Sau khi quyết định xong, Mục Vỹ ngồi xếp bằng.
"Ta mặc xác ngươi là phong ấn khỉ khô gì, không quấy rầy thì co là thần tiên cũng không liên quan gì đến ta".
Mục Vỹ thở một hơi sâu, ngồi ngay ngắn trên mặt đất rồi chậm rãi mở hai tay ra.
Cuu Thiên Chân Lôi mạnh me tại nơi nay không chỉ ren luyện thân thể mà còn giúp hồ linh hồn của hắn trở nên vững vàng hơn, lại còn củng cố hồn đàn nữa, một mũi tên trúng ba đích.
Mục đích của Mục Vỹ khi đến đây chính là vì những điều này.
Trong quá trình hấp thụ sức mạnh sấm sét trong Cửu Thiên Dẫn Lôi Trì, hắn không phát hiện Tử Điện Thiên Ấn nơi ngực mình đang phát ra ánh sáng xanh nhè nhẹ.
Ánh sáng xanh dần lan rộng toàn thân rồi rời khỏi người hắn, xông về phía tia sét bảy màu xung quanh Vạn Tự Chân Ngôn trên bức tường ngọc.
Dường như một mối liên kết kỳ lạ nào đó đã được hình thành trong vô hình.
Trong khoảnh khắc ấy, Mục Vỹ cảm giác được nơi ngực mình có gì khác thường, hắn hơi giật mình mở mắt.
Thấy cảnh tượng trước mắt, Mục Vỹ sững người tại chỗ.
Tia set bảy mau đang kết hợp với Tử Điện Thiên Ấn trước ngực. Dấu ấn liên tục kéo những tia sét lại gần, lực kéo lớn đến mức làm tim Mục Vỹ cũng đập nhanh theo.
Nhịp tim không ngừng tăng cao khiến sắc mặt hắn trở nên tái nhợt.
"Làm cái trò gì vậy!"
Mục Vỹ khẽ quát, nhưng đáp lại hắn chỉ có hành động tiếp tục kéo tia sét bảy màu của Tử Điện Thiên Ân.
"Mẹ kiếp!"
Mục Vỹ nhỏ giọng chui thề, dồn hết mọi tinh thần vào Tru Tiên Đồ trong đầu. Tiếng đùng đùng vang lên, áo quần hắn bị tia sét bảy màu xé nát, cuối cùng tia sét không chống đỡ được nữa, bị Tử Điện Thiên Ấn kéo trở lại.
"Phù phù! Phù phù!"
Mục Vỹ thở hổn hển từng cơn, cơ thể vặn vẹo đến mức biến dạng. Mãi đến khi Tử Điện Thiên Ấn an ổn trở lại, người hắn mới chậm rãi khôi phục như lúc bình thường.
Lúc này nhìn lại người mình, Mục Vỹ kinh ngạc nhận ra Tử Điện Thiên Ấn đã chuyển sang bảy màu.
Hắn ngẩng đầu nhìn, tia sét bảy màu trên bức tường ngọc đã biến mất tăm.
Sấm sét cuộn trào trong điên cuồng.
"Chết tiệt!"
Giờ Mục Vỹ muốn chạy đi lắm nhưng không thể.
"Khốn kiếp, Lôi Thần Cốc muốn giở trò gì đây!"
Mục Vỹ lạnh giọng quát, hừ lạnh: "Cửu Thiên Chân Lôi, muốn luyện hóa ta thì chuẩn bị tinh thần bị ta luyện hóa ngược lại đi, trở thành hồn đàn thứ ba của ta cũng được đấy".
Mục Vỹ dứt khoát không phản kháng, cứ thế ngồi xếp bằng dưới đất mặc cho những tia sét đánh thẳng lên người mình.
Giờ phút này, Lôi Chấn Tử mặc trường bào trắng lắc đầu tiếc nuối nhìn cơn chấn động dữ dội bên trong lôi trì.
"Cậu là một thiên tài, tiếc rằng không thể để cậu phá hủy phong ấn được, đành để cậu ở lại trong đó thôi. Có lẽ việc cậu bị Cửu Thiên Chân Lôi cắn nuốt sẽ khiến cho phong ấn vững chắc hơn!"
Lão ta thở dai rồi ngồi ngay ngan ngoai loi trì, ho hững nhìn moi chuyen diễn
ra.
Trở lại trong lôi trì, Mục Vỹ ngồi trước tường ngọc đang liều mạng vật lộn với Cửu Thiên Chân Lôi.
Đây là một loại sấm sét khác với sấm sét có trong tự nhiên.
Bản thân Cửu Thiên Chân Lôi đã có linh tính sẵn, không những có thể sánh với thiên hỏa mà còn có sức công phá bậc nhất, quả không ngoa khi nói rằng trên thế gian này không có gì khiến nó phải e sợ.
Cửu Thiên Chân Lôi thật sự là một tồn tại mạnh mẽ, chưa từng có từ trước đến nay.
Cho dù Mục Vỹ có dùng mọi cách thì chúng vẫn chui vào người hắn. Sấm sét đang cố hết sức để phá hủy cơ thể hắn, dường như ... chúng đang nhắm vào một món đồ trong đó.
Tiếng sấm đùng đoàng gần như phát ra từ mọi ngóc ngách trong người Mục
Vỹ.
Nỗi thống khổ vô cùng vô tận chìm lấp tâm trí hắn.
Nếu không nhờ có Tru Tiên Đồ trong hồ linh hồn bảo vệ thì lúc này hắn đã mất ý thức rồi.
Nhưng nói cho cùng, Mục Vỹ vẫn mong mình bất tỉnh hơn.
Giờ hắn vẫn còn tỉnh táo đấy, nhưng đầu hắn đau như búa bổ vậy.
Cảm giác này thật sự là sống không bằng chết.
"Đách tin ngươi nổ được hồn đàn của ông đây!"
Mục Vỹ giận dữ thét gào, hai tầng hồn đàn dưới chân nhảy vụt lên cao.
Ấn chứa trong tầng hồn đàn thứ nhất chính là hai loại thiên hỏa quấn quýt nhau, tang hồn đan thu hai thì đuoc han đuc ket từ vô số thien tai địa bao va được rèn luyện từ sức mạnh thần bí chảy ra từ Tru Tiên Đồ.
Đặc biệt hon, xung quanh hai hồn đan đều luu chuyển vang sang vang dịu êm, quầng sáng vàng ấy bao trùm cả cơ thể Mục Vỹ.
"Tới đi!"
Mục Vỹ quát một tiếng rồi bước tới, ngọn lửa dữ dội và sức mạnh màu vàng bùng nổ.
Không ngo Cửu Thiên Chân Lôi lại sợ hãi!
Nó sợ rồi!
Mục Vỹ ngẩn người một chốc rồi cười phá lên: "Ngươi biết sợ cũng đã muộn rồi, ngoan ngoãn làm hồn đàn tầng thứ ba của ta đi".
Đầu bị đâm chích quá đau, Mục Vỹ điên tiết đứng bật dậy dang rộng hai tay. Một lực hút khổng lồ phát ra từ hồn đàn của hắn.
Ngọn lửa cùng với nguồn năng lượng màu vàng đan xen nhau trong đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!