Hưởng thụ ư?
Mục Vỹ sững người rồi nhìn Ngũ Hành Cực với vẻ quái lạ rồi nói: “Ta là loại người ấy sao?”
Nghe thấy vậy, Ngũ Hành Cực cười trừ rồi im lặng.
“Giờ ngươi cần chọn một món lợi khí, đây là Vũ Khí Các của Ngũ Hành Thiên Phủ ta, bên trong có các cấm chế nên ta sẽ mở giúp cậu”.
Ngũ Hành Cực dẫn Mục Vỹ đi vào một đại điện cao chừng hơn một trăm mét.
Cửa vừa mở ra, đã có một luồng khí tức sắn bén ập tới.
“Lão Vân, là ta đây!”
Ngũ Hành Cực vừa nói dứt câu thì luồng khí tức ấy đã biến mất.
Sau đó, ông ta mới dẫn Mục Vỹ đi vào đại điện.
Vừa liếc nhìn, Mục Vỹ đã cảm thấy cường giả của Ngũ Hành Thiên Phủ chắc chắn không chỉ nhiều như những gì hắn đã thấy trước đó.
Nếu Ngũ Hành Thiên Phủ thật sự khai chiến với năm thế lực lớn thì họ chẳng có gì phải sợ hãi cả.
“Đao, kiếm, kích, xiên, côn, gậy, ngươi cần gì thì ở đây đều có hết!”
Ngũ Hành Cực nói tiếp: “Nhưng ta thấy ngươi toàn dùng kiếm, chắc sẽ chọn kiếm đúng không! Thánh khí tuyệt phẩm thì thôi bỏ qua nhé, vì ta thấy kiếm Khổ Tình của ngươi đã là Hư Tiên Khí rồi, giờ ta sẽ dẫn ngươi đi xem các món Hư Tiên Khí khác”.
“Được!”
Bọn họ đi tiếp khoảng nửa canh giờ nữa, Ngũ Hành Cực đã dẫn Mục Vỹ tới trước một căn phòng tối, ông ta vung tay lên, một Ngũ Hành Ấn Ký đã xuất hiện, cánh cửa lớn cũng chầm chậm mở ra.
Đèn đuốc bên trong sáng choang, các lớp bụi mỏng cũng lộ rõ.
“Đây là nơi cất vũ khí hạt nhân của Ngũ Hành Thiên Phủ ta, tổng cộng có hai trăm ba mười bảy món thần binh, trong số đó có hơn ba mươi thanh kiếm, ngươi có thể chọn tuỳ ý!”
Nói rồi, Ngũ Hành Cực đi tới trước một chiếc hộp.
Chiếc hộp đó dài một trăm mét, Ngũ Hành Cực vừa vung tay thì chiếc hộp đã kêu lục cục.
Các thanh trường kiếm với đủ mọi kiểu dáng đã xuất hiện trước mắt Mục Vỹ.
Trường kiếm, đoản kiếm, khoan kiếm, song kiếm đủ cả!
Không thanh nào giống thanh nào cả.
Trông thấy chúng, lòng Mục Vỹ vui như nở hoa.
Đây là cảm xúc của kiếm khách dành cho kiếm.
“Kiếm tốt!”
Khi thấy một đôi song kiếm, Mục Vỹ không tiếc lời khen.
“Thanh thứ nhất trong đôi song kiếm này tên là kiếm Động Tình, dài ba thước bảy tấc, thanh còn lại tên là kiếm Tuyệt Tình, dài ba thước bốn tấc, chúng đều là Hư Tiên Khí tam phẩm, cực kỳ phù hợp với kiếm khách”.
Ngũ Hành Cực giới thiệu.
“Được lắm, đúng là kiếm tốt!”
Mục Vỹ mỉm cười.
Nhưng trước giờ, hắn không quen dùng song kiếm, nhưng nếu cho Chu Tử Kiện hai thanh kiếm này, chắc sẽ rất hợp, vì tiểu tử đó có năng lực lĩnh ngộ trời sinh với song kiếm.
Sau khi đi qua thêm mấy thanh kiếm nữa, dù Mục Vỹ thấy thích, nhưng hầu hết những thanh kiếm ấy đều có khuyết điểm, dù không có thanh thứ hai trên đời, nhưng lại chưa hoàn hảo.
Mãi sau, hắn vẫn chưa ưng thanh nào.
“Hử? Còn thanh kiếm này thì sao?”
“Ừm, thanh đoản kiếm này là kiếm Thiên Minh, Hư Tiên Kiếm tứ phẩm đấy, chỉ có điều khi ta lấy được thì nó đã bị gãy rồi”.
“Ờ!”
Mục Vỹ vừa cầm thanh kiếm Thiên Minh ấy lên, lập tức đã cảm thấy các luồng khí tức giết chóc của nó lan từ thanh kiếm đến cơ thể hắn.
“Đúng nó rồi!”
Mục Vỹ nắm chặt lấy thanh kiếm rồi gần như không chút do dự nói.
Nó ư?
Nghe thấy vậy, Ngũ Hành Cực ngẩn người ra.
“Này, tốt nhất ngươi hãy nghĩ cho kỹ xem nên chọn thanh kiếm nào đi!”
Ngũ Hành Cực cười khổ nói: “Dù thanh kiếm Thiên Minh này là Hư Tiên Khí tứ phẩm, nhưng nó bị gãy rồi nên chỉ còn hai phần ba sức lực ban đầu thôi. Hơn nữa, khế văn trong kiếm cũng đã bị hư hại, thôi ngươi chọn thanh khác đi”.
“Không cần đâu!”
Mục Vỹ nhìn thanh kiếm trong tay rồi cười lớn nói: “Khế văn hỏng thì ta có thể sửa lại, hơn nữa dù nó bị hỏng, nhưng vừa hay ta có thể biến nó trở nên hoàn hảo hơn”.
Cái gì?
Thân kiếm hỏng rồi còn biến trở nên hoàn hảo cái nỗi gì nữa?
Đùa nhau à!
Ngũ Hành Cực chỉ biết ngẩn ra khi nghe Mục Vỹ nói vậy.
“Có nói thì ông cũng không hiểu đâu”.
Mục Vỹ chẳng thèm tính toán, chỉ nói: “Ta chọn thanh kiếm Thiên Minh này, ông tìm giúp ta một thầy luyện khí, ta cần sửa lại nó một chút”.
“Không thành vấn đề!”
Ngũ Hành Cực rất tò mò, sửa chữa Hư Tiên Khí không đơn giản như luyện chế từ đầu đâu.
Muốn sửa một món Hư Tiên Khí đã bị hỏng lành lặn trở lại còn khó hơn luyện mới.
Ví dụ như thanh kiếm Hư Tiên Khí tứ phẩm này, muốn sửa được nó thì thầy luyện khí ấy ít nhất cũng phải có khả năng luyện chế Hư Tiên Khí ngũ phẩm.
Mục Vỹ mới chỉ ở tầng thứ mười cảnh giới Vũ Tiên, mà đã có hiểu biết sâu rộng như vậy thì đúng là hiếm thấy.
Hơn nữa, Ngũ Hành Cực còn biết Mục Vỹ từng luyện chế được một viên Hư Tiên Đan khi còn ở Hoả Hành Sơn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!