Sau khi nghe thấy vậy, Mục Vỹ nhếch khoé miệng mỉm cười.
Tiểu thế giới Tử Viêm, tiểu thế giới Lôi Đình, tiểu thế giới Di Lặc, tiểu thế giới Thái Cực, bốn tiểu thế giới lớn này có thực lực đủ để lọt vào tốp mười trong đại chiến Bách Giới lần trước.
Nhưng tiếc là khi ấy, bốn tiểu thế giới này lại nội đấu gay gắt với nhau.
Thêm việc không phục đối phương nữa nên suốt ngày giao chiến, khiến tất cả cùng tổn thất.
Cuối cùng, thành ra họ đã tạo điều kiện cho một nơi vốn không có cơ hội là tiểu thế giới Ngũ Hành.
Trước khi Mục Vỹ đến đây, Đế Văn đã nhắc hắn khi gặp người của bốn tiểu thế giới này thì phải hết sức cẩn thận.
Lần trước, người của bốn tiểu thế giới này đã không tiến vào được tốp mười, họ rất giận dữ và đổ hết tội lỗi lên đầu tiểu thế giới Ngũ Hành, vì thế chắc chắn họ sẽ gây bất lợi cho tiểu thế giới Ngũ Hành.
“Tập trung ư?”
Mục Vỹ mỉm cười.
Xem ra người của các tiểu thế giới lớn đều có cách liên lạc riêng với nhau, chắc không lâu nữa là họ tụ tập lại với nhau rồi.
Nhưng như thế thì càng tốt!
Lần này, Mục Vỹ ở đây hệt như một con ruồi mất đầu.
Nếu họ tập trung lại với nhau thì hắn có thể đục nước béo cò.
Suốt đường đi từ nãy đến giờ, hắn gặp toàn đối thủ có thực lực rất thấp nên khó mà khiến hắn lĩnh ngộ ý nghĩa sâu xa của sinh tử để tiến vào cảnh giới này.
Bây giờ, thứ hắn cần là một đối thủ ở cảnh giới Sinh Tử.
Mà những đối thủ này chỉ xuất hiện ở các tiểu thế giới trên thôi.
“Nếu đã yêu cầu tập trung thì ta sẽ đi tìm các người”.
Mục Vỹ mỉm cười rồi lập tức biến mất.
Tứ Nguyên Phong Địa phải nói là một nơi mênh mông bát ngát hệt như Thiên Vận Đại Lục, nhưng nếu nói đây chỉ là một vùng đất thì thật sự rất lạ.
Vì suốt chặng đường lúc nãy, dù hắn bước vào đồng cỏ hay rừng cây thì đều có cảm giác như đang ở hai thế giới khác nhau.
Cảm giác này rất kỳ quái.
Mục Vỹ dần đi chậm lại.
Trước mắt hắn là một dãy núi nguy nga.
Núi không cao, thoạt nhìn thì chỉ tầm một nghìn mét.
Đây chính là nơi mà người của tiểu thế giới Tử Viêm đã phát truyền âm đi.
Để cho cẩn thận, Mục Vỹ đã giấu hết lực linh hồn vào trong Tru Tiên Đồ.
Một khi tiến vào cảnh giới Sinh Tử, cảm nhận của võ giả với lực linh hồn sẽ trở nên rất nhạy cảm.
Nhưng Mục Vỹ đã có Tru Tiên Đồ rồi nên không sợ gì cả.
Vào lúc mấu chốt, hắn sẽ dồn lực linh hồn vào trong Tru Tiên Đồ. Khi ấy, hắn sẽ chỉ như cành cây ngọn cỏ, không một ai có thể phát hiện ra sự tồn tại của hắn.
May mà quanh dãy núi này toàn là rừng rậm, Mục Vỹ phóng cảm nhận đi để dò xét xung quanh, sau đó tiến dần từng bước vào bên trong.
Xét về thực lực thì tiểu thế giới Tử Viêm mạnh hơn tiểu thế giới Ngũ Hành khá nhiều.
Nếu bây giờ, người của tiểu thế giới này đang tập trung khá nhiều ở đây thì Mục Vỹ không chắc có thể giết hết được họ nếu bản thân bị phát hiện.
Không khéo hắn lại trở thành đối tượng bị người khác truy sát cũng nên.
Mục Vỹ bình tĩnh quan sát xung quanh một cách cẩn trọng.
“Ngươi là ai!”
Đúng lúc này, chợt có một giọng nói vang lên, Mục Vỹ còn chưa phản ứng lại thì đã có nhiều người bay nhanh tới gần.
“Hỏng rồi!”
Mục Vỹ biết dù mình có cẩn thận đến mấy thì chắc chắn những người đó cũng đã để lại ký hiệu ở đây.
Khi có người lạ xông vào thì họ sẽ phát hiện ra ngay.
Giết!
Mục Vỹ không nghĩ nhiều, lập tức lao lên như tên bắn.
Hắn không lùi bước mà còn xông lên tấn công đám người đó.
“Còn định tấn công chúng ta ư? Chán sống rồi mà!”
Thấy Mục Vỹ nhìn thấy mình không chạy đi mà còn lao tới, mấy người đó lập tức xếp thành hình quạt rồi tấn công hắn.
Một người, hai người, có tất cả sáu người!
Hai người mạnh nhất đứng giữa, ở tầng thứ chín cảnh giới Vũ Tiên.
Muốn một lèo giết hết đám người này thì không dễ.
Cheng!
Sau một tiếng động, Mục Vỹ đã rút một thanh trường kiếm ra.
Trường kiếm vang lên tiếng vun vút, kiếm Thiên Minh lập tức tấn công.
“Diệt Sinh Thất Kiếm”.
Hàng loạt tiếng động vang lên, bảy đạo kiếm ấn tung hoành.
Trong đó, bốn đạo kiếm ấn tấn công năm người ở hai bên, ba đạo kiếm ấn còn lại thì xếp thành hình tam giác rồi tấn công hai người ở giữa.
“Cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ mười, rút mau!”
Trông thấy vậy, hai người đứng giữa biết ngay đây là người mà họ không thể đối phó được.
“Chạy sao được mà chạy!”
Mục Vỹ lạnh giọng nói, ngay sau đó đã có các tiếng uỳnh uỵch vang lên, sáu người đã ngã xuống.
Vù, Mục Vỹ đã tích thêm được mười sáu điểm!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!