Cùng lúc đó, những người cầm đầu của các tiểu thế giới có tiếng cũng bay lên
trời.
Giờ không phải lúc để do dự, việc này không thể tránh khỏi được.
Lỡ người của tộc Hỏa Minh xuất hiện thì kẻ lâm nguy chắc chắn sẽ là bọn họ.
Thế nên họ còn nóng lòng hơn mười tiểu thế giới đứng đầu nữa.
Ầm ầm ầm ...
Nhưng cho dù nhiều người cùng ra tay để ngăn cản thì bóng dáng trong phong ấn kia vẫn đập nát phong ấn chỉ bằng một cú trảo.
Người của tộc Hỏa Minh đã đến!
Tiếng động vang trời truyền đến hết lần này đến lần khác như tiếng sấm rền khiến người ta đau hết cả tai.
Một bóng người cao khoảng ba mét, ngoại hình không khác nhân loại là bao đứng trước mắt bao người.
"Cái gì thế này?"
Nhóm Ma Phàm và Diệu Tiên Ngữ sững sờ trước cảnh tượng ấy.
Ma Phàm á khẩu: "Khỉ đột hả?"
Người thuoc toc Hoa Minh vừa xuất hiện có cơ thể đầy lông lá đỏ chói dài cả trăm mét đang phấp phơ theo gió, toàn thân thì ánh lửa. Bề ngoài của người tộc Hỏa Minh này không khác gì nhân loại.
Chẳng qua là cao hơn một mét, lông nhiều và dài hơn thôi.
Nhưng quan trọng nhất là người toc Hỏa Minh nay có một cai đuôi mọc trên mông, mọc trên mông ...
"Bà nó, khác gì một con khỉ rực lửa đâu chứ? Đây mà là tộc Hỏa Minh hả?", Ma Phàm chẳng biết nói gì.
Hắn ta xoay người nhìn Mục Vỹ và những người khác, nói: "So với khỉ bình thường thì chỉ ... "
Gào ...
Tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc bỗng nhiên vang lên, người tộc Hỏa Minh thét gào. Âm thanh rắc rắc rắc truyền đến, phong ấn tức thì vỡ ra một lỗ hổng đường kính một nghìn mét.
Giữa lúc đó, mặt đất rạn nứt từng chút một, các tảng đá tung bay khắp nơi, mọi thứ đều rơi vào hỗn loạn, mặt đất hoàn toàn sụp đổ.
Ma Phàm chưa kịp nói hết câu thì đã bị đẩy lùi.
"Ma Phàm ... "
"Chán ngươi luôn, tên này ... có phải khỉ đâu!"
Tộc Hỏa Minh là khỉ mới lạ.
Mặc dù đúng là chủng tộc này có bề ngoài giống khỉ đấy nhưng sức chiến đấu và khả năng bộc phát của chúng khác nhau một trời một vực.
Hơn nữa từ nhỏ nguoi toc Hoa Minh đa lon len trong hang lửa, toàn bộ cơ thể từ cọng lông cho đến mỗi một giọt máu trong huyết quản đều tràn trề sức mạnh cuồng bạo của thuộc tính hỏa.
Con thú khổng lồ này chẳng khác gì một cỗ máy giết chóc cả.
"Cẩn thận!"
Mục Vỹ kéo Diệu Linh Ngọc và Diệu Tiên Ngữ đang đứng kế bên qua, trên mặt đất lập tức xuất hiện một vết nứt, mà nói là vết nứt cũng không đúng vì nó rộng đến trăm trượng.
“Không sao chứ?"
"Không sao ạ!"
Nhìn khe hở lớn như cái miệng kia, Diệu Tiên Ngữ gật đầu.
Lúc này, tất cả trưởng lão và những người cầm đầu các tiểu thế giới đã xông
tới
Sau tiếng rầm lớn, Ma Phàm rơi xuống đất.
“Đúng là tộc Hỏa Minh thật rồi!", hắn ta nhếch mép, giận dữ mắng: "Bà nội nó, suýt thì ngã chết ta!"
“Ngươi mà nói bậy nữa thì coi chừng tên kia giết ngươi luôn đấy!"
"Sao thế được?"
Mục Vỹ ngẩng đầu nhìn bên trên, thở dài một hơi rồi nói: "Người tộc Hỏa Minh sinh hoạt trong thế giới ngập lửa từ nhỏ, có thể nói bọn chúng là con cưng của lửa, nhiều thủ đoạn mạnh mẽ vô cùng, không ai có thể đánh bại chúng trừ tiên nhân, mà có là tiên nhân đi nữa thì cũng chưa chắc đã làm được điều đó!"
Mục Vỹ đến từ đại thế giới Vạn Thiên, đương nhiên biết cảnh giới Tiên Nhân cũng phân chia cấp bậc.
Tộc Hỏa Minh cũng như thế, may mà con trước mắt không nằm trong hoàng thất tộc Hỏa Minh, nếu không thì hôm nay họ chết chắc.
Gào ...
Giữa lúc đó, một tiếng gầm lớn vang lên, từng bóng người nhảy tới nhưng bỗng nhiên lùi lại.
Khoảng mười nghìn cường giả đã ngăn chặn người tộc Hỏa Minh ở phía sau kết giới.
"Ba nghìn người ở phía đông, ba nghìn người ở phía tây, những người còn lại đứng ở chính giữa công kích từ hai bên, sau đó đội ở giữa tấn công với ta".
"Rõ!"
Lúc này Vô Cực Ngạo Thiên thể hiện rõ sự uy nghiêm của mình.
Hàng nghìn cường giả cảnh giới Sinh Tử thế hệ trước xông lên tấn công.
Số người còn sống sót ở phía sau nhìn thấy người của tộc Hỏa Minh mới biết mình vừa đương đầu với đối thủ thế nào.
Hầu như ai cũng thấy rằng được sống là có phúc ba đời!
Mục Vỹ đứng ở phía sau nhìn hết thảy, trong lòng vô cùng ngậm ngùi.
Nếu là kiếp trước thì hắn chỉ cần búng tay một phát là tên này đi đời nhà ma ngay, còn bây giờ sống lại, cho dù đã tu luyện tới hôm nay thì hắn vẫn hoàn toàn không thể chống lại thứ đó.
"Mục Vỹ, phải mở tiệc mừng thật to mới được, chúc mừng ngươi được hạng nhất nhé!"
Đúng lúc này, một giọng nói quái gở vang lên.
"Ngươi cũng khá lắm!"
Nhìn người vừa đến, Mục Vỹ khẽ mỉm cười: "Đại diện tiểu thế giới Luân Hồi giành được hạng bảy luôn mà!"
Hạng bảy!
Mục Vỹ gằn từng chữ một khiến mặt mày Luân Nhiên xanh mét.
Lần trước tiểu thế giới Luân Hồi đứng thứ tư, vậy mà bây giờ lại xếp hạng bảy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!