"Mục Vỹ, hình như ngươi tới từ tiểu thế giới Thương Hoàng đúng không?"
Luân Nhiên nhìn Mục Vỹ, đột nhiên nói: "Ngươi không phải người của tiểu thế giới Ngũ Hành mà tới từ tiểu thế giới Thương Hoàng, trong tiểu thế giới Thương Hoàng có một nơi hấp dẫn lắm đấy, ta nghĩ mười tiểu thế giới hàng đầu sẽ hứng thú với nơi đó lắm đây!"
"À đâu!"
Luân Nhiên đính chính: "Chắc không chỉ mười tiểu thế giới hàng đầu đâu mà có thể hàng nghìn tiểu thế giới cũng rất hứng thú đấy!"
"Ngươi muốn làm gì?"
"Không không không, không phải ta muốn làm gì!"
Luân Nhiên phá lên cười: "Phải là mấy người thống trị kia muốn làm gì cơ!"
Sau khi cười hả hê, hắn ta xoay người bỏ đi luôn.
"Rồi một ngày nào đó ngươi sẽ chết trong tay ta".
"Đúng đấy, rồi Vỹ ca sẽ chém bay đầu hắn thôi!", Ma Phàm nhìn theo bóng lưng Luân Nhiên, nói: "Cứ thấy bản mặt tên này là muốn đánh!"
"Giờ thay vì nghĩ mấy chuyện này thì ngươi lo mà tranh thủ thời gian nghĩ cách đối phó với người tộc Hỏa Minh kia đi!", Mục Vỹ cạn lời.
"Đối phó á? Có cần tới chúng ta đâu?", Ma Phàm bĩu môi trả lời: "Huynh nhìn mấy ông thống lĩnh xem, chỉ cần mấy ổng thôi là đủ rồi, nếu đến họ cũng không được thì chúng ta..."
"Cút đi!"
Ầm...
Nhưng chưa đợi Ma Phàm nói hết câu thì một tiếng quát bỗng nhiên vang lên, núi non đất đai lại sụp đổ, từng bóng người bay thẳng lên trời.
Không thể đứng dưới đất được nữa.
Cút đi?
Ai vừa hét thế?
Bốp bốp bốp...
Mọi người chưa kịp nghĩ xong thì ba nghìn người ở phía đông đã bị người tộc Hỏa Minh đánh bay.
Tiếng phụt phụt truyền đến liên hồi.
"Ma Phàm, ngươi lo ngậm cái miệng xui xẻo của ngươi lại đi!", Diệu Linh Ngọc thấy tình hình không ổn bèn phẫn nộ quát.
"Ta... ta có nói gì đâu..."
Ma Phàm chết trân.
Nhưng nếu ngay cả các cường giả cảnh giới Sinh Tử hàng đầu hợp tác với nhau cũng không thể đàn áp tên này thì ai trong họ có thể chứ?
"Đám kiến hôi!"
Người của tộc Hỏa Minh thình lình lên tiếng: "Tên ta là Hỏa Lưu, đám kiến hôi các ngươi còn chưa tới cảnh giới Tiên Nhân mà đòi phong ấn bản tôn? Hàng vạn tiểu thế giới sẽ trở thành thiên hạ của tộc Hỏa Minh ta, các ngươi bỏ vũ khí xuống, đầu hàng đi, ta sẽ suy xét không thiêu cháy tất cả các ngươi, chỉ cần đám con kiến các ngươi đầu hàng ta!"
Hỏa Lưu?
"Đầu hàng ngươi? Mơ hão quá rồi đấy! Hàng vạn năm về trước cũng có một kẻ thuộc tộc Hỏa Minh xuất hiện tại tiểu thế giới bọn ta nhưng cuối cùng vẫn bị Nhân tộc cùng nhau giết chết đấy thôi, ngươi thì làm nên chuyện gì?"
Vô Cực Ngạo Thiên nhìn Hỏa Lưu và nói với vẻ kiêu ngạo.
"Nhưng đám con kiến các ngươi đã phải đánh đổi thứ gì?", Hỏa Lưu hừ lạnh: "Bao nhiêu tiểu thế giới trong số hàng nghìn tiểu thế giới bị hủy diệt vì cuộc chiến tranh đó, các ngươi còn nhớ không? Hôm nay ta tới đây, tất cả các ngươi hoặc đầu hàng, hoặc chết!"
"Nằm mơ!"
Vô Cực Ngạo Thiên khịt mũi khinh thường, tiến lên một bước, khí thế dâng trào mãnh liệt giữa hai tay ông ta.
"Mọi người, giúp ta!"
"Được!"
"Không thành vấn đề!"
Thấy Vô Cực Ngạo Thiên lao ra, các cường giả chí tôn đồng loạt ra trận.
"Vô Cực Phong Thiên Cửu Linh Đại Trận!"
Sau khi gầm lên một tiếng, khí thế toàn thân Vô Cực Ngạo Thiên bùng lên dữ dội.
Khoảnh khắc ấy, dường như cả nơi đây chỉ còn lại một mình ông ta, những người khác như đi vào cõi vô hình, trở nên mờ nhạt.
"Mở!"
Vô Cực Ngạo Thiên gầm lớn rồi tiến lên một bước, phóng thích toàn bộ sức mạnh khủng khiếp ra ngoài.
Hàng nghìn võ giả sau lưng ông ta tức thì tung chưởng bằng cả hai tay, nguồn năng lượng to lớn bao phủ khắp nơi.
Đứng giữa bầu trời, từng luồng sức mạnh như mạng nhện dần dần ngưng tụ trước người Vô Cực Ngạo Thiên.
Thứ sức mạnh hình cái lưới kì lạ ấy giăng chồng chéo lên nhau với mật độ dày như mạch máu trong cơ thể con người.
Nhìn Vô Cực Ngạo Thiên lúc này chẳng khác gì chúa tể thế giới!
"Cái sức mạnh mà ngươi nói là đây đấy ư?"
Thấy dáng vẻ này của ông ta, Hỏa Lưu phá lên cười sằng sặc.
"Nhân loại hèn mọn kia, các ngươi sẽ không bao giờ hiểu vì sao Nhân tộc các ngươi luôn luôn yếu hơn các chủng tộc khác đâu!"
Dứt lời, gã cũng bước lên một bước, cơ thể cao ba mét đứng sừng sững tại nơi đó.
Một lúc sau, bộ lông đỏ rực của gã bốc cháy.
Tiếng ầm ầm ầm phát ra từ toàn bộ cơ thể Hỏa Lưu.
Người gã chậm rãi cao lên.
Âm thanh uỳnh uỳnh truyền đi khắp nơi như sấm từ chín tầng mây giáng xuống.
"Hỏa Minh Chi Biến!"
Hỏa Lưu thét lớn, cất bước đi tới.
Tiếng rắc rắc rắc rắc liên tục truyền đến từ tay chân và thân mình của gã, chiều cao cũng tăng lên không ngừng.
Thoáng chốc Hỏa Lưu đã từ ba mét cao đến ba trăm mét.
"Trời đất ơi, không phải khỉ đột đâu, tinh tinh khổng lồ thì có...", Ma Phàm không thể không nói ra suy nghĩ trong lòng.
Tinh tinh khổng lồ?
Làm gì phải tinh tinh!
Ma Phàm nói xong thì cơ thể Hỏa Lưu lại tiếp tục phóng to.
Âm thanh ùng ùng ùng văng vẳng không dứt, cuối cùng chiều cao của gã đạt đến nghìn mét mới từ từ dừng lại.
"Đây mới là hình dáng thật sự của tên này ư?", Ma Phàm thảng thốt la lên.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!