Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

Đêm đầy sao, ngoài nhà lá, Chu Kiệt ngồi dậy định tu luyện tiếp nhưng bị Mục Vỹ kéo về.

"Ngồi yên, ta bôi thuốc cho ngươi!"

Mục Vỹ nói với giọng cứng rắn.

"Thôi khỏi, xây xát ngoài da thôi, qua mấy ngày nữa là hết!"

"Không có chuyện đó đâu!"

Mục Vỹ không nhân nhượng, ép Chu Kiệt ngồi lại xuống giường.

Sau khi cởi quần áo của Chu Kiệt, hắn thấy trên ngực có dấu nắm đấm và dấu chân. Mục Vỹ thở hắt ra, tia sát ý lướt nhanh trong mắt.

Ban đầu Chu Kiệt không định bôi thuốc làm gì, mấy vết thương ngoài da này để mấy ngày là tự lành thôi.

Đồng tiền chủ yếu được đưa vào lưu thông trên tiểu thế giới Tam Thiên là Linh Tinh, linh thạch thì không được người nơi này sử dụng vì chân nguyên trong đó rất hỗn tạp, không thể dùng cho việc tu luyện.

Điều đó dẫn tới một hệ quả là Linh Tinh rất được chào đón tại tiểu thế giới Tam Thiên, nhưng đệ tử tạp dịch rất hiếm khi có được Linh Tinh, một nghìn Linh Tinh là con số rất lớn với họ.

Chu Kiệt thấy rất áy nay với Mục Vỹ.

Ngặt nỗi Mục Vỹ không biết trong lòng hắn ta đang suy nghĩ gì cả.

Trong lúc nghĩ ngợi, Chu Kiệt bỗng nhận ra ngực mình hết đau rồi.

Hắn ta thấy Mục Vỹ cầm một chiếc khăn tay có một lớp chất lỏng màu xanh ở phía trên. Chất lỏng xanh biếc nọ vừa bao trùm lên là vết thương sưng đỏ của hắn ta dịu lại dần và chuyển sang màu trắng nõn như thường.

Lành rồi?

Chu Kiệt nhìn Mục Vỹ bằng ánh mắt khó tin.

"Ngươi dùng dược thảo nào thế?"

"Cỏ Bách Xuyên và hoa Ngân Hạnh đấy!", Mục Vỹ mỉm cười: "Xong rồi, ngươi tu luyện đi, ta đi ngủ trước!"

Thấy hắn tỏ ra ung dung, Chu Kiệt trợn mắt há hốc mồm.

Lần đầu tiên hắn ta thấy Mục Vỹ thần bí thế này!

Sau luyện xong một lần bộ quyền pháp và kiếm pháp, Chu Kiệt về nhà rồi chìm vào giấc ngủ.

Một bóng đen thoắt ẩn thoắt hiện bay ra khỏi nhà tranh nhỏ bé.

Bây giờ Mục Vỹ mặc đồ đen từ đầu đến chân, mái tóc dài buộc gọn sau gáy. Hắn nhìn về phía Vô Hà Phong đuốc đèn sáng rực, như cười như không.

Với cảnh giới hiện nay, có vài chuyện hắn không thể làm một cách công khai nhưng ám sát thì vẫn nhanh gọn.

Liêu Minh!

Dù đã như một con hổ xuống đồng bằng, không còn ưu thế vốn có, hắn cũng không đến mức để bị một đệ tử ngoại môn cảnh giới Linh Huyệt bắt nạt đâu.

Sau khi tìm được gian phòng Liêu Minh ở, Mục Vỹ nhanh chóng đi vào trong lặng lẽ.

"Ai đấy?"

Một giọng nói đầy cảnh giác vang lên trong bóng tối. Đó là Liêu Minh.

"Kẻ sẽ giết ngươi!"

Mục Vỹ nhoẻn môi đi ra, cười nói: "Cố ý gây ra tiếng động lớn ngươi mới giật mình dậy, ngủ ngon quá nhỉ".

"Là ngươi? Tạp dịch thôi mà to gan quá nhỉ, ai cho ngươi đêm hôm khuya khoắt lên núi, biến!"

"Ngươi bảo ta biến?", Mục Vỹ gắn giọng cười: "Khi sáng hết đấm rồi đá, thỏa mãn chưa?"

"Ngươi muốn làm gì? Giết ta? Nhìn lại mình có năng lực đó không!"

"Sao lại không?"

Dứt lời, khí thế toàn thân Mục Vỹ tăng cao, chạm đến cảnh giới Linh Huyệt. Liêu Minh bị uy thế nặng nề ấy đè bẹp, hít thở khó khăn, mặt đỏ bừng.

"Rốt cuộc ngươi là ai?"

"Kẻ sẽ tiễn ngươi xuống mồ thôi!"

Mục Vỹ tiến lên một bước rồi ném một viên đan dược vào miệng gã.

Ngay sau đó, cơ thể Liêu Minh căng cứng, mặt đỏ như gấc, thở dồn dập, người run rẩy không ngừng.

"Ngươi vừa cho ta ăn cái gì đấy?"

"Đây là đan dược lục phẩm ta lấy từ trong phòng chứa đan dược của Vô Hà Phong, ngươi mới là cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ nhất thôi nên không chịu được đâu, và rồi ngươi sẽ ... nổ tung xác!"

Dứt câu, Mục Vỹ nhoẻn môi xoay người bỏ đi.

Âm ...

Chốc lát sau, phòng của Liêu Minh nổ tanh bành kèm theo tiếng hét thảm thiết cùng tiếng nổ rung trời.

Mục Vỹ phủi tay rồi tung người, liên tục nhảy mấy bước xuống núi thật nhanh.

"Gì thế? Hình như mới có tiếng gì phải không?"

"Hửm?", thấy Chu Kiệt mơ màng trở mình, Mục Vỹ cười bảo: "Chắc là ngươi nghĩ nhiều rồi, có tiếng gì đâu!"

"Ngủ đi ngủ đi, ngày mai phải dậy làm việc nữa".

"Biết rồi!"

Mục Vỹ leo lên giường nằm, miệng vẫn chưa hết cười. Lòng hắn bỗng chùng xuống

Nhìn vào tốc độ hồi phục thì dự kiến hắn sẽ cần ít nhất ba đến năm năm để toàn bộ kinh mạch nối liền trở lại.

Nhưng hắn không thể chờ lâu vậy được.

Thế nên phải dùng đến đan dược thôi.

Có điều muốn động đến đan dược của Thiên Kiếm Sơn với thân phận đệ tử tạp dịch thì khác gì nằm mơ giữa ban ngày đâu.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!