"Đây là đâu?"
Ma Phàm nhìn hai bên, ngạc nhiên thốt.
"Ngươi là Ma tộc mà không biết à?", Mục Vỹ cũng bất ngờ không kém.
"Có biết gì đâu!"
"Những người này chính là những người mạnh nhất Ma tộc, mười tám bức tượng là mười tám cường giả chí tôn của Ma tộc, đại diện cho mười tám chủng tộc của Ma tộc các ngươi đấy!"
Mười tám chủng tộc?
Ma Phàm lại ngơ ngác.
"Lão tổ tông của bộ tộc Cự Ma các ngươi, hừm, chắc là đây!"
Mục Vỹ vừa nói vừa đi lên nhìn bức tượng đá cao gần trăm mét mang hình dáng của một con thú đầy quyền uy đang há miệng thật to cười sảng khoái.
Thủy tổ của bộ tộc Cự Ma ư?
Ma Phàm ngẩn ngơ nhìn bức tượng kia, sau đó nhìn Mục Vỹ với vẻ ngờ vực.
"Ngươi đang lừa ta đấy à?"
"Tin hay không thì tùy ngươi!"
Mục Vỹ xoay người nhìn những tượng đá còn lại.
Trong đại thế giới Vạn Thiên, Ma tộc độc chiếm một vực gọi là Ma Vực.
Trong Ma Vực có mười tám chủng tộc cực kỳ hùng mạnh, cho dù tất cả loài người liên kết với nhau cũng không dám động thủ với họ.
Không ngờ lại gặp phải các pho tượng này tại đây, điều này làm Mục Vỹ khá là kinh ngạc.
Hai người tiếp tục đi, sau khi đi trên con đường nguy nga hùng vĩ này được mười nghìn mét, cảnh vật quanh đây thay đổi.
Hiện ra trước mắt hai người là một cái hồ mênh mông.
Giua hồ la mot hon đao lo lung tren không.
Bên dưoi là nưoc hồ đen sì cuồn cuon, bốc hơi nóng ngun ngut như nước sôi.
Nhìn ra xa, một loạt con đường san sát nhau bao trùm mặt hồ, có mười tám con đường!
Mười tám đường đi này khóa hòn đảo lơ lửng ấy lại qua xích sắt.
Cứ như thể mười tám sợi xích sắc này muốn đề phòng nó biến mất vậy.
Giữa khung cảnh như thế, Mục Vỹ nhìn thấy ở lối vào của mười bảy đường đi khác có hoặc ít hoặc nhiều võ giả đứng ở đó.
"Vô Cực Minh Giới!"
Ma Phàm bất chợt nhìn một lối đi ở bên trái.
Nơi đó có mười mấy người đang đứng, người cầm đầu mặc đồ đen trông rất thần bí.
"Là hắn à?"
Mục Vỹ chỉ nhìn trong chốc lát rồi quay đầu đi ngay.
Tầng hai cảnh giới Sinh Tử ư? Hắn không lo lắng.
"Ma Phàm, mặc dù hiện giờ ngươi cũng ở cảnh giới Sinh Tử tầng thứ hai nhưng ta khuyên ngươi đừng trêu hắn, ngươi không phải đối thủ của hắn đâu".
Mục Vỹ khuyên nhủ: "Hơn nữa, ngươi đừng quên ngươi đang là tùy tùng của ta, phải nghe lệnh ta đấy".
"Ngươi yên tâm, ta sẽ không đánh nhau với hắn đâu!"
Ma Phàm bình tĩnh đáp: "Nhưng nếu hắn ra tay với ta thì ta cũng không khách sáo đâu".
"Chuyện đó thì khỏi bàn, ta còn ước hắn ra tay đây!"
Mục Vỹ cười ha ha, sau đó im lặng.
Vô Cực Minh Giới chắc là nam trong nhóm mười đệ tử mạnh nhất Vô Cực Hóa Thiên Cung của tiểu thế giới Vô Cực rồi, cảnh giới Sinh Tử tầng thứ hai đủ để khinh thường thiên tài đứng đầu của các tiểu thế giới từ thứ năm đến thứ mười.
Nếu là trước kia, chắc chắn Mục Vỹ sẽ phải dè chừng hắn ta, còn giờ thì chỉ một Vô Cực Minh Giới thôi thì chưa đủ để khiến hắn cẩn thận, sợ sệt.
Nhưng còn một số người khác thì khó nói.
Cùng lúc đó, người ở các lối vào cũng bắt đầu quan sát những người xung quanh.
"Tâm tỷ, Vô Cực Minh Giới cũng tới kìa!"
Tại một lối vào, Minh Nguyệt Tâm dẫn dắt người của tiểu thế giới Thánh Quang, trông cô ấy vẫn thánh khiết và xinh đẹp như thiên nga trắng.
Liếc mắt nhìn Vô Cực Minh Giới, Minh Nguyệt Tâm hờ hững đáp.
"Kẻ này chẳng chịu buông tha cho Tâm tỷ, lần này phải dạy dỗ hắn một trận mới được!"
"Đừng hành động thiếu suy nghĩ!"
Minh Nguyệt Tâm dặn dò: "Lần này Ngọc Khuynh Thiên cũng tới, ta không chắc chắn sẽ đánh bại được người này, cẩn thận chút vẫn hơn".
"Da̱!"
"Ngô Cầu, đợt này phải coi chừng hai nữ nhân nhà họ Diệu đấy!"
Ở một bên khác, Hắc Đới Ngọc mặc áo bào đen trầm giọng nói.
"Ngươi đừng lo, ta biết ngươi cần cướp ngọc cung của hai người họ, ta sẽ giúp ngươi", Ngô Cầu cười ha ha với Hắc Đới Ngọc, đáp: "Nhưng lần sau đừng có giở cái giọng ra lệnh đó nữa đấy, nghe khó chịu chết đi được".
Nghe vậy, Hắc Đới Ngọc vẫn cứ nhìn chằm chẳm một hướng.
Tại đó là hai nữ tử cầm đầu tiểu thế giới Thiên Bảo đeo khăn che mặt hờ hững nhìn xung quanh.
"Muội muội, cẩn thận tên Hắc Đới Ngọc của tiểu thế giới Ngũ Độc đấy, hắn âm hiểm lắm!"
"Muội biết rồi!"
Hai tiểu thư họ Diệu đến từ tiểu thế giới Thiên Bảo, đương nhiên không thiếu pháp bảo, tự vệ không là vấn đề!
Song song với đó, một nhóm một trăm người cũng đang nhìn lướt bốn phía.
"Tước Anh, tìm thấy chưa?"
"Tìm thấy rồi!"
Tước Anh của tiểu thế giới Tứ Phương lạnh lùng bảo: "Chính là hắn!"
Nói rồi cô ta chỉ vào Mục Vỹ.
"Hắn là kẻ đã giết Bạch Lãnh!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!