Đảo Thiên Tà là một hòn đảo lớn sát phía Nam Trung Châu Đại Lục.
Khác với những nơi khác, các đồ đệ của đảo Thiên Tà không tập trung một chỗ, quản lý cũng không nghiêm ngặt, nhưng không vì thế mà nơi này trở nên lỏng
lẻo.
Ngược lại, đảo Thiên Tà được công nhận là thế lực khó thâm nhập nhất ở Trung Châu Đại Lục.
Bây giờ, đảo chủ Quân Vô Tà đang khép hờ mắt ngồi dựa vào ghế. Y im lặng nhìn xuống dưới. Sau đó mở mắt ra, trông rất lười nhác.
Quân Vô Tà hé miệng nói: “Nói đi, phải có ai cho ta một lời giải thích về chuyện này chứ!”
“Đảo chủ, lần này toàn quân của đảo Thiên Tà bị tiêu diệt là vì Mục Vỹ, tên này đáng chết!”
“Đúng vậy, hơn nữa hắn còn có Nhiếp Hồn Châu của Vạn Quỷ lão nhân và Cổ Ngọc Long Tinh. Đây có thể coi là hai món bảo bối cấp thiên khí hạ phẩm, à hắn còn có kính Phong Hồi nữa!”
“Vậy tổng hắn có ba món thiên khí, chắc chỉ có cường giả cảnh giới Thông 'Thần tầng thứ mười, hay thậm chí là cảnh giới Niết Bàn như người mới có thể hạ được hắn!”
Bụp...
Đảo chủ của các đảo lần lượt lên tiếng, nhưng còn chưa nói hết câu, Quân Vô Tà đã đập vỡ tan chiếc ghế bên dưới.
“Nói thừa, lẽ nào ta không biết những chuyện này? Nhưng bây giờ, Mục Vỹ đang ở đâu? Các ngươi đã tìm thấy chưa? Nếu hắn xuất hiện ở nhà họ Vỹ, Tụ Tiên Các hay điện Tam Cực thì các ngươi định bắt rồi giết hắn kiểu gì?”
“Chuyện này...”
Nếu Mục Vỹ đến nương nhờ các thế lực lớn ấy thì đúng là khó cho bọn họ thật.
“Hừ! Đừng nói vớ vẩn nữa, từ giờ trở đi, các ngươi phải tìm kiếm tung tích của Mục Vỹ ở cả Trung Châu Đại Lục, thậm chí là Đông Hoang, Bắc Địch, Tây Mạc và Nam Man, ai tìm thấy sẽ được thưởng một trăm nghìn linh thạch thượng phẩm!”
“Tuân lệnh!”
_
“Tuân lệnh!
Cùng lúc đó, tông chủ Thánh Vũ Dịch của Thánh Đan Tông cũng đang vô cùng tức giận.
“Cứ tìm Mục Vỹ trước đã rồi lập kế sách sau, các ngươi lui hết đi!”, tương tự như Quân Vô Tà, Thánh Vũ Dịch cũng tỏ ra rất bình thản.
Nhưng không ai phát hiện tóc ông ta đã bạc hơn nhiều.
Một người đi vào đại điện.
“Tử Vũ Di, bà xem đồ đệ ngoan mà mình dạy dỗ đi...”
Thánh Vũ Dịch cười khổ nhìn người đó.
“Ta không quan tâm ông định đối phó với Mục Vỹ thế nào, nhưng ông không
được động đến một cọng lông của Mộng Dao, nếu không ta sẽ tàn sát hết đệ tử của Thánh Đan Tông!”
Người phụ nữ che khăn màu tím lạnh lùng nói.
“Bà..”, Thánh Vũ Dịch sửng sốt: “Chỉ vì thần phách Băng Hoàng có đáng không?”
“Không, nhưng... nếu vì phi thăng thành tiên và tiến vào tiểu thế giới Tam Thiên thì ông nghĩ xem có đáng không?”
“Cái gì?”
Nghe thấy thế, Thánh Vũ Dịch ngẩn ra.
“Bà nói lại đi!”
“Thần phách của Tần Mộng Dao có năng lực khiến người ta tìm được đường tới tiểu thế giới Tam Thiên, điều này có nghĩa là gì thì ông hiểu rõ hơn ta, vì thế ta không nói nhiều nữa!”
Dứt lời, Tử Vũ Di quay người rời đi.
Thánh Vũ Dịch đứng yên tại chỗ một lúc rồi lên tiếng: “Hạ lệnh xuống dưới,
bắt đầu từ giờ sẽ truy sát Mục Vỹ, ai lấy đầu của hắn trước tiên thì sẽ được thưởng một triệu linh tinh hạ phẩm!”
Cùng lúc đó tại Lục Ảnh Huyết Tông, Mạnh Nhất Phàm hạ một mệnh lệnh với vẻ mặt đau thương.
“Ai lấy được đầu của Mục Vỹ trước tiên sẽ được thưởng năm trăm nghìn linh tinh hạ phẩm!”
Cả Trung Châu Đại Lục lập tức sôi sục. Đầu của Mục Vỹ đã được nâng giá đến năm trăm nghìn linh tinh hạ phẩm!
Mức giá hấp dẫn này đã khiến biết bao võ giả phải điên cuồng, còn các võ giả cùng tên Mục Vỹ ở Trung Châu Đại Lục cũng vô cớ bị giết chết.
Mục Vỹ thật đang ở đế quốc Nam Vân thì không biết gì về chuyện này cả.
Lúc này, Cam Kinh Vũ mặc y phục bằng vải bố đang ngồi pha trà trước mặt Mục Vỹ.
Mục Vỹ nhìn Cam Kinh Vũ rồi nhấp một ngụm trà, sau đó nói: “Ta sẽ vào thẳng vấn đề luôn, đại sư Cam, ta có hai đãi ngộ cho ông. Thứ nhất, ông đang là cảnh giới Thông Thần tầng thứ mười, ta có thể giúp ông đột phá lên cảnh giới Niết Bàn tầng thứ nhất và tu luyện tầng thứ nhất cảnh giới hồn đàn, thiên tài địa bảo ta cũng sẽ cung cấp!”
“Thứ hai, ông đang là thầy luyện đan tám sao, đã có thể luyện chế sơn đan thượng đảng. Ta không nói nhiều nữa, ta có thể giúp ông trở thành thầy luyện đan chín sao, thậm chí là... mười sao!”
Nghe thấy hai điều kiện này của Mục Vỹ, Cam Kinh Vũ im lặng ngước lên nhìn.
Cam Kinh Vũ trầm mặc một lát rồi cười nói: “Ta tin cậu có thể làm được điều thứ nhất, nhưng điều thứ hai thì...”
Soạt...
Cam Kinh Vũ còn chưa nói hết câu, Mục Vỹ đã lấy một xấp giấy lớn ở trong ngực ra.
Bên trên chỉ chít các con chữ. “Bách Kim Hư Cốt Đan!” “Thánh Hồn Đan!”
“Linh Hư Bách Cốc Đan!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!