"Thứ cho ta mạo muội, có phải tổ tiên của cậu là một cường giả thông thiên triệt địa không?", Mục Vỹ từ tốn hỏi.
"Sao huynh biết?"
Huyết Nhất sửng sốt hỏi Mục Vỹ, ngay sau đo cung biet mình lỡ lời ben vội vàng che miệng.
"Xem ra là thật rồi, có lẽ cậu thức tỉnh sức mạnh huyết mạch của tổ tiên đấy, chỉ là không biết cách vận dụng thế nào nên lúc thì tiến cảnh chậm, lúc thì tiến cảnh nhanh, phụ thân cậu không nói với cậu điều này vì y cũng bó tay!"
Mục Vỹ nghiêm túc hỏi: "Sức mạnh huyết mạch của tổ tiên cậu cần dùng một phương pháp đặc biệt để kiểm soát và khống chế, nhưng hiện giờ cậu không có, phụ thân cậu cũng không có, đúng không?"
"Rốt cuộc huynh là ai?"
Chuyện đến bây giờ, Huyết Nhất không thể không đề phòng.
Người trước mắt không đơn giản như cậu nghĩ.
Trông hắn cứ như biết rõ mọi thứ về cậu vậy.
"Ta là ai thì không cần biết, cậu chỉ cần biết ta tới để giúp cậu là đủ rồi!"
Nói rồi Mục Vỹ chỉ vào đầu Huyết Nhất. Vẻ hoảng sợ lộ ra trên gương mặt thanh tú, cậu không nói nổi một câu.
"Giờ ta sẽ truyền cho cậu một bảo điển của tổ tiên cậu là Vạn Cổ Huyết Điển. Cậu tu luyện tầng thứ nhất của bí pháp sẽ biết rõ thực hư thế nào. Cậu cũng có thể về nói chuyện này cho phụ thân biết".
Trong lúc nhất thời, Huyết Nhất thấy đầu mình như bị nhét một đoạn ký ức vào
"Nếu như phụ thân cậu hỏi ta là ai, cậu chỉ cần nói với y rằng ta tên ... Mục Vỹ là biết thôi!"
Mục Vỹ cười nhẹ: "Hơn nữa, không cần phụ thân cậu tìm đến ta, ta sẽ tự đi gặp y!"
Dứt câu, bóng người Mục Vỹ chớp nhoáng biến mất.
Chỉ để lại Huyết Nhất còn trợn mắt há hốc mồm trong nhà!
"Vạn Cổ Huyết Điển ... Mục Vỹ ... "
Huyết Nhất vội vàng lớn tiếng sai bảo: "Người đâu, lập tức về đảo Huyết Sát, ta có chuyện quan trọng cần báo cho phụ thân!"
Mục Vỹ đi trên phố lớn, người run run đầy kích động.
Sức mạnh huyết mạch, không ngờ là sức mạnh huyết mạch!
Mục Vỹ biết Huyết Kiêu đã lĩnh ngộ được khả năng diệu kỳ của huyết mạch, nhưng hắn không ngờ y thật sự có thể kích hoạt sức mạnh huyết mạch thông qua Vạn Cổ Huyết Điển.
Huyết Kiêu là ai?
Là cường giả đứng đầu tiểu thế giới Tam Thiên lừng danh một thời.
Tuy đã chết nhưng sức mạnh huyết mạch vẫn còn, điều đó đủ để chứng minh Vạn Cổ Huyết Điển của y có công dụng rất lớn.
Huyet Nhat nay co the thuc tỉnh suc manh huyet mach chung to moi suy luan của Huyết Kiêu là đúng, Vạn Cổ Huyết Điển cũng là đúng.
"Có đứa đệ đệ thế này đúng là tuyệt cú mèo. Nếu đệ không chết thì bây giờ ta đã cho đệ dùng chung Bất Diệt Huyết Điển rồi, sức mạnh huyết mạch của đệ sẽ càng mạnh hơn, cảnh giới của đệ nhất định sẽ vượt qua ta!"
Mục Vỹ thủ thỉ.
Không phải Huyết Vô Tình không biết Huyết Nhất có sức mạnh huyết mạch.
Tiếc rang Huyết Kiêu đã bỏ mạng, không rõ Vạn Cổ Huyết Điển ở đâu nên y không thể giúp Huyết Nhất dẫn dắt sức mạnh huyết mạch của mình.
Nhưng Mục Vỹ tin rằng, sau khi Huyết Nhất trở lại đảo Huyết Sát, Huyết Vô Tình nhất định sẽ ba chân bốn cẳng chạy đi tìm hắn!
Một khi thức tỉnh sức mạnh huyết mạch, thành tựu trong tương lai của Huyết Nhat se bat kịp ca lao tổ tong Huyet Kieu. Neu nhu Muc Vy con truyền cho cậu Bất Diệt Huyết Điển nữa, nhiều khả năng thành tựu của cậu sẽ sánh ngang với Huyết Kiêu.
Về đảo Huyết Sát, vì Mục Vỹ thấy áy náy với Huyết Kiêu nên muốn đền bù tất cả cho bọn họ.
"Kiêu đệ, Vạn Cổ Huyết Điển của đệ được truyền cho hậu nhân của đệ là kết quả viên man nhất rồi nhỉ ... ", Mục Vỹ thở dài: "Ta sẽ truyền cả Bất Diệt Huyết Điển cho họ nữa. Đệ chết là do ta, do đại ca như ta!"
Đi trên con phố tối tăm, làn gió giá lạnh xung quanh như nhấn chìm hắn.
'Sao cứ có mấy người mơ mộng hão huyền, thích nhằm vào người khác thế nhi!"
Mục Vỹ không nhanh không chậm đi trên phố lớn. Dần dần, dường như đã thấm mệt, hắn rẽ vào một con hẻm nhỏ.
"Soạt soạt soạt", hai bóng người lập tức vào hẻm theo.
Bịch bịch ...
Nhưng hai bóng dáng nọ vừa xông vào thì hai tiếng bịch vang lên. Bọn họ bị đánh ngất, không còn thấy hay cảm nhận được gì nữa.
Khi tỉnh lại, hai người này phát hiện mình bị trói, lửa quấn quanh. Hơi nóng hừng hực đốt cháy da thịt họ, phát ra âm thanh xèo xèo vang dội.
'Đau không?"
Mục Vỹ xoay lại, cười bí hiểm nhìn hai kẻ nọ.
"Ngươi là ai? Liệu hồn thả bọn ta ra mau, không thì đừng có trách!"
Một tiếng rắc vang lên, tên võ giả kia vừa mới nói xong thì Mục Vỹ tiến lên đạp cho một phát. Tiếng xương gãy truyền đến, người nọ muốn hét lên nhưng không thể phát ra âm thanh nào.
'Thành thịt nướng trên tay ta rồi còn dám láo toét thế à. Ta hỏi thì các ngươi trả lời, rõ chưa?"
Mục Vỹ đe dọa: "Khỏi thừa thãi làm gì cho mệt, không muốn chết thì trả lời đi. Hai ngươi đều là cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ nhất, chắc cũng biết nhiều chuyện. Nói dối hoặc không trả lời thì chết!"
Mục Vỹ đánh ngất một người rồi nói với người còn lại: "Chút nữa ta sẽ hỏi cùng một câu với hắn ta. Đáp án của hai ngươi mà không giống nhau thì chuẩn bị tinh thần đi!"
Nghe vậy, gã ta giật thót.
Người này đắc tội Thiên Luân Các, họ vốn phụng mệnh theo dõi hoặc nếu có cơ hội thì giết hắn luôn, nào ngờ hai cường giả cảnh giới Vũ Tiên tầng một lại trở thành dê con đợi người này làm thịt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!