“Tiểu thế giới Ngũ Hành và Thương Hoàng đều nằm ở phía Tây, nhưng nếu cậu muốn quay về đó thì ta nghĩ đừng cho ai khác biết mình đến từ nơi đó!”
“Tại sao?”
Đế Văn nhìn Mục Vỹ rồi cười nói: “Trong số các tiểu thế giới thì Thương Hoàng là tiểu thế giới rất nổi tiếng. Nghe nói ở đó cất giấu một món bảo vật tuyệt thế, có được nó rồi thì sẽ khống chế được các tiểu thế giới khác, chỉ có điều không ai biết nó là thứ gì thôi!”
Bảo vật ư?
Mục Vỹ nghĩ ngay đến ông lão ở dưới núi Đại Hoang của Đông Hoang.
“Cậu biết nó à?”, thấy Mục Vỹ ngẩn ra, Đế Văn hỏi.
“Ta ư?”
Mục Vỹ cười đáp: “Nếu ta biết thì đã lấy nó từ lâu rồi, chứ còn chờ đến bây giờ chắc?”
Nghe thấy vậy, Đế Văn cũng gật đầu.
“Đúng thật! Ngày xưa, món bảo bối đó đã khiến tiểu thế giới Thương Hoàng náo loạn, một nơi vốn được xếp trong tốp mười đã bị tụt hạng, đến trận pháp dịch chuyển còn không đúc nổi”.
Xếp trong tốp mười!
Điều này khiến Mục Vỹ ngạc nhiên.
Nếu nói đến chuyện từ hàng vạn năm trước thì hắn không rõ về tình hình của tiểu thế giới Thương Hoàng.
Vì thế khi nghe thấy Đế Văn kể về chuyện xưa, Mục Vỹ thấy rất hứng thú.
“Như ta đã nói ban nãy, tiểu thế giới chính là đại lục bị chia cắt rồi phân tách nhau ra bởi vách ngăn không gian”.
Đế Văn thờ ơ nói: “Ở đại lục siêu cấp của chúng ta có rất nhiều tiểu thế giới, cụ thể là bao nhiêu thì ta cũng không biết. Nghe nói từ rất nhiều năm về trước, tiểu thế giới Thương Hoàng đã đứng trong tốp mười tiểu thế giới mạnh nhất, nhưng bây giờ thì xuống dốc rồi, đã thế còn không phanh kịp nữa”.
“Tuy là vậy, nhưng tiểu thế giới này vẫn có rất nhiều thứ khiến người ta thấy hứng thú, nhưng về sau không biết tại sao, vách ngăn không gian ở đây lại trở nên rất kiên cố, người ngoài khó mà phá vỡ được. Nhưng võ giả của tiểu thế giới Thương Hoàng lại không chế tạo trận pháp dịch chuyển không gian để liên hệ với bên ngoài, vì thế cuối cùng cứ thế sa sút, đến giờ chẳng còn ai để ý đến nơi đó nữa”.
“Nhưng một khi có người tìm thấy lối vào thì ta cũng muốn tới đó một chuyến, chắc sẽ vui lắm đấy”.
“Tiểu thế giới Ngũ Hành cũng nằm trong tốp mười này đúng không!”
Mục Vỹ chợt nói.
“Cậu phản ứng nhanh đấy!”
“Vì số lượng cường giả cảnh giới Sinh Tử đông nên tiểu thế giới Ngũ Hành được xếp thứ mười”.
Đế Văn cười khổ nói: “Chắc chẳng mấy nữa cũng sẽ bị loại thôi”.
Mục Vỹ cũng thầm đoán được lý do.
“Thế nên lần này, ta định dồn hết sức để bồi dưỡng Ngũ Hành Động Thiên, Ngũ Hành Ngọc Minh và Ngũ Hành Hoá Vũ, nhưng chúng nó đều bị cậu giết sạch rồi”.
Đế Văn nhìn Mục Vỹ rồi cười nói: “Thế cậu nói xem ta có nên tìm cậu không?”
“Ban nãy ta đã nói rồi, đừng vòng vo nữa, nói thẳng ra luôn đi được không?”
“Cái thằng này!”
Đế Văn cười phá lên đáp: “Được!”
“Thế ông nói đi”.
“Các tiểu thế giới có thể liên hệ với thế giới bên ngoài thì cần phải kết nối với nhau, như vậy mới có giao dịch qua lại, từ đó thành ra chẳng ai quản lý được”.
“Lâu dần, mọi người đã chọn ra mười tiểu thế giới, điều kiện là cả mười đều phải thật mạnh. Một khi có bên nào gian dối trong giao dịch thì các tiểu thế giới lớn còn lại có quyền tấn công trực tiếp”.
“Năm mươi năm trước, tiểu thế giới Ngũ Hành ta vừa mới tiến được vào bảng xếp hạng, nhưng khi ấy là do ăn may thôi. Giờ năm mươi năm đã trôi qua, bảng xếp hạng này chuẩn bị được bầu lại rồi”.
“Bầu kiểu gì?”
Đế Văn nói tiếp: “Các tiểu thế giới tham gia dự thi sẽ chọn ra một tinh anh trong tiểu thế giới của mình, điều kiện là dưới năm mươi tuổi, thực lực mạnh đến đâu thì mạnh, ai giành thành tích cao trong cuộc thi thì tiểu thế giới của mình cũng được nâng hạng”.
“Hơn nữa, cuối cùng, các tiểu thế giới trong tốp mười sẽ chọn ra một đệ tử dự thi xuất sắc nhất của mình để tiến hành đấu lôi đài để tìm ra tiểu thế giới mạnh nhất!”
Mục Vỹ khó hiểu hỏi: “Các tiểu thế giới trong tốp mười chỉ có quyền quản lý thôi mà cũng khiến ông động lòng vậy sao?”
“Ha ha, đương nhiên không phải!”
Đế Văn cười lớn nói: “Ngoài quyền thống trị - quyền hành tối cao ra, thì ưu điểm dễ thấy nhất là, ví dụ ta thích thuyền gió của tiểu thế giới Phong Hành, đương nhiên ta sẽ có ưu thế về quyền lựa chọn và quyền mua bán, càng lâu thì tích luỹ càng nhiều!”
“Đây là lý do vì sao bao năm qua ta luôn muốn có thiên tài ở năm thế lực lớn, một khi bảo vệ được vị trí trong tốp mười thì sẽ có rất nhiều lợi ích, nhưng nếu bị loại ra thì sẽ thê thảm lắm đấy”.
“Ông tìm tôi đến đây là để giúp ông chuyện này ư?”
“Đúng!”
Nghe thấy vậy, Mục Vỹ trầm ngâm một lát rồi nói: “Thế ông nói cho tôi biết sự chênh lệch giữa tiểu thế giới mạnh nhất và yếu nhất trong tốp mười đó đi, hơn nhau một bậc thì sẽ thế nào…”
“Đại chiến Bách Giới!”
Đế Văn gật đầu nói: “Cuộc thi lần này có tên là đại chiến Bách Giới”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!