“Nhãi nhép mà dám lên mặt với ta, đúng là chán sống rồi!"
Thánh Vũ Phong đỏ bừng mặt, không nhịn được quát lên.
Mục Vỹ đúng là to gan, chỉ là cảnh giới Thông Thần nhỏ bé mà dám to tiếng với một cường giả cảnh giới Niết Bàn tầng thứ tư và đuc được bốn tang hồn đàn như ông ta, đúng là thèm chết rồi!
Thánh Vũ Phong bước lên, khí thế toàn thân dâng cao, bốn tầng hồn đàn với sức ép khủng khiếp dồn về phía Mục Vỹ.
"Ha ha ... ha ha ... bao năm không ra ngoài, không ngờ hậu bối của Thiên Vận Đại Lục đã trở nên ngông cuồng thế này, ha ha ... "
Lúc Thánh Vũ Phong ra tay, chợt có một tiếng cười lớn vang lên.
Tiếng cười vừa dứt thì một bóng người đã đứng trước mặt Mục Vỹ.
Người đó mặc áo bào màu đen, mái tóc bạc trắng bù xù sau lưng, nhưng Vạn Quỷ lão nhân vẫn tự thấy mình đang đứng cạnh Mục Vỹ với vẻ phóng khoáng.
Nhưng khi thấy người đàn ông giống một lão già điên xuất hiện, Thánh Vũ Phong mất kiên nhẫn nói: "Lão điên này ở đâu ra vậy? Cút sang một bên ngay!"
Mẹ kiếp!
Nghe thấy vậy, Vạn Quỷ lão nhân đã hoàn toàn nổi điên.
Hàng chục nghìn năm trước, ông ta là Vạn Quỷ lão nhân mà ai ở Thiên Vận Đại Lục nghe thấy cũng phải khiếp sợ, thế mà bây giờ lại bị kẻ khác chỉ vào mặt mà mắng nhiếc.
“Cút!"
Vạn Quỷ lão nhân khẽ gầm lên một tiếng, ba tầng hồn đàn lập tức xuất hiện dưới chân, khí tức mạnh mẽ lao thẳng về phía Thánh Vũ Phong.
Ba tầng hồn đàn này không hề sợ bốn tầng hồn đàn của Thánh Vũ Phong, mà trực tiếp đọ sức về mặt khí thế.
“Hự ... ”
Thánh Vũ Phong tái mặt, không nhịn được lùi lại một bước.
Chuyện gì vậy?
Trông thấy cảnh tượng này, Thạch Trung Nguyên và Bạch Trảm Phong đều ngẩn ra.
Thánh Vũ Phong có bốn tầng hồn đàn, hơn nữa còn là cường giả cảnh giới Niết Bàn nức tiếng của Thánh Đan Tông. Thứ mà ông ta sử dụng để đúc hồn đàn là các thần đan, thần dược và linh khí của Thánh Đan Tông, vậy mà lại không đọ được với ba tầng hồn đàn của ông lão kia.
Mục Vỹ bật cười khi nhìn thấy cảnh này!
Vạn Quỷ lão nhân vốn đã đúc xong chín tầng hồn đàn, giờ ông ta chỉ thiếu nguyên liệu để đúc hồn đàn thôi.
Lần này, ông ta phải dùng hết ba phần bảo bối trong Vạn Quỷ Phủ Quật thì mới có thể đúc thành công ba tầng hồn đàn.
Ba phần nguyên liệu của Vạn Quỷ Phủ Quật có nghĩa là gì?
Mục Vỹ nghĩ đến đây lại thấy đau lòng, chắc cả Vỹ Minh tích luỹ hàng chục năm cũng không có nhiều của cải và báu vật như thế.
Nhưng cũng may là Vạn Quỷ lão nhân đã không khiến hắn thất vọng.
Nếu lần này Vạn Quỷ lão nhân không đấu lại được Thánh Vũ Phong thì mới khiến Mục Vỹ mở rộng tầm mắt.
"Đến đạo lý kính trên nhường dưới mà ngươi cũng không biết, mà vẫn dám nhận là cường giả Niết Bàn gì đó, cùng lắm thì ngươi chỉ là một kẻ yếu thế chuyên đi bắt nạt người khác thôi!", Vạn Quỷ lão nhân không nhịn được mắng.
“Ông ... "
Nghe thấy vậy, Thánh Vũ Phong tím tái mặt mày.
“He he, Thánh Vũ Phong, ông nói ta và nhạc phụ của ta hay làu bàu, nhưng xem ra ông cũng không quan tâm đến cháu mình lắm nhỉ! À, không biết Thánh Vũ Dịch có để tâm tới con trai mình không?"
Mục Vỹ chợt cười nói.
"Mục Vỹ, ngươi nói vậy là ý gì?", Thánh Vũ Phong khẽ biến sắc mặt.
"Ý gì đâu!", Mục Vỹ xua tay nói: "À đúng rồi, Thạch Trung Nguyên, hình như ông cũng chỉ có một người con trai nhỉ, chắc mạng của hắn cũng đáng giá lắm đây!”
"Mục Vỹ, ngươi đã làm gì với Kinh Thiên?"
Thạch Trung Nguyên biến sắc mặt rồi bước lên trước, không nhịn được quát.
"Ta thì làm được gì con trai ông chứ!", Mục Vỹ chẹp miệng nói: "Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ta có làm gì hay không còn phải xem ông xử lý thế nào!”
Nói rồi, Mục Vỹ đáp xuống đứng ở cổng thành của thành Đông Vân, sau đó ngẩng lên rồi nói: "Xuống hết đây đi, ta đứng trên kia mệt quá rồi, muốn ngồi xuống nghỉ một lát".
Không biết Mục Vỹ đang giở trò gì, Thạch Trung Nguyên, Thánh Vũ Phong và Bạch Trảm Phong đối mắt nhìn nhau rồi đáp xuống.
"Vạn lão ca!"
Vạn Quỷ lão nhân đứng cạnh Mục Vỹ tung một chiêu ra, hai bóng người lập tức xuất hiện.
"Cha!"
“Nhị thúc!”
Thấy Thạch Trung Nguyên và Thánh Vũ Phong, Thạch Kinh Thiên và Thánh Tâm Duệ tỏ vẻ hổ thẹn nói.
"Kinh Thiên!"
“Tâm Duệ!"
Thạch Trung Nguyên và Thánh Vũ Phong trợn mắt há mồm.
Lần này, để truy sát Mục Vỹ ở Ma Uyên, năm thế lực lớn bọn họ đã phái năm cường giả cảnh giới Niết Bàn đi, mà bây giờ chỉ còn lại hai người này.
Đã có ba cường giả cảnh giới Niết Bàn bỏ mạng!
Thạch Trung Nguyên nhìn Mục Vỹ như muốn bùng cháy.
"Mục Vỹ, ngươi muốn làm gì thì nói luôn đi!", Thạch Trung Nguyên giận dữ gắn giọng nói.
"Hả? Định thoả thuận với ta à!"
Mục Vỹ ngồi phệt xuống đất, bất đắc dĩ nói: "Haizz, đông người vây quanh đây thế này thì ta thoa thuận thế nào được".
"Tất cả lui hết đi!"
Thạch Trung Nguyên sầm mặt, gào lên với các quân lính ở phía sau.
"Các ngươi cũng rút lui hết đi!", Thánh Vũ Phong lên tiếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!