Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

Dù mệt mỏi, Lâm Hối Anh vẫn hứng khởi vô cùng.

Lúc này y không hứng khởi mới là lạ!

Cây Vạn Hóa, đó là cây Vạn Hóa đấy!

Nghe nói nguồn gốc của đất trời, trạng thái nguyên thủy của vạn vật đều được cất chứa trong linh thụ này.

Mọi thứ trên thế gian đều có linh hồn, cỏ cây hoa lá cũng không ngoại lệ.

Một số linh thụ lâu năm gặp thiên thời địa lợi có thể huyễn hóa ra linh thức, từ đó có khả năng tu luyện.

Sau một trăm năm, nó trở thành cây Bách Hóa, được một nghìn tuổi thì thành cây Thiên Hóa.

Mười nghìn năm tuổi chính là cây Vạn Hóa.

Cây Vạn Hóa là thủ lĩnh ban phát mệnh lệnh cho hàng vạn linh thụ khác. Quan trọng là linh thụ này có một lượng linh khí tự nhiên vô cùng dồi dào.

Nếu như hấp thu linh khí này, võ giả sẽ dễ dàng lĩnh ngộ ý cảnh thâm sâu trong tự nhiên hơn.

Trong nhóm mười mấy người này, Lâm Hối Anh có thể nói là đệ nhất thiên tài của nhà họ Lâm, có một vốn hiểu biết vững chắc về sức mạnh của Mộc hành nên cảm ứng được đâu là vùng vạn vật sẽ bén nhạy với linh khí nhất.

Đỉnh núi!

Nghe thấy lời của Lâm Hối Anh, những người khác đều lên tinh thần, tiếp tục tiến lên đỉnh núi.

Có điều dọc đường cứ bị bọn dị thú và mấy cây cối, hoa cỏ quái lạ tấn công, nhiều không đếm xuể. Mặc dù chưa tới nỗi giết được bọn họ nhưng vẫn quá mệt mỏi.

"Ơ'?"

Mục Vỹ đang đi thoăn thoắt bỗng nhận ra có mấy người ở đằng trước, lập tức dừng chân.

'Trùng hợp thật!"

Hắn vừa thấy mấy người nọ là ẩn nấp ngay.

Đó là Kim Triết, Lâm Hối Anh và Thạch Phi Du. Cơ mà không thấy Thạch Xà - người thanh niên có cảnh giới Vũ Tiên của nhà họ Thạch đâu.

Ba kẻ này đều có thù không đội trời chung với hắn vì đệ tử trong gia tộc đã bị hắn giết.

Làm gì có chuyện Mục Vỹ bỏ qua cho bọn họ, nhưng vẫn chưa đến lúc ra tay.

Hắn thấy dường như ba người này đang đi tìm cây Vạn Hóa.

Nghĩ lại thì nhà họ Lâm có rat nhiều thành tựu nghiên cứu về Mộc hành, chắc là tên Lâm Hối Anh này có nhiều cách lắm. Mục Vỹ quyết định theo sau họ, tìm tòi cho ra lẽ.

Mười mấy người rảo bước không ngơi nghỉ. Càng đi, càng trải qua nhiều đợt công kích đến từ dị thú và cây cối.

"Sắp đến rồi!"

Trên mặt Lâm Hối Anh lộ vẻ căng thẳng và mừng rỡ.

Cây Vạn Hóa có linh tính rất cao, nó có thể cảm giác được mấy người bọn họ tiếp cận mình với ý đồ xấu nên mới càng ngày càng công kích dữ dội như vậy.

"Là chỗ này!"

Lâm Hối Anh nhìn phía trước, lên tiếng.

Bây giờ họ đã ở trên đỉnh núi.

Truyện full không bị ẩn mất một phần chỉ có tại mê truyện hot hoặc truyen.azz vì các bên khác là ăn cắp. Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

Trên đỉnh núi có một giàn giáo, nhìn bao quát thì thấy chiều dài và chiều rộng khoảng mười dặm. Cả nơi đây chỉ mọc độc một cái cây già.

Nói là cây chứ Mục Vỹ thấy không khác gì một đại thụ khô héo xác xơ.

Cái cây này cao những một nghìn mét, táng cây bao phủ toàn bộ đỉnh núi nhưng cành cây lại trông như mấy khúc củi khô cần.

Cây đại thụ hệt như một ông lão tới tuổi xế chiều, chỉ đang kéo dài hơi tàn.

"Cây Vạn Hóa đây sao?"

Không phải Mục Vỹ chưa từng thấy cây Vạn Hóa, nhưng hắn chưa bao giờ thấy có cây Vạn Hóa nào bị tàn phá thảm thương đến như vậy.

"Đừng vội, lát nữa ngươi sẽ biết!"

Tru Tiên Đồ mỉm cười, nhưng nụ cười của nó đầy gian trá.

Cùng lúc đó, đội của ba gia tộc lớn cũng nhận ra có gì đó không đúng.

"Lâm Hối Anh, đừng nói đây là cây Vạn Hóa chứ?", Kim Triết nhìn cái cây xơ xác cả thân lẫn nhánh trước mắt, không nói nên lời.

Dễ thấy Lâm Hối Anh cũng hơi luống cuống trước cảnh tượng đó.

"Rõ ràng ta cảm nhận được đây là vị trí khí tức sinh mệnh dồi dào nhất đỉnh núi mà, ta cũng không biết chuyện gì đang xảy ra cả".

"Có khi nào ngươi cảm nhận sai rồi không?", Thạch Phi Du cũng nhíu mày.

"Làm sao có thể!"

Lâm Hối Anh lập tức bác bỏ: "Mọi người cứ xem nơi này có vấn đề gì không đã, nhất định có chỗ khác thường!'

Y vừa dứt câu, hơn mười người còn lại bắt đầu tản ra quan sát cổ thụ khô héo.

Một vài đệ tử đi tới đào bới lung tung.

Vì quá nhiều cành nên mấy tên đệ tử phải rút đao kiếm bên hông ra chém liên tục.

"Nhìn kìa!"

Nhưng sau khi bọn họ chém cành cây, một hiện tượng kỳ lạ xảy ra.

Nhánh cây trông thật cản cỗi ấy chảy chất dịch màu xanh, nhưng nhìn từ xa, chất dịch ấy lại hết như máu người. Quả là quái lạ.

Soạt soạt soạt ...

Trong giây lát, những cành cây vốn đan vào nhau lộn xộn, rải đầy đỉnh núi ầm ầm giật lên trời, những người có mặt ở đó hoàn toàn không phản ứng kịp.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!