Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

Võ giả cảnh giới Sinh Tử thì đỡ hơn một chút, còn võ giả dưới cảnh giới đó thì không thể chống đỡ nên đều gục hết. 

 “Mục Vỹ!” 

 Thấy vậy, Bạch Lãnh bừng sát ý. 

 “Làm gì mà gào to thế? Ta đứng ngay đây nên nghe rõ mà!”. 

 Mục Vỹ châm chọc, nhưng bước chân vẫn không dừng lại, tiếp tục tấn công những người còn lại. 

 Không ngờ vào lúc mấu chốt, Mục Vỹ lại tạo ra một vụ nổ như bom thế này, đâu ai dám để ngôi sao chổi ấy lại gần mình nữa, tất cả đều bỏ chạy tán loạn. 

 Một cảnh tượng tức cười xuất hiện. 

 Cả đám người bỏ chạy lên phía trước, còn Mục Vỹ đuổi theo sau, còn sau lưng hắn thì là Bạch Lãnh đang đuổi tới. 

 “Chạy cái mẹ gì nữa, tập trung hết sau lưng ta đây này!” 

 Bạch Lãnh không thể bắt được Mục Vỹ nên đã nổi điên rồi rống lên. 

 Nhưng bây giờ, Mục Vỹ đang chen giữa Bạch Lãnh và bọn họ nên không ai dám chạy quay lại cả, họ cứ cắm đầu cắm cổ mà chạy, còn Mục Vỹ thì lại xử thêm được mấy người. 

 “Mục Vỹ, ngươi có chắc muốn làm vậy không?” 

 “Như ngươi vừa nói đấy, ai có thực lực thì người ấy làm vua!” 

 “Vậy ngươi có dám đấu trực diện với ta không?” 

 “Sao không dám?”, Mục Vỹ cười đáp. 

 “Vậy tới đi!” 

 Mục Vỹ nói tiếp: “Không được, ta đang cố tích điểm nên điểm số với ta là quan trọng nhất”. 

 Nói rồi, Mục Vỹ tung một quyền đấm trúng vào một đệ tử của núi Bạch Hổ, tiếp đó lại tung một chưởng ra, bị Hoả Long cuốn lấy, đệ tử đó chỉ kịp kêu lên một tiếng rồi chết ngay tại chỗ. 

 Cảnh giới Sinh Tử! 

 Khi tiến vào cảnh giới Sinh Tử, Mục Vỹ mới thật sự cảm nhận được hình như có một luồng sức mạnh nào đó đang tăng đến một mức cực hạn trong cơ thể mình. 

 Sự tăng lên ấy rất rõ ràng! 

 Nhưng đó là sức mạnh gì thì Mục Vỹ không biết. 

 Sau khi suy nghĩ mãi không ra, hắn bèn quy nó thành huyết mạch! 

 Chỉ có sức mạnh huyết mạch mới hung hãn đến vậy, chứ các sức mạnh khác thì không thể làm được. 

 Mục Vỹ đã tu luyện xong Vạn Cổ Huyết Điển và đang bắt đầu tu luyện tầng thứ nhất của Bất Diệt Huyết Điển nên ngày càng có kiến thức sâu rộng hơn về huyết mạch. 

 Bây giờ, dường như cái thì mới nhú, cái thì bùng nổ, điều này khiến lĩnh ngộ của Mục Vỹ về huyết mạch trở nên rất bá đạo. 

 “Cảm giác huyết mạch dâng trào này đã thật đấy!” 

 Mục Vỹ không nhịn được mà hô lớn lên. 

 Đã! 

 Mẹ kiếp! 

 Nghe thấy tiếng hô ấy của Mục Vỹ, Bạch Lãnh chỉ thấy muốn phát điên. 

 Rõ ràng là tên này đang chơi xỏ gã ta nên mới cứ lẩn tránh như vậy. 

 “Dừng ở đây đi!” 

 Đột nhiên Bạch Lãnh hét lớn lên với vẻ giận dữ. 

 Cùng lúc đó, có các đường vân màu trắng đã xuất hiện sau lưng gã ta. 

 Các đường vân ấy trông khá phức tạp và pha thêm màu đen, chúng đang chầm chậm xuất hiện. 

 Hai màu đen trắng đan xen, trông Bạch Lãnh hệt như một con Bạch Hổ thần thú của cửu thiên. 

 Gào… 

 Sau đó, Bạch Lãnh đã gầm lên một tiếng không ra người mà cũng không ra thú, âm thanh chấn động khiến người ta inh màng nhĩ. 

 Nghe thấy tiếng gầm ấy, Mục Vỹ chỉ thấy người mình run lên. 

 Không phải vì hắn sợ, mà bởi âm thanh đó quá mãnh liệt nên khiến người hắn phải chấn động. 

 “Tức rồi à?” 

 Thấy vậy, Mục Vỹ mỉm cười. 

 Ngũ Nguyên Chi Long xuất hiện. 

 Năm con thần long dài cả trăm trượng uốn lượn quanh người Mục Vỹ, sức mạnh của năm thuộc tính tuôn ra. 

 “Mục Vỹ, để ta xem ngươi còn đuổi theo họ được nữa không!”, Bạch Lãnh hừ lạnh một tiếng rồi tung một chưởng ra. 

 Ngay sau đó, đã có một cái móng vuốt của Bạch Hổ to cả trăm trượng bổ về phía Mục Vỹ. 

 Cái móng đó xuất hiện một cách bất ngờ, không ai nghĩ rằng phía sau Bạch Lãnh trống không lại bất chợt có một cái móng như vậy nhô lên. 

 Mục Vỹ lập tức cảm thấy có một sức ép mãnh liệt ùn tới. 

 Ngũ Nguyên Chi Long cũng không thể chống trả được. 

 Tuy đã nhận ra điều đó, nhưng Mục Vỹ cũng không cách nào ứng phó nổi. 

 Uỳnh! Khi cái móng khổng lồ ấy vồ xuống, Ngũ Nguyên Chi Long cứ thế vỡ nát mà không thể phản kháng. 

 Ngay sau đó, ba tầng cương khí hộ thân của Mục Vỹ cũng vang lên tiếng răng rắc, như thể cũng đã vỡ tan sau thời gian chống chọi ngắn ngủi. 

 Cái móng đó vồ Mục Vỹ lún sâu xuống đất hàng trăm mét. 

 Chân nguyên tích tụ điên cuồng, cái móng khổng lồ của Bạch Hổ vẫn tiếp tục giáng xuống bùm bụp không ngưng nghỉ. 

 “Không phải ngươi giỏi lắm sao? Chạy trốn cũng siêu lắm cơ mà? Ngươi vừa nói chỉ có thực lực mới là chân lý đúng không?” 

 Bạch Lãnh đập từng nhát xuống bùm bụp khiến ai cũng phải hãi hùng. 

 Cứ thế này thì Mục Vỹ không chết thì cũng tàn phế. 

 “Đập suốt thế có thấy mệt không?” 

 Song đúng lúc này, chợt có một giọng nói vang lên ở trên một đỉnh núi phía xa. 

 Mục Vỹ? 

 Sao hắn có thể chạy tới chỗ đó? 

 Ai cũng phải ngạc nhiên khi thấy Mục Vỹ xuất hiện ở đó. 

 Chuyện gì vậy? 

 Rõ ràng Mục Vỹ vừa bị Bạch Lãnh đập cho lún xuống dưới đất cơ mà, sao giờ hắn lại ở đằng kia. 

 Thế hoá ra từ nãy đến giờ… 

 Bạch Lãnh đập không khí à? 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!