Sau khi từ bên ngoài đi vào trong núi, Mục Vỹ không gặp trực tiếp Hỏa Lân mà đi tới đỉnh núi nơi mình từng ở.
Nơi này có Lâm di, có Ngưu Oa, có Phần lão, có ký ức những ngày đầu hắn đặt chân đến tiểu thế giới Ngũ Hành!
Tiếng két vang lên, cổng tiểu viện trên đỉnh núi được mở, một bóng dáng đi vào trong.
"Sao hôm nay về sớm thế Ngưu Oa, mấy ngày qua con tu luyện vất vả rồi, vào ăn cơm đi con!"
Vẫn là giọng nói thân quen ấy, vẫn là bóng lưng bận bịu ấy. Mục Vỹ nhìn Lâm di, lòng đầy rung động.
Võ giả tìm cách nâng cao thực lực của mình suốt cả cuộc đời.
Nhưng vì sao họ phải như vậy cả đời?
Vì khi về đến nhà, chỉ cần nhìn thấy người luôn ở bên mình vui vẻ nở nụ cười trên môi là mãn nguyện lắm rồi.
Chỉ cần thế là đủ!
Để sống sót, để bảo vệ người mình thương yêu, kiếp này hắn cũng luôn cố gắng theo đuổi cảnh giới cao hơn.
Tuy nhiên, thực lực càng cao, những đối thủ mà hắn phải đương đầu cũng càng mạnh.
Đây chính là động lực giúp hắn không ngừng phấn đấu để trở nên mạnh hơn.
Cho đến lúc này, Mục Vỹ mới hiểu ra một chuyện.
Dường như trong lúc tìm kiếm con đường dẫn đến cảnh giới cao hơn, bản thân đã quên mất vài điều.
Cha mẹ, huynh đệ, người hắn yêu, thậm chí là con của mình!
Mục Vỹ bỗng thấy tâm cảnh của mình thông thoáng hơn nhiều.
"Cậu là... Tiểu Nhị?"
Chờ cả buổi vẫn không nghe người đằng sau trả lời, Lâm di xoay người thì thấy Mục Vỹ, bật cười: "Tiểu Nhị, là cậu thật sao?"
"Con đây Lâm di!"
"Cậu không sao ư? Thật tốt quá, thật tốt quá!"
Lâm di vừa nói vừa rơi nước mắt đầm đìa. Bà ấy lại gần Mục Vỹ rồi sờ má hắn, cười trong nước mắt: "Ai cũng nói cậu gặp chuyện không may, ta thì chẳng biết đi đâu tìm cậu. Cậu vẫn khỏe mạnh là tốt rồi!"
"Con không sao hết!"
Mục Vỹ nắm tay Lâm di, cười sảng khoái: "Lâm di đừng lo, con vĩnh viễn không sao cả, để con xem Lâm di nấu gì cho tên Ngưu Oa nào!"
"Ừ, ừ, không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi!"
Lâm di không khóc nữa, bà ấy mỉm cười: "Ban đầu ngày nào tiểu tử này cũng than vãn, buồn vì thực lực chưa đủ cao nên giờ đang tu luyện như điên đấy, ta nói gì cũng không nghe, đành nấu nhiều món ngon cho nó ăn thôi!"
"Thịt bò hầm? Lâm di bất công quá, hồi con ở đây có thấy Lâm di nấu thịt bò hầm thịnh soạn thế này cho con đâu!"
"Thằng nhóc này!"
Lâm di cười mắng Mục Vỹ: "Chỉ biết ba hoa là giỏi, cái này Hỏa tiểu thư nhờ người mang tới đấy. Cậu không biết đâu, trong thời gian cậu không ở đây, Hỏa tiểu thư quan tâm đến hai mẹ con ta lắm, nhờ cô ấy mà Ngưu Oa không bị người khác bắt nạt đấy!"
Nghe vậy, Mục Vỹ ngẩn người.
Hỏa Vũ Phượng sao?
"Mà thường giờ này là Ngưu Oa về rồi, mấy ngày nay toàn là ta đi tìm nó, hôm nay chắc tên nhóc này lại quên giờ giấc rồi!"
Lâm di ba phần bất lực, bảy phần nuông chiều: "Tiểu Nhị, cậu chờ ở đây canh lửa giúp ta nhé, ta đi tìm nó. Tiểu tử này mà biết cậu về là vui lắm cho xem!"
"Thôi để con đi cho Lâm di!"
"Được, được hết, cậu cứ đi đi, không khéo tiểu tử đó vui đến mức không khép miệng được luôn ấy chứ!"
"Vâng!"
Mục Vỹ khá quen thuộc cấu trúc Hỏa Hành Sơn, ngặt nỗi đệ tử ngoại sơn có đến hàng chục nghìn người, võ trường cũng nhiều không đếm xuể, nhất thời hắn không biết Ngưu Oa đang ở đâu.
Nhưng dù gì nơi này cũng là Hỏa Hành Sơn, Mục Vỹ vẫn hỏi thăm được đại khái vị trí của Ngưu Oa.
Sau khi đến một võ trường nọ, Mục Vỹ dáo dác nhìn quanh nhưng vẫn không thấy bóng dáng y đâu, ở bên kia thì rất nhiều người đang xúm lại một chỗ.
Một giọng nói truyền đến từ bên đó.
"Ngưu Oa, là nam nhân thì đường đường chính chính đánh với ta một trận đi!"
Ở chính giữa vòng tròn là một thiếu niên có thân hình cường tráng, cởi trần thân trên, nhìn một người khác với vẻ ngạo mạn.
Thiếu niên còn lại đường nét khuôn mặt còn hơi non nớt, da ngăm, cơ thể cuồn cuộc cơ bắp. Y đang nắm chặt quả đấm, nét mặt thì âm trầm.
"Ngưu Oa, lúc Mục Vỹ còn ở đây toàn bảo bọc cho ngươi tu luyện ở ngoại sơn suôn sẻ, ngươi không sợ trời không sợ đất, đệ tử nội sơn cũng không dám trêu vào ngươi. Giờ Mục Vỹ không có ở đây, ngươi tưởng Hỏa công chúa sẽ tốn thời gian để ý tới ngươi chắc?"
Thiếu niên cởi trần nói một cách vênh váo: "Hỏa đại công chúa không rỗi hơi quan tâm đến ngươi nữa đâu, ngươi đừng tưởng mình vẫn còn là đệ tử thích là hô mưa gọi gió ở ngoại sơn!"
"Ly Cương!"
Ngưu Oa đứng yên tại chỗ nhìn người ở đối diện.
"Ngươi đừng có mà ỷ lớn hiếp nhỏ, thực lực của La Tuyết sư muội vốn yếu hơn ngươi một bậc, bắt nạt một cô gái có hay ho gì đâu, giỏi thì tìm ta này!"
Nghe thấy câu này, Ly Cương lập tức phá lên cười: "Ta chỉ chờ mỗi câu này của ngươi. Lão tử chướng mắt ngươi bấy lâu nay rồi, ngươi tự xem mình là cậu ông trời, tài năng hơn người thật đấy hả? Mục Vỹ có thiên phú xuất sắc thế kia nhưng rồi sao? Cuối cùng vẫn bị người của Ngũ Hành Thiên Phủ giết đấy thôi".
"Câm miệng!"
Ngưu Oa phẫn nộ.
"Lần này Ngưu Oa chết chắc, cậu ta chỉ có cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ tám nhưng còn Ly Cương thì cảnh giới Linh Huyệt tầng mười rồi, còn chút nữa thôi là đến cảnh giới Thông Thần!"
"Chẳng thế còn gì, Ngưu Oa này thẳng thắn quá, hễ thấy bất công là xía vào".
"Đúng đấy, Mục Vỹ còn ở đây thì ai cũng sợ cậu ta, nhưng giờ Mục Vỹ chết rồi, cậu ta muốn làm sứ giả chính nghĩa cũng khó!"
Nghe thấy tiếng bàn tán của mấy người xung quanh, Mục Vỹ dần hiểu ra tình huống ở đây.
"Ngưu Oa, lão tử chờ câu này của ngươi lâu lắm đấy!"
Ly Cương cười đểu giả: "Không phải ngươi thích làm anh hùng sao? Lão tử cho ngươi làm anh hùng! Tên Linh Huyệt tầng tám kia, hôm nay ta sẽ giáo huấn ngươi!"
"Nhào lên!"
Ngưu Oa hừ lạnh rồi bước lên một bước.
Đã là đệ tử đồng môn thì phải đùm bọc lẫn nhau mới đúng.
Thế mà tên Ly Cương này lấy việc bắt nạt đồng môn yếu hơn làm niềm vui, đúng là đáng ghét.
"Bôn Lôi Chưởng!"
"Thiết Câu Quyền!"
Trong nháy mắt, hai bóng người lao vào đánh nhau.
Tiếng ầm ầm lan rộng, bất cứ ai trong đám đông đang vây quanh đều nghe thấy.
"Ha ha, Ngưu Oa, ngươi không đấu lại ta đâu, nhận thua đi!", Ly Cương biết thực lực của mình cao hơn Ngưu Oa một bậc, vốn dĩ là đang trêu Ngưu Oa, không đánh vào chỗ hiểm mà cứ đùa giỡn y.
"Bảo ta nhận thua à, đừng có mơ!"
Ngưu Oa gầm lên rồi xông đến như một con trâu thô bạo.
Có điều do cảnh giới của y thấp hơn chút đỉnh nên hai người càng giao thủ, y càng bị Ly Cương xoay đến chóng mặt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!