"Cẩn thận!"
Mục Vỹ biến sắc, rút kiếm Tiềm Long ra chém. Tiếng kiếm xẹt qua không khí liên tục phát ra.
"Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến!"
Mục Vỹ nhìn một đống mũi tên nhỏ màu đen chi chít ở đẳng trước, cười mà như khóc.
"Bảo tiểu thư, lâu rồi không gặp!"
Bốn bóng dáng sột soạt xuất hiện sau cơn mưa tên. Bốn người nọ đều mặc áo bào đen. Kẻ cầm đầu đeo tấm vải lụa đen che mặt, giọng khản đặc như một con vịt đực.
"Can Tà!"
Sự hiện diện của kẻ này làm Bảo Linh Nhi tái mặt.
"Không ngờ Bảo thiếu chủ còn nhớ ta đấy, vinh hạnh quá!", nam tử tên Can Tà cười to làm giọng càng khó nghe hơn.
"Chạy mau!"
Bảo Linh Nhi hot hoang, kéo Mục Vỹ muốn bỏ chạy.
"Sao Bảo thiếu chủ nôn nóng thế kia? Người quen cũ gặp nhau, phải ôn chuyện một lát chứ?", hai người vừa quay lại thì một giọng nói khác vang lên sau lưng.
"Điền Vân!"
Người thứ hai vừa xuất hiện làm Bảo Linh Nhi thảng thốt ra mặt.
"Hai kẻ này mạnh lắm!"
"Mạnh lắm sao?"
"Can Tà là sát thủ kim bài của Ám Ảnh Các, có cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ hai. Quan trọng hơn, công pháp gã tu luyện là Khô Cốt Đao Pháp vô cùng tà ác. Điền Vân thì có cảnh giới Vũ Tiên tầng ba, là sát thủ của Lãm Kim Lâu, được mệnh danh là Tỏa Cốt Thủ, các chiêu thức của hắn ta đều rất tàn nhẫn".
Vừa nghe Bảo Linh Nhi nói xong, Mục Vỹ cũng biết tình hình rất nguy cấp.
Kẻ thì là Vũ Tiên tầng hai, kẻ thì là Vũ Tiên tầng ba, đã thế bảy, tám người đằng sau nhìn có vẻ cũng là cường giả cảnh giới Vũ Tiên.
Xem ra Lãm Kim Lâu và Ám Ảnh Các thèm muốn quyền giao thương với bảy mươi hai hải đảo lắm rồi nên mới quyết định tung đòn chí mạng!
"Giờ có chạy cũng không thoát, chuẩn bị đi!", Mục Vỹ cầm trường kiếm, nhún vai nói.
"Chuẩn bị gì cơ?"
"Giết người chứ gì!"
Câu vừa dứt, hắn vung kiếm Tiềm Long xông thẳng về phía Can Tà.
Đường kiếm tầm thường, chẳng gây ra được gợn sóng nào nhưng Can Tà vẫn không dám chủ quan.
Gã biết Mục Vỹ đã giết Tần Triết Thiên và Lâu Địch trong Vô Địch Huyễn Sát Trận.
Gã đâu dám khinh thường những thiên tài như hắn.
Can Tà giơ tay lên cao, một thanh đại đao thình lình hiện ra trong tay gã.
Đại đao dài ba mét, cán đao dài hơn hai mét. Một mặt lưỡi đao được khảm một cái vòng bạc, mỗi lần va trúng thân lưỡi đao lại phát ra âm thanh đinh đang trong treo.
"Chết đi!"
Can Tà hừ lạnh, tung kiếm xông tới.
"Keng!", đao và kiếm giao nhau. Hai bóng người vừa giao phong đã tách ra.
Mục Vỹ lùi một bước, đứng giữa không trung, người hơi loạng choạng.
Đao của Can Tà cứng thật!
"Mẹ nó. Tưởng đâu ngươi lợi hại lắm chứ, hóa ra là người ta tâng bốc quá đà. Tần Triết Thiên kia ăn hại quá, chẳng hiểu sao để bị ngươi giết được luôn, mất mặt quá đi mất".
Can Tà chửi thề, nhìn Mục Vỹ với vẻ mặt khinh khỉnh.
"Ta không lợi hại thật đấy, nhưng ngươi có biết hắn chết như nào không?"
Mục Vỹ cười khẩy, đặt kiếm Tiềm Long có hình thù kỳ lạ ra trước người.
Nhưng luc này, trên than kiem la ba con hỏa long hình thành từ ba loại thiên hỏa có màu sắc khác nhau. Ba hỏa long uốn lượn trên kiếm Tiềm Long làm thân kiếm từ từ biến hóa.
Thân kiếm vốn có một độ cong nhất định.
Nhưng đáng ngạc nhiên là lúc này nó đang từ từ dài ra.
Kiếm Tiềm Long đen như mực liên tục kéo dài, cuối cùng huyễn hóa thành một thanh gươm dài ba thước.
Có vụ này nữa hả?
Can Tà đần mặt.
"Hắn làm ma dưới kiếm của ta, ngươi cũng không thoát!"
Giọng Mục Vỹ khinh thường thấy rõ. Hắn nâng kiếm tung đòn quyết định.
Bên kia, Bảo Linh Nhi đang giao thủ với nam tử tên Điền Vân. Tuy cô ấy có thực lực Vũ Tiên tầng thứ hai nhưng dẫu sao cũng là thiếu chủ Thiên Bảo Các, chí bảo chất đầy người.
Chí bảo nhiều đến mức không kiểu dáng nào giống nhau, đen nỗi Điền Vân không thể dùng hết sức để tấn công nữa mà.
Ngặt nỗi còn bảy, tám tên cao thủ cảnh giới Vũ Tiên đang đứng ngoài quan sát chờ cơ hội, thỉnh thoảng đánh lén làm hai người khá chật vật.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!