Lúc này, tình hình chiến sự ở tiểu thế giới Tam Thiên đang vào hồi cam go.
Hiện giờ, Mục Vỹ đang ở Tây Vực, chuẩn bị tiến tới Nam Vực.
Không lâu sau, khi thấy biển lớn mênh mông, tâm trạng Mục Vỹ trở nên vô cùng kích động.
Không ai có thể hiểu rõ tâm trạng như kẻ lãng tử hồi hương của hắn bây giờ.
Hắn tăng tốc độ, gần như thi triển ý nghĩa sâu xa của gió đến cực hạn, như chỉ muốn bay về đảo Lạc Hồn ngay lập tức.
“Mọi người vẫn khoẻ chứ? Mục Vỹ ta về rồi đây!”
Dứt lời, tại nơi phát ra tiếng nói chỉ còn một tàn ảnh, hắn đã hoàn toàn biến mất.
…
Cùng lúc đó, Tiêu Doãn Nhi đang xử lý công việc hàng ngày trong một căn phòng ở Huyết Minh.
“Nhị sư nương, đệ tử đã đưa ra một phương án khả quan về quản lý, điều động và huấn luyện thầy luyện khí với Hà Án trưởng lão rồi. À, Từ Triệu Mông của Khí Cụ Môn cũng đã tới, nói là muốn thương lượng về chuyện hợp tác sắp tới với Huyết Minh!”
“Ừm!”
Tiêu Doãn Nhi gật đầu rồi nói: “Tề Minh, ngươi xử lý chuyện này nhé?”
“Đệ tử?”
Tề Minh ngẩn ra đáp: “Đệ tử mới đến Huyết Minh được mấy năm, e chưa đủ kinh nghiệm”.
“Không sao, Hà Án trưởng lão tuổi đã cao, ta muốn cho ông ấy lui về nghỉ ngơi, vì vậy định cho ngươi làm các chủ của Khí các!”, Tiêu Doãn Nhi cười nói: “Chẳng qua ta sợ ảnh hưởng đến việc luyện khí của ngươi, không thì đã quyết từ lâu rồi”.
“Nhị sư nương đánh giá đệ tử cao quá rồi!”
“Ngươi đừng khiêm tốn!”
Tiêu Doãn Nhi khen ngợi: “Mắt người của Vỹ ca đúng là tốt thật, tài luyện khí của ngươi giống hệt huynh ấy, tốc độ tiến bộ cũng nhanh khủng khiếp. Bây giờ, e đến Từ Triệu Mông cũng sắp bị ngươi vượt qua rồi!”
“Đó là nhờ sư phụ đã để lại sơ đồ khế văn!”
Tề Minh mỉm cười rồi đáp với vẻ khiêm tốn.
“Nhị sư nương, đệ tử vẫn không thể quen với kiểu khiêm nhường nhã nhặn của tiểu tử này, hèn chi người khác cứ bảo hắn giống sư phụ, còn đệ tử thì không!”
Tề Minh lại mỉm cười nói: “Đúng là sư phụ rất khiêm tốn thật!”
“Ai bảo? Đó là tại suy nghĩ trong đầu của sư phụ khác với người bình thường, hiểu không?”
“Hai người các ngươi có thôi đi không!”, Tiêu Doãn Nhi cười mắng: “Cẩn thận đấy, huynh ấy mà nghe được thì kiểu gì cũng phạt các người. Mặc Dương, ta nghe Dao tỷ nói, trước kia ngươi là học trò hay gây rối nhất trong lớp của Vỹ ca đúng không?”
“Khụ khụ… Hảo hán không nhắc lại chuyện xưa!”
Mặc Dương mỉm cười lúng túng.
“Được rồi, hai ngươi mau đi làm việc của mình đi, ta còn bận việc, không rảnh tán ngẫu với hai ngươi đâu!”
“Dạ, đệ tử xin cáo lui!”
“Đệ tử cáo lui!”
Hai bóng người đó nhanh chóng rời khỏi phòng.
“Nhị sư nương, nếu sư phụ trở về, người định tặng cho sư phụ một cái ôm nồng cháy hay một màn mây mưa long trời lở đất đây?”
Khi Tiêu Doãn Nhi đang cúi đầu xử lý công việc, thì chợt có một giọng nói vang lên.
“Hai người các người thật là…”
Đến chuyện tế nhị này mà hai tên kia cũng dám hỏi, đúng là ngày càng cà chớn.
Tiêu Doãn Nhi đang định nổi giận, nhưng khi ngẩng đầu lên thì lại ngẩn ra.
Có một người đang đứng trước bàn làm việc của cô ấy, sau đó cúi đầu xuống nhìn cô ấy chằm chằm.
Gương mặt xen lẫn vẻ non nớt và từng trải đang mỉm cười.
Mái tóc dài buộc cao phía sau, trước mặt vẫn để một lọn tóc mái, che khuất một phần tầm nhìn.
Làn da vốn trắng ngần, nhưng giờ đã trở thành màu đồng khoẻ khoắn.
Bốn mắt nhìn nhau.
Cô ấy có thể cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của người đó.
“Còn phải xem sư phụ ngươi muốn thế nào đã!”, Tiêu Doãn Nhi cố không rơi lệ, cô ngẩng đầu lên rồi nhìn người đó nói: “Nhưng nếu huynh ấy về thì kiểu gì ta cũng phải tẩn cho một trận, như thế mới có thể trút được bao phiền não và mệt nhọc suốt ngầy ấy năm!”
“Nếu thế thì phải để ta cho muội một trận mới đúng!”
Người đó lách mình đi thẳng ra sau bàn rồi ôm người đẹp vào lòng.
Ngửi thấy mùi hương quen thuộc, Mục Vỹ nói: “Gặp lại muội thật tuyệt!”
“Muội cũng thấy vậy!”
Trước kia, Tiêu Doãn Nhi cứ nghĩ khi gặp lại Mục Vỹ, mình sẽ rất bình tĩnh, nhưng lúc này đây, cô ấy chỉ thấy tim mình như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
Cô ấy có thể cảm nhận được một luồng cảm xúc rung động rất mãnh liệt.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!