Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

Ùng ùng ...

Trong phút chốc, đột nhiên có mấy tiếng động lạ phát ra từ cây Vạn Hóa.

Quá dễ đoán. Dù cây Vạn Hóa đang trong giai đoạn biến hóa nhưng bị mấy chục người đằng trước chọc giận vẫn nổi điên.

Nó quyền uy đến thế mà bị những tên hèn hạ này cầm chân, đúng là mất mặt mà.

Một lát sau, thân cây Vạn Hóa khô héo nhanh chóng sinh sôi nảy nở. Bề mặt những nhánh cây chuyển sang màu xanh lá, ngay sau đó, sắc xanh dần lan rộng, chuyển sang màu xanh biếc.

Gần như chỉ trong chớp mắt, cổ thụ héo rũ thình lình biến thành một cây đại thụ cao chọc trời.

Thân cây dựng thẳng từ mặt đất lên, cành lá um tùm.

Có điều, trên thân đại thụ treo các quả hình người. Mỗi một quả chỉ lớn bằng khoảng một gang tay nhưng khi rơi xuống đất sẽ biến thành một võ giả tấn công những người xung quanh ngay tức khắc.

Không chỉ vậy, những cành cây của đại thụ tiếp tục vươn dài, che phủ toàn bộ nền đất trên đỉnh núi. Thỉnh thoảng có cành cây quật lên gặt hái tính mạng của đám võ giả.

"Nghe nói quả hình người được cây Vạn Hóa chuyển hóa từ tinh nguyên sinh mệnh của các võ giả mà nó bắt được, có công dụng rất lớn trong việc nâng cao cảnh giới, nhưng đồng thời đó cũng là vũ khí giết người của cây Vạn Hóa!"

Tước Thải Y bỗng nói lớn: "Mọi người tăng tốc giết đám con rối, tiếp cận cây Vạn Hóa nhanh hơn đi. Nếu không, mấy trăm quả hình người này sẽ tiếp tục biến thành người bao vây tiêu diệt chúng ta đấy. Càng về sau, cảnh giới của chúng sẽ càng cao!"

Những người còn lại đều hiểu ý cô ta.

Quả hình người là bảo vật tuyệt vời, nhưng một khi rụng sẽ trở thành cỗ máy giết người.

Nếu như bọn họ có thể lấy quả hình người về tay thì sẽ như có được thiên đan linh dược, nhưng nếu mặc cho chúng rơi xuống đất, họ sẽ bị chính những binh khí sắc bén này giết chết.

"Xông lên!"

Chuyện đã đến nước này, không một ai muốn chùn bước!

"Thấy gớm!", lời nhắc nhở nghe như đầy thiện chí của Tước Thải Y làm Mục Vỹ tặc lưỡi.

Nữ tử này đúng là xảo trá, người mà làm như con tốt thí vậy.

Mấy quả hình người này đúng là lợi hại đấy, nhưng đám đệ tử mà lại gần cây Vạn Hóa là tự biến thành quả hình người ngay và luôn chứ ở đó mà đòi chạm được chúng.

Đúng như hắn đoán, khi bọn võ giả xông về phía cây Vạn Hóa, những cành lá rậm rạp tốt tươi của nó mọc ra vô số nhánh nhỏ và quấn quanh mười mấy người này chỉ trong tích tắc.

Mấy tiếng phập vang lên, bọn võ giả không những không thể chạm vào quả hình người treo trên cây mà ngược lại còn bị rút cạn tinh nguyên, biến thành quả hình người.

Nhân cơ hội này, Tước Thải Y phi thân đến, bộ y phục rực rỡ đang mặc phát ra vầng sáng bảy màu. Cầm thanh kiếm sấm sét trong tay, cô ấy chém vào phần gốc của thân đại thụ.

"Rắc rắc" hai tiếng rồi nổ uỳnh, thân cây to lớn đã bị chém ra một kẽ hở.

Một hạt màu xanh ngọc tỏa ra vầng sáng xanh dịu nhẹ xuất hiện tại vết chém.

"Thụ Tâm!"

Nhìn thấy hạt màu xanh ngọc kia, nét mặt Lâm Hối Anh mừng như điên.

Thạch Phi Du, lấy Thụ Tâm đi, cây Vạn Hóa của chúng ta chắc rồi. Nhanh lên!"

Bây giờ y đang đứng cách cây Vạn Hóa một đoạn khá xa nên đành gọi Thạch Phi Du qua lấy.

"Muốn thu phục cây Vạn Hóa à? Mơ đi!"

Tuy nhiên, Phần Phiêu Tuyết lạnh lùng quát lớn. Cô ta vừa theo sau sát sao vừa thi triển Phần Long Bát Hoang. Hỏa khắc mộc, những cành cây lập tức tránh xa chúng.

Tước Thai Y thì bị mat đa sau khi chem than cay nên bị đám dây leo điên cuồng công kích.

Tung một chiêu đánh lùi Thạch Phi Du, Phần Phiêu Tuyết dần tiếp cận Thụ Tâm.

'Phần Phiêu Tuyết, Thụ Tâm không thuộc về cô!"

Giọng ai đó thình lình vang lên. Một tia sáng kèm theo tiếng leng keng giáng xuống, Phần Phiêu Tuyết bị cản trở.

"Tinh Bắc, ngươi mà cũng dám cản đường ta?"

"Sao lại không dám?"

Tinh Bắc nở nụ cười trêu tức. Hắn ta vung tay, cả một bầu trời đầy sao phủ lấy Phần Phiêu Tuyết.

"Lạc Thiên, đi mau!"

Phần Phiêu Tuyết đanh mặt, vừa giao thủ với Tinh Bắc vừa nhìn đệ đệ quát.

"Vâng!"

Phần Lạc Thiên nhoẻn miệng cười, lao vút đi.

Phe ung dung nhất lúc này là các đệ tử Thiên Kiếm Sơn. Họ đứng đợi ngoài cuộc chiến, Cừu Xích Viêm thì bảo vệ họ, cứ như thể phe này không hề có ý định tranh đoạt Thụ Tâm của cây Vạn Hóa.

'Sao lại là ngươi!"

Ngay khoảnh khắc tay Phần Lạc Thiên sắp chạm đến gốc thân cây, một tiếng hét đột ngột vang lên đầy phẫn nộ.

Đó là Thạch Phi Du vừa bị Phần Phiêu Tuyết cản đường.

Lúc này, khuôn mặt gã nhăn nhó cực kỳ dữ dẫn, tay cầm một viên đá tròn màu vàng nhạt, toàn thân cũng ánh vàng kể cả làn da.

"Bổ Thiên Thạch!"

Ai thấy viên đá ấy cũng biến sắc.

Nghe đồn Bổ Thiên Thạch là viên đá được một vị đại nang dùng để vá lỗ thủng trên trời thời thượng cổ.

Đây không thể chỉ đơn giản gọi là đá nữa rồi!

Làm gì có vật bình phàm nào có thể sánh bằng một viên đá vá được trời!

"Ngươi chán sống rồi!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!