Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tiểu thế giới Ngũ Hành, Hỏa Hành Sơn! 

             Hứng chịu lửa giận sau khi trở về của Vô Mệnh lão tổ, lúc này các đệ tử Hỏa Hành Sơn đều không dám lơ là chuyện tu hành. 

             Thậm chí hiện tại trong tông môn còn có một quy định thế này. 

             Nếu đệ tử ngoại sơn không thể đột phá hai cảnh giới nhỏ trong vòng một năm thì biến ngay lập tức, đệ tử nội sơn không đột phá được một cảnh giới trong thời hạn tương tự cũng bị giam lỏng một năm. 

             Quy định này vừa được ban hành, toàn bộ Hỏa Hành Sơn dậy sóng. 

             Lần này lão tổ nổi cơn thịnh nộ thật rồi, bắt họ cày như máy móc luôn! 

             Nhưng có một điều làm họ giật mình hơn cả là tông môn thật sự lấy hết vốn liếng ra để khuyến khích bọn họ, các trưởng lão trong núi bận rộn luyện đan suốt cả ngày như con quay, hoàn toàn không có thời gian nghỉ ngơi. 

             Tình hình này, trong tông môn liên tục có đệ tử đột phá, toàn thể Hỏa Hành Sơn đều đang phấn đấu phát triển. 

             "Ngươi là ai?" 

             Giữa lúc đó, một người thanh niên mặc võ phục màu đen đi đến sơn môn Hỏa Hành Sơn. 

             Thấy người thanh niên kia, đệ tử thủ sơn chặn lại rồi nói. 

             "Nơi này là Hỏa Hành Sơn, người không phận sự không được đến gần, ngươi có thư không?" 

             "Ta là đệ tử Hỏa Hành Sơn!" 

             Thanh niên mặc võ phục đen như mực ấy có mái tóc dài được buộc lên, bối tròn, sợi tóc trên trán nhẹ nhàng thổi theo gió, trên mặt là nụ cười điềm tĩnh. 

             Trong lúc nói chuyện, một chiếc lệnh bài thình lình hiện ra trong tay hắn. 

             Hỏa Thánh Tử! 

             Đệ tử thủ sơn thấy lệnh bài bèn quỳ một gối xuống đất, sau đó nói một cách cung kính: "Hóa ra là Hỏa Thánh Tử đại nhân, thất lễ rồi!" 

             Có điều khi lén nhìn cái tên được khắc trên lệnh bài, đệ tử thủ sơn nọ há hốc mồm. 

             Mục Vỹ! 

             Đôi tay của đệ tử thủ sơn bắt đầu run rẩy. 

             "Hửm? Ai làm ngươi sợ à?" 

             Mục Vỹ mỉm cười hỏi tên đệ tử nọ. 

             "Huynh, huynh, huynh là Mục Vỹ thật ư?" 

             "Không phải ta thì là ai?", hắn dở khóc dở cười. 

             "Không phải huynh bị Ngũ Hành Thiên Phủ bắt đi, xử tử rồi sao?" 

             Bắt đi xử tử? 

             Ai nói thế? 

             Mục Vỹ đực mặt. 

             "Ngươi nghe ai nói đấy?" 

             "Giờ cả Hỏa Hành Sơn đâu đâu cũng là tin huynh bị Ngũ Hành Thiên Phủ giết rồi, lão tổ tông tức giận lắm, vừa về là hối bọn ta tu luyện, không được lãng phí phút giây nào, ai cũng than trời hết!" 

             Đệ tử thủ sơn càng nói càng hăng, tiếp tục: "Cơ mà vì có lão tổ tông hối như quỷ sau lưng nên hiệu quả cũng khả quan lắm, đệ tử Hỏa Hành Sơn chúng ta ấy à, không ép thì không biết chứ vừa ép một cái là ảo ma luôn, nhiều người bây giờ thực lực tăng đáng kể luôn mà". 

             "Thì ra là vậy!" 

             Mục Vỹ gật gù. 

             Xem ra việc hắn bị bắt đi làm Vô Mệnh lão tổ cực kỳ giận dữ. 

             "Ta biết rồi, sơn chủ đang ở đâu thế?" 

             "Ta chỉ là đệ tử ngoại sơn giữ chức thủ sơn thôi, có biết gì đâu! Cơ mà Mục sư huynh cứ vào nội môn hỏi đi, chắc sẽ có người dẫn sư huynh đi đấy!" 

             "Ừm". 

             Nói rồi Mục Vỹ cất bước, chuẩn bị rời đi. 

             "Thưởng cho ngươi này". 

             Trước khi đi, Mục Vỹ bỗng lấy một thanh trường kiếm ra rồi ném sang đệ tử thủ sơn. 

             Đệ tử thủ sơn hôm nay không phải loại hống hách khinh người, được đấy. 

             Có điều hắn không biết rằng. 

             Lúc trước, Vô Mệnh lão tổ về núi nhưng đệ tử thủ sơn không những cản trở mà còn nhục mạ khiến lão tổ nổi đóa, suýt chút nữa đã giết người. Từ đó về sau, tất cả đệ tử thủ sơn đều nghiêm chỉnh lại, kể cả một tên ăn mày đến Hỏa Hành Sơn cũng không dám tỏ ra khinh thường. 

             Ai mà biết người này có phải trưởng lão hay đệ tử có thực lực cao ở thế lực nào trong tông môn không. 

             Thấy trường kiếm trong tay ít nhất cũng là thần binh cấp Địa, đệ tử thủ sơn nọ lập tức quỳ xuống và dập đầu, luôn miệng cảm ơn. 

             Nhưng mấy việc này không phải chuyện Mục Vỹ cần quan tâm. 

             Hiện tại cảnh giới của hắn đang là Vũ Tiên tầng thứ mười. 

             Hắn có thể khiêu chiến để giành lấy những món thần binh, đan dược cấp Địa, cấp Thiên trong Thần Không Bảo Động và chiến thắng một cách dễ dàng. 

             Kể cả đan dược, thần binh cấp Thánh trong Thần Không Bảo Động cũng vậy, Mục Vỹ khiêu chiến cái nào là được cái đó. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!