“Hừ, Mục Vỹ, đây không phải là nơi để ngươi càn quấy, Tần phó các chủ đã tới thì ngươi cứ cho chet đi!", Anh Triển nhìn Mục Vỹ rồi cười lạnh.
Nếu hôm nay Tần Nghịch Tài không đến thì ông ta thật sự không biết phải làm sao.
Mục Vỹ quá mạnh, bọn họ không thể làm gì được.
"Lãm tiểu thư, tên này có tâm địa xấu xa nên chúng ta phải tiêu diệt để loại bỏ hiểm hoạ, mong Lam tiểu thư ra tay!"
Kim Bất Dịch cúi đầu xuống rồi cung kính nói.
Thấy chỗ dựa của mình đã tới, hai người họ tự tin lên hẳn.
Họ không thể đánh lại Mục Vỹ, nhưng dù hắn có mạnh đến mấy thì cũng không phải đối thủ của hai nhân vật lớn này được.
“Chờ chết ư?"
Mục Vỹ nhìn dáng vẻ của hai người đó rồi cười lớn nói: "Kim Bất Dịch, Ảnh Triển, dù hôm nay lâu chủ và các chủ của hai ông có tới thì ta cũng giết được hết!"
“Khốn kiếp!"
"Hỗn láo!"
Nghe thấy vậy, hai người Kim Bất Dịch lùi lại rồi nhìn Mục Vỹ với ánh mắt sợ
sệt.
Nhưng khi nhớ ra có hai nhân vật lớn đứng phía sau, hai người họ lập tức xốc lại tinh thần và không còn sợ hãi khi nhìn Mục Vỹ nữa.
"Ngươi giỏi lắm, dám đòi giết người trước mặt chúng ta, để ta xem ngươi có tư cách gì!"
"Lâu lắm rồi ta chưa gặp ai thú vị như tiểu tử này!"
Tần Nghịch Tài và Lãm Kim Nguyệt mỉm cười nhìn Mục Vỹ, nhưng trong nụ cười đó ẩn chưa sát ý cực mạnh.
Xoạt, giọt máu trên kiếm Tiềm Long của Mục Vỹ đã nhỏ xuống đất, hắn nhanh chóng tiến lên.
Mục Vỹ lao lên phía trước.
Lúc này, Mục Vỹ chẳng hề quan tâm tới Tần Nghịch Tài và Lãm Kim Nguyệt, hắn vẫn tiến bước, tung hoành chém giết.
Mục tiêu của hắn là phong toả Ảnh Triển và Kim Bất Dịch.
Trông thấy vậy, Bảo Linh Nhi không nhịn được ngạc nhiên hô lên.
Cô ấy biết rõ sự lợi hại của Tần Nghịch Tài và Lãm Kim Nguyệt, Mục Vỹ cứ xông ra thế này lẽ nào không sợ hai người họ hay sao?
"Ngươi dám?"
“Chán sống rồi mà!"
Cả Tần Nghịch Tài và Lam Kim Nguyệt đều không ngờ Mục Vỹ dám ra tay thật
Nhất là Tần Nghịch Tài, Mục Vỹ đã giết Tần Triết Thiên - một người cháu rất tài giỏi và có tiềm lực của ông ta, vì thế đương nhiên ông ta đang nổi giận ngút trời.
Bây giờ lại thấy Mục Vỹ dám ra tay trước mặt mình, hắn thật sự không coi họ a gì.
Nhưng Mục Vỹ có để tâm đến họ hay không?
Đương nhiên là không rồi!
Hắn đã bao lần vào sinh ra tử, đến bạn bè thân thiết cùng người thương còn tưởng hắn đã chết, hắn không muốn khiến người quan tâm đến mình phải chịu nỗi đau ấy nữa.
Lần này, hắn phải cho tất cả mọi người biết rằng không ai có thể giết được hắn!
"Chết đi!"
Kiếm Tiềm Long bay đi cực nhanh, đến tàn ảnh cũng không có, Mục Vỹ vung kiếm lên, một tay hắn có màu đỏ như máu, sau đó tấn công Kim Bất Dịch và Ảnh Triển.
Thấy Mục Vỹ lao tới, Lưu Ly Kim Thân loé lên xung quanh hai người Kim Bất Dịch, ai nấy đều cầm lấy thánh khí của mình.
Nhưng hai người họ còn chưa kịp phản ứng lại thì Mục Vỹ đã áp sát tới rồi.
"Dừng tay!"
“Chết đi!"
Song, dẫu sao Tần Nghịch Tài và Lãm Kim Nguyệt cũng là cường giả cảnh giới Vũ Tiên, đương nhiên tốc độ của họ sẽ nhanh hơn Mục Vỹ rất nhiều.
Thấy hai người đó sắp tấn công Mục Vỹ từ phía sau, một bóng người chợt lao vút ra phía sau hắn.
Người đó mặc chiếc áo dài màu trắng, mái tóc dài tung bay, trong đôi mắt trong trẻo là đôi đồng tử đen láy khiến người ta phải sợ hãi.
"Các ngươi dừng tay lại!"
Người đó vừa xuất hiện đã vung cả hai tay ra, một âm thanh như tiếng ma quỷ vang lên, hai cái đầu lâu khô xuất hiện trong tay người đó rồi bay về phía hai người Tần Nghịch Tài.
Bụp bụp, người đó chưa làm gì mà Tần Nghịch Tài và Lãm Kim Nguyệt đã bị đẩy lùi.
Phụt ..
Đúng lúc này, Mục Vỹ ở phía trước đã dùng cả tay và kiếm để tấn công bọn họ nhanh như chảo chớp
Những tiếng hét thảm thiết vang lên không ngừng.
Cổ Kim Bất Dịch có mấy vết cứa, còn Ánh Triển thì bị đâm trúng bụng.
Kiếm tâm tầng bốn và U Minh Quỷ Trảo của Vạn Cổ Huyết Điển đã giúp thực lực của Mục Vỹ trở nên rất khủng khiếp.
Kiếm hạ, người chết!
Mục Vỹ quay lại, lạnh lùng nhìn Tần Nghịch Tài và Lãm Kim Nguyệt, sau đó cười nói: "Hai vị thấy sao? Người ta muốn giết, các người nghĩ có thể cản được sao? Mà không chỉ có vậy đâu, các người nghĩ có giết được ta không?"
Nghe thấy vậy, Tần Nghịch Tài và Lãm Kim Nguyệt đều tái mặt nhìn Mục Vỹ.
Sau đó, khoé miệng cả hai đều rỉ máu, mặt mày có vẻ đau đớn.
Máu chảy!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!