"Đế Văn tiền bối!"
Mục Vỹ vội vàng chắp tay, hứa hẹn: "Ông đừng lo, khi nào học xong Ngũ Hành Phong Thiên Ấn, ta nhất định sẽ bật mí toàn bộ năm công pháp cho ông biết, còn cuộc chiến Bách Giới thì ta nên tham gia rồi, phải tham gia nữa là đằng khác!"
"Tên nhãi này!"
Đế Văn bật cười, nói với hắn: "Yên tâm, cho dù cậu không tham gia cuộc chiến Bách Giới thì ta cũng không giết cậu đâu, ngược lại còn cố gắng hết sức bảo vệ cậu, giữ mạng cậu ấy chứ. Nay ta không cho cậu tham gia là vì nghĩ cho an toàn của cậu thôi!"
"Không không không, ý ta không phải vậy!"
Mục Vỹ trông khá sốt ruột: "Ta nên tham gia cuộc chiến Bách Giới, ta và ông đã thống nhất với nhau rồi mà, Mục Vỹ này không phải người lật lọng đâu!"
"Không được!"
"Ta biết, ta biết!"
Đế Văn khuyên giải: "Do cuộc chiến Bách Giới lần này thật sự quá nguy hiểm, cậu đừng tham gia làm gì, Ngũ Hành Phong Thiên Ấn trong đầu cậu quan trọng hơn cuộc chiến Bách Giới và thứ hạng trong mười tiểu thế giới nhiều!"
Nghe vậy, Mục Vỹ ngây ngẩn cả người.
Biết vậy hắn đừng nói chuyện Ngũ Hành Phong Thiên Ấn ra cho rồi.
Nhưng đây chỉ là một môn võ kỹ thôi mà, sao Đế Văn chú trọng nó đến thế?
Sau một lúc nghĩ ngợi, Mục Vỹ cũng lờ mờ hiểu.
Đế Văn đang ở tầng bảy của cảnh giới Sinh Tử, có thể nói đây là cấp bậc cao nhất của cảnh giới Sinh Tử, đồng thời ông ta cũng được liệt vào hàng ngũ cường giả giữa hàng nghìn tiểu thế giới này, nếu ông ta chết thì chắc chắn địa vị của tiểu thế giới Ngũ Hành sẽ bị thấp đi.
Chỉ dựa vào hai cường giả cảnh giới Sinh Tử tầng thứ sáu như Bạt Thiên lão tổ và Lạc thiên vương thôi thì hoàn toàn không có cơ hội đưa tiểu thế giới Ngũ Hành bật lên giữa đông đảo tiểu thế giới xung quanh.
Đó cũng là lí do tại sao Đế Văn nóng lòng muốn sớm ngày đột phá cảnh giới Tiên Nhân, đạp phá hư không, tiến vào đại thế giới Vạn Thiên.
Bằng cách đó, địa vị của tiểu thế giới Ngũ Hành sẽ được củng cố.
Khi thực lực lên đến trình độ như Đế Văn thì thiên tài địa bảo thông thường đã không còn là thứ duy nhất cản trở sự trưởng thành của họ nữa.
Võ kỹ mới là thứ cốt yếu giúp họ lĩnh ngộ pháp tắc sâu sắc hơn.
"Đại Đế xin yên tâm, ta tham gia cuộc chiến Bách Giới nhất định sẽ sống sót đi ra mà!"
Mục Vỹ nói một cách trịnh trọng: "Đại Đế nên biết rằng nếu không có ta, Ngũ Hành Thiên Phủ sẽ rất khó chiếm vị thế cao trong mười tiểu thế giới hàng đầu, Thạch Thương không phải đối thủ của ta, còn thực lực của ta ra sao thì Đại Đế cũng thấy rồi đấy".
"Nếu như lần này ta không đi, e rằng Ngũ Hành Thiên Phủ sẽ không còn cơ hội nào. Lúc đó, không chỉ những thế lực từng bị tiểu thế giới Ngũ Hành đàn áp sẽ tấn công ráo riết Ngũ Hành Thiên Phủ mà năm thế lực lớn kia cũng sẽ không chấp nhận Ngũ Hành Thiên Phủ luôn thống trị tiểu thế giới Ngũ Hành, đúng không nào?"
Đế Văn nhìn Mục Vỹ thật kỹ, biết lời hắn nói hoàn toàn không sai tí nào.
Tiểu thế giới Ngũ Hành mất năm mươi năm để lọt tốp mười tiểu thế giới mạnh nhất, nếu như để vuột mất danh hiệu này thì những tiểu thế giới từng bị tiểu thế giới Ngũ Hành lấn át nhất định sẽ chờ thời cơ trả thù.
Lúc đó bọn họ sẽ phải gánh chịu thêm cả cơn thịnh nộ của năm thế lực lớn.
Loạn trong giặc ngoài, không một ai biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Lúc này Đế Văn cũng vô cùng bối rối.
Nếu để Mục Vỹ tiến vào cuộc chiến Bách Giới thì không ai đoán được sẽ xảy ra chuyện gì.
Mỗi cuộc chiến Bách Giới thôi đã chứa đựng nhiều nguy cơ như vậy rồi, giải đấu hạng vào cuối cuộc chiến còn nguy hiểm hơn, chỉ cần bất cẩn chút thôi là đi đời nhà ma ngay!
Mục Vỹ mà chết thì không chỉ môn võ kỹ Ngũ Hành Thần Ấn sẽ hoàn toàn biến mất mà ông ta cũng sẽ không có được Ngũ Hành Phong Thiên Ấn.
Ông ta không dám cũng không thể gánh nổi tổn thất lớn lao thế này!
Thấy Đế Văn vẫn chưa yên lòng, Mục Vỹ tiếp tục giật dây: "Ta nghĩ ông cũng biết ta không phải chỉ dựa vào vận may để giết chết một cường giả cảnh giới Sinh Tử tầng thứ nhất lâu năm như Ngũ Hành Ngọc chứ?"
Đế Văn nghe vậy thì hơi ngạc nhiên.
Nói vậy nghĩa là thực lực của Mục Vỹ thật sự sánh bằng cường giả cảnh giới Sinh Tử tầng thứ nhất rồi.
"Thôi được!"
Cuối cùng, Đế Văn cắn răng hô lớn: "Ta tin tưởng cậu. Mục Vỹ, nếu cậu bảo đảm Ngũ Hành Thiên Phủ ta sẽ nằm trong tốp mười ở cuộc chiến Bách Giới, ta nhất định sẽ dốc hết sức giúp cậu trở lại tiểu thế giới Thương Hoàng, thậm chí nếu cậu cần ta giúp đỡ, ta cũng có thể viện trợ cho cậu!"
"Không thành vấn đề!"
Mục Vỹ chỉ chờ mỗi câu này.
Hắn chỉ có cảnh giới Vũ Tiên tầng mười, vốn dĩ không có tư cách ra điều kiện với Đế Văn.
Nhưng bây giờ đã khác.
Mục Vỹ vừa có Ngũ Hành Phong Thiên Ấn trong tay, lại thêm việc tham dự cuộc chiến Bách Giới lần này.
Thua ư?
Mục Vỹ không tin mình sẽ thua.
Và một khi thắng đúng như lời hứa, Đế Văn sẽ tin tưởng hắn hơn.
Đến lúc đó, hắn sẽ cần ông ta giúp đỡ trở về tiểu thế giới Thương Hoàng.
Hơn hết là Ngũ Hành Phong Thiên Ấn đang nằm trong đầu hắn, hắn không tin Đế Văn không chịu giúp mình.
Giả sử tình huống xấu nhất là Đế Văn không chịu giúp, thì với kỳ ngộ có được trong cuộc chiến Bách Giới, cảnh giới của Mục Vỹ sẽ đột phá đến tầng một cảnh giới Sinh Tử, trở lại tiểu thế giới Thương Hoàng là có thể dẫn dắt Huyết Minh được rồi.
Có lẽ khi thời khắc đó đến, Vỹ Lang vẫn chưa bình phục.
Cửu Hàn Thiên Cung, nhà họ Chu và cả những người kia cao lắm là tầng một, tầng hai cảnh giới Sinh Tử thôi, không đáng quan tâm lắm.
Nhìn vào tình hình hiện giờ, rất có thể Đế Văn sẽ giúp Mục Vỹ.
Vì ông ta quá cần Ngũ Hành Phong Thiên Ấn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!