Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

“Người của tộc Hoả Minh!” 

 Mục Vỹ cũng nghiêm mặt nói. 

 Thật ra, ngay khi Mục Vỹ nhìn thấy người của tộc Hoả Minh thì hắn đã biết các tiểu thế giới khó mà tránh khỏi một kiếp nạn rồi. 

 Ban đầu, Vô Cực Ngạo Thiên còn nghi ngờ Mục Vỹ nhìn nhầm, song khi thấy hắn hiểu biết về đại nạn của nhiều năm về trước như vậy, ông ta không hỏi gì nữa. 

 “Thế là xong đời!” 

 Một trưởng lão của Vô Cực Hoá Thiên Cung chợt nói: “Đệ tử của chúng ta vẫn còn ở bên trong, ngoài ra còn có gần hai chục nghìn người ở bên trong nữa”. 

 Nghe thấy thế, các vị thủ lĩnh ở đây đều lập tức phản ứng lại. 

 Rầm… 

 Đúng lúc này, lại có một tiếng động mạnh vang lên, có một người lao ra từ phong ấn. 

 “Luân Nhiên!” 

 “Phụ thân!” 

 Lúc này, trông Luân Nhiên vô cùng bết bát, y phục tả tơi, khí tức mỏng manh, mặt mày thì tái nhợt. 

 “Ngoan, con ngoan, con trở ra là tốt rồi!” 

 Luân Động Thương nhìn thấy Luân Nhiên xuất hiện thì nhẹ bẫng cả người. 

 “Ơ, đại ca con đâu? Vô Thường đâu?” 

 “Đại ca… mất rồi ạ!”, Luân Nhiên chợt rơi nước mắt rồi căm phẫn nói. 

 Một vẻ đau thương hệt như xót xa vì đã không bảo vệ được đại ca của mình. 

 “Cái gì?” 

 Luân Động Thương bùng nổ khí thế như ngọn núi lửa sắp phun trào, nộ khí ngất trời. 

 “Ai, là kẻ nào đã giết nó?” 

 “Mục Vỹ!” 

 Luân Nhiên chỉ vào Mục Vỹ ngay mà không chút do dự. 

 “Mục Vỹ?” 

 Không khiến người ta kinh ngạc thì Luân Nhiên không chịu thôi, ngay sau câu nói ấy của hắn ta, tất cả mọi người đều bùng nổ. 

 Mục Vỹ đã giết Luân Vô Thường ư? 

 Không thể nào! 

 “Nhiên Nhi, con có chắc không?” 

 “Thưa phụ thân, con chắc ạ! Mục Vỹ đã giết đại ca, võ giả trong Tứ Nguyên Phong Địa đều biết cả, đến Ngọc Khuynh Thiên còn suýt nữa bị tên này giết, giờ sống chết ra sao vẫn chưa rõ ạ”. 

 “Ngươi nói sao?” 

 Luân Nhiên vừa nói dứt câu, Luân Động Thương còn chưa có phản ứng gì thì đã có một tiếng hét vang lên. 

 Người đó có vóc dáng to béo, thoạt nhìn có khí tức khôi hài, trông vừa bá đạo vừa buồn cười. 

 Nhưng khi nghe thấy tiếng quát đó, không ai ở đây dám cười cả. 

 Bởi đó là Ngọc Huy Nhân - cung chủ của Ma Ngọc Cung ở tiểu thế giới Ma Ngọc, ai dám cười nhạo ông ta chứ? 

 Ông ta là cường giả tuyệt thế đứng thứ hai trong mười đại chí tôn, trong các tiểu thế giới, ông ta chỉ đứng sau Vô Cực Ngạo Thiên thì ai dám cười nhạo ông ta chứ! 

 “Khuynh Thiên sao rồi?” 

 Luân Nhiên nhìn Ngọc Huy Nhân rồi tức tối hỏi: “Ngọc Khuynh Thiên và Mục Vỹ giao thủ và suýt nữa bị Mục Vỹ giết chết, chắc bây giờ… không ra ngoài được đâu!” 

 Rầm… 

 Luân Nhiên vừa nói hết câu, một tiếng động mạnh lại vang lên. 

 “Tinh Nhi, Tuyết Nhi!” 

 Trông thấy hai người đó, Vô Cực Ngạo Thiên thở phào một hơi. 

 Dù ông ta rất tin tưởng hai đồ đệ của mình, nhưng tin tưởng là một chuyện, còn tình hình thực tế lại là chuyện khác. 

 Giờ thấy họ ra ngoài rồi, ông ta mới yên tâm. 

 “Tâm Nhi!” 

 Cùng lúc đó, Minh Nguyệt Tâm cũng đã bước ra từ Tứ Nguyên Phong Địa. 

 Thánh Tam Thiên cũng thờ phào nhẹ nhõm. 

 “Sư phụ!”, Minh Nguyệt Tâm nhìn Thánh Tam Thiên rồi cúi người hành lễ. 

 “Ừm, không sao là tốt rồi, tốt rồi!” 

 Thánh Tam Thiên mỉm cười nhìn Minh Nguyệt Tâm rồi hài lòng gật đầu. 

 Mặt khác, Vô Cực Ngạo Thiên đã kéo Vô Cực Tinh và Vô Cực Tuyết ra một chỗ. 

 “Hai con nói thật cho ta biết đi, Lưu Vân đâu?” 

 “Bọn con không thấy hắn đâu cả”. 

 Vô Cực Tinh thẳng thắn nói: “Vào Tứ Nguyên Phong Địa xong là hắn mất hút luôn, bọn con chẳng thấy hắn đâu cả”. 

 “Ta biết rồi!” 

 Vô Cực Ngạo Thiên gật đầu rồi không hỏi gì nữa. 

 Đến tận bây giờ vẫn chưa thấy Ngọc Khuynh Thiên đâu, Ngọc Huy Nhân đã hoàn toàn nổi giận. 

 “Mục Vỹ, tên khốn kia, nếu Khuynh Thiên mà không xuất hiện thì ta sẽ phanh thây ngươi”. 

 “Ngọc Huy Nhân, ông hay quá nhỉ!” 

 Đế Văn nói: “Sao? Tưởng mình đứng thứ hai trong mười đại chí tôn thì định coi thường quy tắc à? Ai mà biết được sẽ có chuyện gì xảy ra trong Tứ Nguyên Phong Địa chứ? Dù Ngọc Khuynh Thiên có chết trong đó thì cũng do đen đủi thôi”. 

 “Đế Văn kia, có dám đấu một trận không?” 

 “Được, đấu thì đấu, ta sợ ông chắc!” 

 Trong lúc hai đại chí tôn đang đấu khẩu thì Mục Vỹ nhìn về phía Luân Nhiên. 

 Dù Ngọc Khuynh Thiên có bị thương thì với thực lực của mình cùng bảo bối của tiểu thế giới Ma Ngọc, sao có chuyện y không thoát ra ngoài được chứ? 

 Khả năng cao là Luân Nhiên đã giở trò gì đó rồi. 

 Nhưng bây giờ, cục diện đang hỗn loạn, ai còn quan tâm tới mấy chuyện đó nữa. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!