Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

Thấy ba người chặn đường ở phía trước, Mục Thanh Vũ cười lớn.

Thật ra, ông ấy đã thầm lường trước được chuyện này.

Gần đây, nhà họ Lâm, Cổ và hoàng thất có rất nhiều hành động. Lần này làn sóng linh thú bùng nổ, ba gia tộc này tích cực hơn cả, còn điều động đại quân, tập trung con cháu trong học viện tới.

Lâm Chấn Thiên mỉm cười nói: “Hả? Xem ra ông đã biết trước rồi nhỉ?”

“Nhưng biết rồi mà ông vẫn dám tới đây, Mục Thanh Vũ, quả nhiên không hổ là nhân vật anh hùng tráng kiệt trăm năm có một của nhà họ Mục!”

Hoàng Vô Cực nói tiếp: “Sao? Bây giờ định đi vào trong núi cứu người à? Ha ha, với thực lực của mình, đứng đây chắc ông cũng có thể nhìn thấy cục diện ở bên trong rồi chứ?”

Hoàng Vô Cực nói không sai, Mục Thanh Vũ có thể nhìn thấy. Bây giờ, mọi người của Lôi Phong Viện đã bị bao vây kín lối. Hơn nữa ông ấy

còn nhìn thấy Hồng Trần, Trương Tử Hào và quân của nhà họ Tiêu đang liều mình chiến đấu.

Trông thấy vậy, Mục Thanh Vũ cũng yên tâm phần nào.

Dù đại sư Hồng Trần, Trương Tử Hào cùng phu phụ Tiêu Chiến Thiên tạm thời đang bị mười mấy con thiên linh thú chặn ngoài vòng vây, nhưng một khi họ xông. vào bên trong được thì chắc Mục Vỹ sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.

“Ha ha... Xem ra trưởng tộc Mục không lo cho sự an nguy của lệnh tử rồi, thế để ta phân tích cho ông một chút nhé!”

Hoàng Vô Cực nói: “Bây giờ những người đứng tốp năm trên long bảng là Cổ Xích Ngân, Hoàng Vấn Thiên, Lâm Dục và Cổ Tâm Nhiễm đã lẩn vào trong làn sóng yêu thú, lúc nào cũng sẵn sàng ra tay để lấy mạng của Mục Vỹ”.

“Mục Thanh Vũ, nhà họ Mục xuất hiện một người như ông là đã vượt qua bốn gia tộc lớn chúng ta rồi. Giờ lại thêm một Mục Vỹ nữa thì sau này đế quốc Nam Vân sẽ là đế quốc Mục Vỹ mất!”

“Vi thế Mục Vỹ phải chết!”

Thấy trưởng tộc của ba gia tộc lớn nghĩ trăm phương nghìn kế để đối phó Mục Vỹ, Mục Thanh Vũ cười lớn nói: “Ba vị trưởng tộc coi trọng con trai ta thế à! Thậm chí đến Mục Phương Ngọc đứng thứ tư trên long bảng mà ba vị cũng không đoái hoài tới, xem ra mắt nhìn người của ta chuẩn thật, ha ha...”

Cười?

Bây giờ mà Mục Thanh Vũ còn cười được ư!

“Xem ra ông vẫn chưa biết hôm nay, nhà họ Mục sẽ gặp chuyện gì “Biết thì sao? Mà không biết thì sao?”

Mục Thanh Vũ lạnh giọng nói: “Mục Thanh Vũ ta dẫn dắt nhà họ Mục mười mấy năm, trở thành gia tộc số một của đế quốc Nam Vân không phải là nhờ bị đe doạ hay uy hiếp, mà là dựa vào thực lực của ta. Nếu các người không sợ ta thì sao phải liên thủ lại để đối phó một mình ta?”

“Hôm nay, dù ta chết thì các người cũng không được yên ổn đâu!” Mục Thanh Vũ tỏ vẻ khinh thường.

“Khẩu khí lớn nhỉ! Ba người chúng ta tập trung lại là để ông không còn cơ hội trở mình nữal”

Một tiếng hét vang lên, đội quân ở phía sau ba người họ đã thừa cơ xông tới.

Mà lúc này, làn sóng linh thú đang điên cuồng tấn công ở bên dưới đã rời bỏ chiến tuyến, sau đó dồn hết về phía Phong Hiền Viện, Lôi Phong Viện và đội quân nhà họ Tiêu.

Đại chiến đã chính thức nổ ra! Bụp bụp...

Một âm thanh vang lên, người ngồi trên linh thú cấp mười đó đã ngã xuống đất.

`Y Chiêm Long và Mục Vỹ liên thủ, đã chém chết hai con linh thú cấp mười ấy.

Nhưng lúc này, khối cao cấp của Lôi Phong Viện chỉ còn lại chưa tới bảy trăm người, nhờ đứng trên người linh thú cấp mười to như một ngọn núi nhỏ mà Mục Vỹ đã quan sát được toàn cảnh bên ngoài.

Bây giờ, mọi người của Lôi Phong Viện đã bị cuốn vào trong dãy núi Phá Vân, tách biệt hoàn toàn với võ giả loài người.

Còn Phong Hiền Viện và con cháu nhà họ Tiêu đang liều mình chiến đấu ở rìa dãy núi, nhưng thứ họ phải ngăn cản là thiên linh thú và hàng trăm con linh thú cấp chín, cấp mười.

Phu phụ Niệm Linh Quan và trưởng tộc Tiêu Chiến Thiên của nhà họ Tiêu cũng đang ra sức chém giết, vì Tiêu Khánh Dư vẫn đang đứng trong đội quân của

nhà họ Tiêu.

Còn ở phía xa hơn là đội quân của nhà họ Mục và học trò của Thổ Viện đang chiến đấu với ba gia tộc lớn.

“Thiếu chủ!” Một cơn gió nhẹ thổi qua người Mục Vỹ, một bóng người chợt xuất hiện. “Li thúc!”

Mục Vỹ ngẩn người khi thấy lão quản gia quanh năm đau yếu của nhà họ Mục chợt xuất hiện ở đây.

Quả nhiên ông ta không đơn giản như vẻ bề ngoài. “Thiếu chủ, ở đây nguy hiểm, để ta dẫn cậu đi!” “Không được!”

Mục Vỹ quát: “Mọi người vẫn đang ở đây mà!”

Mục Vỹ từ chối khi nhìn thấy các họ trò ở phía dưới.

Hiện giờ, lớp mười một và lớp mười ba cao cấp gần như đã bị tiêu diệt gần hết và vẫn đang bị linh thú quấn lấy.

“Nhưng thiếu chủ...”

“Thúc đừng nói nữa, Li thúc, ta biết thúc đến cứu ta, nhưng ta không thể bỏ mặc học trò của mình được!”

“Thiếu chủ!”

Thấy phía trước đang giao chiến, Mục Vỹ chợt nó muốn giúp ta thì hãy đưa ta đến chỗ Tiêu Chiến Thiên”.

thúc, nếu thúc thật sự

“Được!” Hình như biết Mục Vỹ đã có quyết định, Mục Li gật đầu.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!