Sau khi sống lại và chưa gặp những người bạn cũ, Mục Vỹ còn thấy vui vì hắn đã sống lại và mừng vì ký ức vẫn còn.
Nhưng ai rồi cũng sẽ ngắc ngoải như con chó rơm thôi.
Hắn đã hoàn toàn tỉnh ngộ sau khi Huyết Kiêu chết.
Sự sống mới này không phải là của riêng hắn.
Đã có rất nhiều chuyện xảy ra trong hàng vạn năm qua.
Khi phải chứng kiến nỗi khổ của bạn bè xưa, biết được sự đau đớn của họ, cùng sự giày vò cay đắng hàng vạn năm của đồ đệ thân yêu bằng một thân phận khác, tâm trạng của Mục Vỹ không thể bình tĩnh nổi.
“Là ai đã giết nhị sư phụ ạ?", Diệp Thu nói: "Với tu vi của nhị sư phụ thì không ai ở tiểu thế giới Tam Thiên có thể địch nổi người".
“Núi Huyền Không!”
Nghe thấy vậy, Diệp Thu nắm chặt tay thành nắm đấm, nhưng lần này y đã khắc chế khí thế của mình.
“Kiếp này không tiêu diệt được núi Huyền Không thì Diệp Thu con sẽ không làm người!"
“Haizz, so với việc tiêu diệt núi Huyền Không thì ta nghĩ ngươi nên nghĩ cách để sống sót rời khỏi đây đi, Mục Vỹ!”
Đột nhiên có một tiếng cười lạnh vang lên, cả đám người lao thẳng vào trong hang động.
Bọn họ lập tức bao vây hai sư đồ Mục Vỹ.
"Ta đang thắc mắc không biet tại sao ngươi lại chạy vao đay, ra là có trợ thủ".
Quân Chính Ân mỉm cười, nói: "Niệm Thu Động, Niệm Thu Động, không phải gã đàn ông ngươi tên là Niệm Thu đấy chứ?”
Quân Chính Ân nhìn Diệp Thu rồi cười lớn.
“Mục Vỹ, không ngờ ngươi vẫn còn trợ thủ ở đây, nói chuyện vui quá nhỉ? Còn nấu cả canh cá nữa cơ mà!", Quân Chính Ân cười nói: "Các huynh đệ đâu, giết bọn họ xong, chúng ta còn có canh để uống đấy!"
“Ha ha ... "
Nghe Quân Chính Ân nói vậy, mọi người xung quanh đều bật cười ha hả.
"Sư phụ, bọn họ đều là những người đang truy sát người sao?", Diệp Thu nhìn Mục Vỹ rồi hỏi.
Đáp lời xong, Mục Vỹ đi đến trước chiếc bếp lò, múc một bát canh cá, thổi nguội rồi cười khổ nói: “Con cũng thấy rồi đấy, bây giờ sư phụ con ... yếu ớt đến mức đáng thương!"
“Đâu có ạ, chỉ là tạm thời thôi. Dẫu sao người cũng là Vỹ tôn giả của hàng vạn năm trước, đến núi Huyền Không còn không là gì so với người cả!"
Diệp Thu cung kính nói.
“Úi giờ, còn sư phụ nữa chứ!"
Quân Chính Ân cười gập bụng rồi nói: "Tiểu tử kia, muốn bái sư thì chọn ta đây này, vì ta có thể dạy nhiều thứ cho ngươi hơn cái tên điên kiêu căng cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ nhất này!"
“Sư phụ, con có thể giết bọn họ không?"
Diệp Thu phớt lờ Quân Chính Ân, y nhìn Mục Vỹ rồi lễ phép hỏi.
“Cứ tự nhiên!"
Mục Vỹ uống một hớp canh rồi cười nói: "Chứ không lẽ con định để họ giết ta
"Con không dám ạ!"
Diệp Thu chắp tay rồi vội đáp.
Dù có bao nhiêu năm trôi qua thì trong lòng y cũng chỉ có hai người sư phụ.
Nếu không có Mục Vỹ và Huyết Kiêu thì y đã mục xương từ lâu rồi, chứ nói gì đến chuyện báo thù hay có thực lực mạnh mẽ như bây giờ.
Đừng nói là chờ mười nghìn năm, dù phải chờ thêm bao năm nữa, thậm chí tới khi thiên trường địa cửu, y cũng không bao giờ quên công ơn này.
“Chậc chậc, cảm động quá đi mất, sư đồ tình thâm!", Quân Chính Ân nhìn Mục Vỹ rồi cười nói: "Mục Vỹ, lần này kiểu gì ngươi cũng chết chắc rồi. Nếu ta là ngươi thì sẽ lập tức quỳ xuống xin tha, biết đâu ta có thể cho ngươi chết thoải mái một chút, hoặc ... "
Bịch ..
Song, Quân Chính Ân còn chưa nói hết câu thì đã có một tiếng động vang lên, gã quỳ xuống đất, máu tương chảy từ thất khiếu ra.
Không thấy Diệp Thu có bất kỳ hành động gì, nhưng sau vài tiếng bùm bụp, đám người với khí thế hiên ngang ấy đều nằm rạp xuống đất, mặt mày đỏ ửng như bị nổ tung.
“Khi nói chuyện với sư phụ ta cần phải lễ độ một chút!"
Diệp Thu hờ hững nói.
Lúc này, Quân Chính Ân chỉ còn biết sững người.
Gã là cao thủ đứng thứ chín mươi chín trên bảng Thiên Mệnh, cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ tư, thế hệ võ giả trẻ ở tiểu thế giới Tam Thiên mấy ai địch nổi?
Nhưng khi đối mặt với người thanh niên này, gã ngã xuống từ bao giờ còn không rõ.
Sao lại như vậy?
Mục Vỹ bê bát canh cá ngồi xuống, sau đó nhìn Quân Chính Ân rồi mỉm cười nói: "Ban nãy ngươi nói gì ấy nhỉ? Quỳ xuống xin tha thì ngươi sẽ cho ta chết thoải mái một chút à? Bây giờ ta trả câu nói ấy lại cho ngươi đấy!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!