Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

"Tiểu tử, nếu ngươi phá vỡ được trận pháp này thì Bạt Thiên lão tổ ta đây bảo đảm ngươi sẽ được sống!" 

             "Được!" 

             Bạt Thiên lão tổ vừa nói xong thì Mục Vỹ đáp ngay. 

             Thấy hắn trả lời dứt khoát như thế, ông ta thấy hình như mình lọt bẫy rồi. 

             Tiểu tử này vừa gạt ông ta vào tròng chăng? 

             Nhưng Mục Vỹ muốn phá trận chỉ với cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ mười ư? 

             Đùa gì thế! 

             "Vậy thì tên nhãi nhà ngươi thử đi!", Bạt Thiên lão tổ hừ lạnh: "Không làm được thì lão tổ ta đây đánh gãy hai cái xương sườn của ngươi!" 

             Mục Vỹ nghe vậy thì phi thân đến trước thành Ngũ Hành. 

             Chỉ là một trận pháp thôi, Mục Vỹ không để nó vào mắt chút nào. 

             Có điều lúc này hắn không thể hiếu thắng hay phô trương thanh thế được. 

             Trước mắt hắn đã bị năm thế lực lớn ruồng bỏ, hai lão quái vật này đưa hắn tới thành Ngũ Hành chẳng biết để làm gì. 

             Ai mà biết Ngũ Hành Đại Đế kia gặp hắn vì chuyện gì. 

             Hơn nữa, quan trọng hơn là hiện tại muốn sống sót thì Mục Vỹ chỉ có thể trông cậy vào bản thân mà thôi. 

             Nếu như Ngũ Hành Đại Đế muốn giết hắn thì đã không bảo hai lão quái đưa hắn tới đây. 

             Nhưng nếu không phải vậy thì có trò hay để xem rồi! 

             Hắn cũng nên thể hiện sự đặc biệt của mình ra thôi. 

             Có thế Ngũ Hành Đại Đế mới thực sự coi trọng hắn. 

             Phá trận chưa chắc đã cần thực lực cao, tìm ra mấu chốt của trận pháp mới là điều quan trọng nhất. 

             Có lẽ Mục Vỹ cho thấy thực lực và thiên phú của mình càng nhiều thì Ngũ Hành Đại Đế sẽ càng hứng thú với hắn hơn. 

             Khi đó, hắn sẽ có thêm chút vốn liếng để tự tin đàm phán hơn. 

             Sau khi bay xuống, Mục Vỹ đi thẳng đến bên tường thành. 

             Hắn đặt tay lên tường thành rồi đi xung quanh thành Ngũ Hành một vòng. 

             Hắn đi liên tục ba, bốn canh giờ. 

             Cuối cùng, Mục Vỹ dừng lại tại một nơi. 

             "Tên nhãi nhà ngươi có phá được không đấy?" 

             Thấy Mục Vỹ gần như đi một vòng thành Ngũ Hành rồi, Bạt Thiên lão tổ bực bội hỏi. 

             "Ông gấp cái gì?" 

             Mục Vỹ cười đáp: "Nếu như ta phá vỡ được đại trận này của ông thì Ngũ Hành Thiên Phủ ông tan đàn xe nghé được rồi đấy!" 

             "Ngươi..." 

             "Để xem thế nào đã!" 

             Lạc thiên vương nhìn Mục Vỹ với vẻ thích thú: "Ta rất muốn biết vì sao người này tự tin đến thế!" 

             "Tìm được rồi!" 

             Đúng lúc đó, một tiếng kêu vang lên, Mục Vỹ bỗng nhiên nở nụ cười. 

             "Tìm được rồi? Tìm được cái gì?" 

             Mọi người đều sửng sốt khi nghe vậy. 

             "Tìm thấy vị trí để phá trận pháp chứ gì nữa?" 

             Mục Vỹ vừa cười ha ha vừa chìa tay ra. 

             Bàn tay hắn rạch một đường cao hơn nửa người rồi đâm vào trong tựa như một vũ khí sắc như thép, một lỗ hổng thình lình xuất hiện trên tường thành. 

             "Ngươi..." 

             Các vị trưởng lão của Ngũ Hành Thiên Phủ đều sững sờ trước cảnh tượng ấy. 

             "Trận pháp, bị phá rồi!" 

             Một cục gạch hiện ra trong tay, Mục Vỹ ngẩng đầu nhìn bên trên và cười nhẹ. 

             Vù vù... 

             Trong chốc lát, toàn bộ thành Ngũ Hành vang vọng tiếng gió thổi. 

             Nhìn kỹ hơn, không ngờ màn sáng bao trùm trên đó dần dần yếu đi rồi tan biến. 

             Càng về sau tốc độ tan biến càng giảm nhưng vẫn có thể thấy trận phá đã thật sự bị phá giải. 

             Việc màn sáng tiêu tán lập tức dấy lên sự náo động trong thành Ngũ Hành, những võ giả trong thành đều hoảng sợ nhìn lên trên. 

             Đại trận bảo vệ thành Ngũ Hành bị phá vỡ rồi! 

             Bị phá thật rồi! 

             Thấy cảnh này, Bạt Thiên lão tổ và Lạc thiên vương ngây ngẩn cả người. 

             Hai người chỉ muốn để Mục Vỹ thử một lần thôi, nào ngờ hắn phá đại trận thật! 

             Sao chuyện này có thể xảy ra chứ! 

             Đi một vòng, nhìn một tí, lấy một cục gạch ra khỏi tường thành, sau đó đại trận bị phá? 

             Đây là đại trận hộ thành mà họ lấy làm tự hào cơ mà! 

             Giờ đây, hai lão tổ tông đều ngây ra như phỗng vì cảnh tượng trước mắt. 

             Ngũ Hành Cực đứng ở đằng sau nhìn Mục Vỹ với vẻ thán phục. 

             Có thể người này đáp ứng được yêu cầu của Đại Đế đây! 

             Tiếng xé gió soạt soạt soạt vang lên, vài bóng người bay tới. 

             "Lão tổ!" 

             Nam tử cầm đầu chắp tay với hai lão tổ tông rồi nói: "Thưa lão tổ, Đại Đế bảo ta ra đón hai vị lão tổ ạ!" 

             "Ta biết rồi!" 

             Lạc thiên vương lấy lại bình tĩnh rồi gật đầu. 

             "Đi thôi!" 

             Lạc thiên vương đưa mắt về phía Mục Vỹ, khuôn mặt đầy trầm tư. 

             "Lão tổ!" 

             Nam tử đi đầu lúng túng nói: "Đại trận bị phá rồi, vị này có thể..." 

             "Tên nhóc kia!" 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!