"Chết tiệt, sao Mục Vỹ quen được với Quỷ tiên sinh lợi hại như thế này vậy!", mặt mày Thanh Phong Dương trắng tái.
"Đại ca, rút lui thôi!" Thanh Vân Thiên nói lớn: "Còn chần chừ nữa là chết ở đây mất!"
Trận chiến này đúng là ngoài ý muốn, không ngờ thành Đông Vân xuất hiện nhiều cao thủ cảnh giới Thông Thần đến vậy, ai mà tin cho nổi.
Bên cạnh đó, điều làm Thanh Phong Dương bất ngờ hơn cả là ba người Cam Kinh Vũ, Mục Thiếu Kiệt và Tân Mộng Dao. Cả ba người đều có thực lực Thông
'Thần tầng thứ mười, thậm chí còn cao hơn.
Kế hoạch của họ chỉ là thăm dò thành Đông Vân, ngờ đâu lại để bị hao binh tổn tướng, cơ hội cứu vãn tình hình cũng không còn.
"Rút lui!"
Thanh Phong Dương thật sự không còn cách nào khác, chỉ có thể cho lui quân.
"Chạy? Muốn chạy sao? Đâu có dễ!" Tần Mộng Dao đanh mặt bước tới, khí tức băng hàn điên cuồng vận chuyển. Rắc rắc rắc...
Mấy tiếng động thình lình vang lên, một bức tường băng trong suốt xuất hiện trước mặt đại quân đang rút lui.
Trong lúc nhất thời, gần một nghìn người bị tường băng chặn đường, không thể chạy thoát. Quân Vỹ Minh vừa đuổi đến nơi lập tức dồn hết sức lực giết sạch bọn người kia, không chừa một manh giáp nào.
"Chạy thôi!"
Thấy đội quân khoảng mười nghìn người đầy khí thế lúc đến nay chỉ còn lại chưa đến ba nghìn người, mặt Thanh Phong Dương tím lịm xấu xí như gan heo.
Ông ta tuyệt đối không chấp nhận tổn thất lớn thế này! "Vỹ Minh, Thanh Phong Dương này sẽ không bao giờ quên các ngươi!"
Cả đội quân chạy như điên. Đến khi chạy ra xa trăm dặm, Thanh Phong Dương mới dám dừng lại nghỉ ngơi.
Vút vút... Hai tiếng xé gió vang lên, hai bóng người rơi từ trên trời xuống. Hai người đó chính là Mạc Thư Nhiên và Lâm Hinh Vũ.
Thanh Phong Dương hơi khom người, kính cẩn chào hai người: "Kính chào hai vị đặc sứ!”
Mạc Thư Nhiên hừ lạnh: "Thanh Phong Dương, tông chủ tin tưởng cho ngươi đánh trận mở màn thế mà, coi ngươi đã làm chuyện gì kìa!"
"Thưa đặc sứ, thuộc hạ..."
"Đòi giải thích nữa à?", Mạc Thư Nhiên chửi rủa: "Đồ vô dụng, có mỗi Vỹ Minh thôi cũng không xử được!"
"Thuộc hạ biết lỗi rồi ạ!", Thanh Phong Dương tái mặt quỳ xuống. Mặc dù Mạc Thư Nhiên chưa tiến vào cảnh giới Niết Bàn nhưng Bắc Nhất Vấn
Thiên đã chết, Thanh Phong Dương biết hai người này đã được xem như thủ lĩnh trong số các đệ tử thiên tài đồng lứa ở Thánh Đan Tông rồi.
Ông ta mà chọc giận hai người họ, sau này về Thánh Đan Tông chết chắc.
"Tông chủ ra chỉ thị cho ngươi thăm dò xem Mục Vỹ có ở trong thành Đông Vân không. Ngươi không những không làm được mà còn để tổn thất nhân lực, lo mà giải thích chuyện này với tông chủ đi!"
Lâm Hinh Vũ bực mình nói: "Còn nữa, ta thấy chức thành chủ thành Thánh Thanh cũng quá lớn cho ngươi ngồi, sau khi trở về nghĩ cách trình bày với tông chủ đi!"
"RõI"
Thanh Phong Dương cúi đầu, mặt trắng bệch.
Trong Vỹ Minh ở thành Đông Vân.
Trận chiến giành thắng lợi như một liều thuốc an thần cho tất cả mọi người trong Vỹ Minh.
Hiện nay, Vỹ Minh đã có vốn liếng chống đối lại thế lực trên hạng nhất, bước tiếp theo chính là chuyển hóa toàn bộ lực lượng trong nội bộ thành một thể thống nhất.
Cùng lúc đó, trong một căn mật thất, hai người đang ngồi xếp bằng đối diện với Mục Vỹ.
Đó là Cam Kinh Vũ và Mục Thiếu Kiệt.
"Lão Cam, ông nội, hai người đều có cảnh giới Thông Thần tầng thứ mười, còn một chút nữa thôi là đột phá vào cảnh giới Niết Bàn rồi. Thứ hai người cần lúc này là đúc hồn đàn".
"Tình hình ở thành Đông Vân hiện nay rất cấp bách, cần có hai người chống
đỡ. Chỉ cần trong thành Đông Vân tồn tại hai võ giả cảnh giới Niết Bàn, thế lực nào cũng không dám xăng bậy!"
Nghe thấy câu này của Mục Vỹ, Mục Thiếu Kiệt cười khổ: "Nhóc con à, thực lực của ông đã có thể thăng cấp lên cảnh giới Niết Bàn từ lâu rồi, con nghĩ ông không muốn sao?”
"Con cũng biết rồi, phải dùng biết bao nhiêu là linh thạch thậm chí Linh Tỉnh, thiên tài địa bảo mới có thể tiến vào cảnh giới Niết Bàn, đúc hồn đàn tầng thứ nhất. Dù tiêu pha hết toàn bộ tài lực của thành Đông Vân cũng đâu thể làm được điều đó?"
"Chưa chắc đã vậy đâu ạ!"
Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của ông nội, Mục Vỹ mỉm cười xòe tay ra.
Lách cách lách cách...
Ngay sau đó, đủ thứ linh dược, linh tài, đan dược, thần binh lợi khí như địa khí hạ phẩm, địa khí trung phẩm, cực phẩm thậm chí thiên khí dân chất đống trong mật thất.
Trong mật thất lúc này là hình ảnh núi thiên tài địa bảo bao quanh ba người.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!