trở đi, các mối làm ăn ở đây đều do Thiên Bảo Các lo liệu hết. Mà ông cũng đừng luôn mồm lôi bảy mươi hai hải đảo ra nữa, đảo Thiên Luân của ông chưa đại diện cho tất cả các đảo được đâu!"
"Ta cũng nói luôn cho ông biết, trước ông thì đảo Huyết Sát cùng các đảo lân cận đã quyết định hợp tác với Thiên Bảo Các ta rồi. Từ nay, Thiên Bảo Các ta sẽ có sự quan tâm đặc biệt tới đảo Huyết Sát, đảo Thiên Luân của ông đừng ỷ thế mà bắt nạt người ta!"
"Vâng, nhất định rồi!"
Luân Hồi Mệnh không dám càn quấy nữa.
Một cường giả cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ tám, thứ chín như Bảo nhị gia đã đủ khiến ông ta sợ phát khiếp rồi.
Giờ cả bảo chủ và kiếm thánh Giết Chóc - Lãnh Kiếm đều đang ở đây thì sao ông ta dám vớ vẩn nữa.