"Hộ pháp Lâm!"
Thấy người vừa đến, Cổ Vũ Phàm chắp tay.
Có thể nói Lâm Hiền Ngọc là trụ cột vững chắc bảo vệ Thông Thần Các khỏi mọi nguy cơ suốt ba năm qua, và gã đã bước vào cảnh giới Thông Thần.
Nếu không có gã, Thông Thần Các khó lòng trụ được đến ngày hôm nay. Vậy nên các học trò lớp chín rất tôn kính Lâm Hiền Ngọc.
"Đại sư Hồng Trần, Tử Mộc tiên sinh mời ông vào!"
Tử Mộc?
Nghe Lâm Hiền Ngọc nói vậy, Tê Minh và Cổ Vũ Phàm đều ngẩn người.
Họ biết Tử Mộc là ai, nhưng sao thầy Mục của họ muốn gặp đại sư Hồng Trân?
Trên lầu ba của Thông Thần Các, Vương Tâm Nhã mặc bộ váy tím ngắn, phần ngực căng phồng làm lớp áo bị kéo lên, bên dưới lộ ra đôi chân đẹp vừa thẳng vừa thon làm lòng người nảy ra những suy nghĩ kì lạ.
"Chân đẹp ghê!"
Mục Vỹ nhỏ giọng nhận xét.
"Nói gì đấy?"
"Hả? À, ta nói đại sư Hồng Trần và Liễu Thanh kia đúng là tinh mắt, có thể nghiệm ra địa khí hạ phẩm ta luyện chế ra là hàng thượng đẳng luôn”.
"Hừ!"
Vương Tâm Nhã nghe câu trả lời của Mục Vỹ thì hừ lạnh: "Nhưng có một điều ta chưa rõ đại sư Tử Mộc, nếu chúng ta đấu giá địa khí cao cấp đó..."
"Ha ha, vừa rồi các chủ đã thấy được gì nào?”
"Thấy Mộ Bạch và Lục Thâm..."
Vương Tâm Nhã chợt gật đầu: "Ta hiểu rồi!"
"Thông minh!"
"Ha ha, đa tạ các chủ đã khen, thuộc hạ có chuyện cần làm, cáo từ!" "Đi gặp Hồng Trần kia à?"
"Dĩ nhiên rồi!"
Vương Tâm Nhã cau mày: "Đừng nói là Tử Mộc tiên sinh muốn giải đáp thắc mắc của Hồng Trần đấy chứ? Năm đó người này đã..."
"Giúp chứ! Sao không giúp được!"
Mục Vỹ mỉm cười: "Một câu hỏi một trăm nghìn linh thạch thượng phẩm, chịu thì hỏi, không chịu thì bỏ".
Mục Vỹ tủm tỉm xoay người đi. Vương Tâm Nhã bật cười nhìn theo lưng hắn.
'Tề Minh mà không luôn miệng chắc chắn thì không đời nào cô ta tin Tử Mộc. tiên sinh là thầy luyện địa khí.
Đối với một tông môn lớn có bề dày lịch sử nghìn năm như Thánh Đan Tông, thầy luyện địa khí cũng được vị trí tối thiểu là trưởng lão nội môn ở đó.
Mà hình như Tử Mộc còn chuẩn bị luyện đan nữa...
Vừa biết luyện đan vừa biết luyện khí, có ngọn lửa thần bí, thực lực kinh khủng, sao mà giống Mục Vỹ đến thế.
"Nếu ngươi là thầy ấy... thì tốt biết bao!" Vương Tâm Nhã vẫn dõi theo bóng lưng Mục Vỹ, thở dài. Hồng Trần thấp thỏm đứng trong một mật thất trên lầu ba.
Hôm nay ông ấy sẽ gặp một thầy luyện địa khí, đây là vị đại sư đứng trên đỉnh cao đế quốc Nam Vân.
"Cạch", cửa mở.
"Ha ha, đại sư Hồng Trần, hân hạnh, hân hạnh!", Mục Vỹ trong y phục tím đi vào, cười thoải mái.
"Vị này là...
"Ngài ấy là thầy luyện khí đã luyện ra địa khí hạ phẩm của Thông Thần Các. bọn ta - Tử Mộc tiên sinh".
Hắn là thầy luyện địa khí hạ phẩm?
Hồng Trần nhìn Mục Vỹ với vẻ khó tin.
Còn trẻ vậy mà đã luyện chế ra được địa khí hạ phẩm, quả là...
"Không biết đại sư Hồng Trần tìm tại hạ làm gì?", Mục Vỹ đổi giọng.
"Khụ khụ, lão đã thấy địa khí hạ phẩm do đại sư luyện ra, quan sát khế văn bên trong thì có vài điều thắc mắc muốn hỏi đại sư sẽ giải quyết thế nào. Ta đã đau đáu những vấn đề này lâu lắm rồi".
"Những vấn đề làm ngài đau đáu sao?”
Mục Vỹ lịch sự đáp: "Ta nghĩ đại sư Hồng Trần đã chạm đến điểm then chốt để chế tạo ra địa khí rồi nhỉ, có lẽ sau khi giải đáp được những vấn đề đó, đại sư Hồng Trần sẽ không còn khúc mắc nào và tiến vào con đường luyện chế địa khí hạ phẩm".
"Đúng vậy!"
Hồng Trần kích động.
"Được! Mời đại sư Hồng Trần hỏi, một câu hỏi một triệu linh thạch thượng phẩm!"
Một triệu? Linh thạch thượng phẩm? Câu trả lời của Mục Vỹ làm Tề Minh Và Cổ Vũ Phàm đứng hình.
Ban đầu rõ ràng Mục Vỹ đã nói là một trăm nghìn, sao mới đó thành một triệu rồi?
"Một triệu à... cũng được!" Đại sư Hồng Trần cắn răng đồng ý.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!