Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

Mãi đến khi đi tới cửa chính của cung điện thì họ mới nhìn thấy cảnh vật bên trong. 

             Các pho tượng bằng cát trông hệt như người thật suýt nữa khiến Lạc Tuyết sợ hết hồn. 

             Mục Vỹ cũng ngẩn ra khi nhìn thấy các pho tượng hình người được làm bằng cát rất phổ thông ấy. 

             Những người này đều cầm đao hoặc kiếm đứng sừng sững, còn ở phía cửa cung điện thì có một người đàn ông mặc trường sam, tay cầm trường thương rồi nhìn những người kia với vẻ kiên định. 

             Nếu đây đều là người thật thì Mục Vỹ có thể liên tưởng đến cảnh họ đang tiến hành một nghi thức nào đó như kiểu tiễn tráng sĩ lên đường với lòng hào hùng. 

             “Trông như thật ý nhỉ!” 

             Lạc Tuyết không nhịn được mà giơ tay chạm vào các pho tượng ấy. 

             Pho tượng nhẵn nhụi, ngoài cảm giác lạnh băng ra thì giống hệt như người thật. 

             “Xem ra vị thần tiên này cũng là một đại sư khắc tượng”. 

             Lạc Tuyết không khỏi cảm thán. 

             Nhưng Mục Vỹ lại không cảm thấy vậy. 

             Các pho tượng này cho hắn một cảm giác rất lạ. 

             Hai người đi vòng qua các pho tượng thì mới phát hiện ở đây có lên hàng nghìn pho tượng, chúng đứng trang nghiêm mà không mất đi vẻ kính cẩn. 

             Đi đến cuối, họ lại phát hiện phía sau cung điện này còn một cánh cửa nữa. 

             Hai cánh cửa nối liền nhau như một khối. 

             “Gì thế nhỉ?” 

             Lạc Tuyết bực dọc nói: “Trong này chỉ có các pho tượng, chứ không còn gì khác nữa sao?” 

             “Tiếp tục quan sát các chỗ khác đi”. 

             Mục Vỹ ngoảnh lại nhìn, sau đó tiếp tục đi tới cung điện khác. 

             Nhưng liên tiếp mười mấy cung điện khác cũng đều như vậy, bên trong chỉ có các pho tượng đứng nghiêm nghị. 

             Nơi nhiều nhất thì có hơn một nghìn, ít nhất thì chỉ có mười mấy pho tượng thôi. 

             Sau quãng đường trên, Mục Vỹ cũng phát hiện dù trong các cung điện này đứng lộn xộn không theo hàng lối, nhưng hắn lờ mờ cảm thấy chúng đang đứng theo một quy tắc nhất định nào đó. 

             Nhưng nhất thời hắn chưa nghĩ ra là quy luật gì. 

             “Mục Vỹ, nhìn này, cung điện này khác rồi”. 

             Lạc Tuyết đi vào một cung điện rồi vui mừng nói. 

             Mười mấy cung điện trước chỉ toàn các pho tượng nên họ không còn cảm giác mới mẻ nữa, chẳng dễ gì mới thấy một nơi khác đi nên Lạc Tuyết lập tức thấy hào hứng hẳn. 

             Nhưng khi vừa bước chân vào đây, Mục Vỹ có biểu cảm kỳ lạ. 

             Đúng là trong cung điện này không có các pho tượng, nhưng lại trống không, chẳng có gì hết. 

             Hai người bắt đầu đi vòng quanh để kiểm tra. 

             Nhưng một lúc lâu sau, họ vẫn chẳng tìm thấy gì, cực chẳng đã lại phải đi ra ngoài. 

             Bấy giờ, Mục Vỹ mới ngạc nhiên phát hiện là họ đã đi sâu vào giữa các cung điện rồi. 

             Khi đứng trước cánh cửa khác của đại điện này rồi nhìn vào bên trong thì Mục Vỹ mới ngớ ra. 

             Đại điện này uy nghi hơn các cung điện mà họ vừa thấy, cạnh đó còn có bảy đại điện nối liền san sát nữa, mà kiểu cách cũng gần như giống hệt đại điện này. 

             Tám đại điện này hoàn toàn khác biệt với các cung điện bên ngoài, chúng tạo thành một vòng tròn, sau đó vây kín xung quanh một đại điện lộ thiên ở vị trí trung tâm nhất như các vì sao đứng quanh mặt trăng. 

             Các đại điện ở bên ngoài chỉ cao mấy chục cho đến một trăm mét, nhưng tám đại điện này thì đều cao trên trăm mét. 

             Nếu bên trong này lại toàn là các pho tượng thì khéo phải đến hàng vạn pho tượng mất. 

             Nhưng tám đại điện này… 

             Xong rồi! 

             Mục Vỹ chợt ngẩn ra tại chỗ. 

             “Ta phải nhận ra sớm mới phải chứ!” 

             Mục Vỹ đứng tại chỗ lẩm bẩm. 

             “Ngươi nói gì thế?” 

             Thấy Mục Vỹ lẩm bẩm một mình, Lạc Tuyết tò mò hỏi. 

             “Chạy mau!” 

             Mục Vỹ chợt hô lên: “Không chạy là chết ở đây đấy”. 

             “Chạy cái gì? Ngươi nói gì thế? Chúng ta vẫn chưa vào trong đại điện lộ thiên ở giữa mà!”, Lạc Tuyết chợt nói: “Ngươi nhìn đi, bên trong đang đánh nhau rồi, khéo nhóm đại sư huynh của ta cũng ở đó đấy”. 

             Đánh nhau rồi! 

             Theo lời Lạc Tuyết nói, quả nhiên Mục Vỹ đã thấy chân nguyên dập dềnh. 

             Thôi thế là xong thật rồi! 

             “Lạc Tuyết, cô nghe ta nói đây, đây là Toạ Tử Trận, một khi có ai mở trận pháp thì chúng ta đều sẽ chết hết, các pho tượng võ giả ngoài kia sẽ sống lại rồi hoá thành các con rối, chúng sẽ giết chúng ta”. 

             Mục Vỹ nói tiếp: “Giờ chỉ còn một cách thôi, chúng ta phải tìm được cửa sinh trong tám cánh cửa thì mới có thể sống sót trở ra, cô hiểu ý ta không?” 

             Nhưng Lạc Tuyết chỉ lắc đầu. 

             “Thôi, không hiểu cũng được, nhưng giờ chúng ta tách nhau ra thôi, không không, tách ra cũng vô dụng. Giờ cô và ta phải cùng đi tìm cửa sinh thì mới có thể thoát ra ngoài được”. 

             Uỳnh… 

             Mục Vỹ vừa nói dứt câu, đã có một tiếng động lớn vang lên. 

             Ngay sau đó, Lạc Tuyết đã tái mặt. 

             “Cuồng Long Khải Giáp!” 

             Lạc Tuyết hét lên: “Đó là khôi giáp bản mệnh của đại sư huynh ta, phải bất đắc dĩ lắm thì huynh ấy mới phải dùng đến nó, ta phải đi xem thế nào”. 

             Dứt lời, Lạc Tuyết mặc kệ Mục Vỹ cản lại, cứ thế chạy thẳng đi. 

             “Ngu xuẩn!”, Mục Vỹ thầm mắng: “Không tìm cửa sinh thì dù có cứu được sư huynh của cô thì cuối cùng tất cả cũng chết thôi”. 

             “Giết!” 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!