Bầu không khí tức khắc trở nên gượng gạo.
Bốn người Thiên Nhai thần quân, Hóa Nhất tiên tử, Kim Sơn lão tổ, Thiên Thạch lão nhân đều im lặng nhìn Vô Mệnh lão tổ.
Tình hình đã ra thế này, có nói gì cũng như không.
"Bộ bốn lão quái mấy người không thấy tên Lạc thiên vương kia dùng kế ly gián sao?"
Vô Mệnh lão tổ hừ lạnh: "Vô Mệnh lão tổ ta đây bực mình vì chuyện mấy người đưa đệ tử hạt nhân của Hỏa Hành Sơn đi lắm rồi, sau này muốn hợp tác với ta thì không dễ đâu. Mấy người liệu mà nhớ chuyện xảy ra hôm nay đi!"
"Một ngày nào đó nhất định mấy người sẽ hối hận vì chuyện này!"
"Các đệ tử Hỏa Hành Sơn, về cùng ta!"
Vô Mệnh lão tổ phất tay rồi bỏ đi luôn.
Các đệ tử Hỏa Hành Sơn sau lưng vội vàng đi theo.
Cứ ngỡ sẽ có một trận chiến khốc liệt xảy ra, ngờ đâu thế là giải quyết xong rồi, ai nấy cũng đều bối rối.
"Thôi thôi!"
Thấy cảnh này, Hóa Nhất tiên tử nói với vẻ chán nản: "Còn lại tản hết đi, mỗi phe chúng ta đều tổn thất không ít trưởng lão trong môn sau cuộc đại chiến này, mọi người nên nghĩ cách hồi phục trong vòng trăm năm tới thì hơn!"
Hóa Nhất tiên tử nói rất đúng.
Số lượng đệ tử và trưởng lão trong năm thế lực lớn bị thương vong quả thật khá nặng nề.
Chắc chắn sẽ mất đến trăm năm để phục hồi.
May thay Ngũ Hành Thiên Phủ sẽ không còn thu nhận đệ tử của họ trong trăm năm tới nữa, đây là dịp thuận lợi để họ tăng tốc phát triển.
Trưởng lão các môn phái lớn từ từ rút lui.
Vô Mệnh lão tổ trở lại Hỏa Hành Sơn trong cơn phẫn nộ.
Sau khi đáp xuống, lão đi đến cổng của Hỏa Hành Sơn.
"Ông là ai?"
Đúng lúc đó, đệ tử thủ sơn quát lớn rồi cản trở Vô Mệnh lão tổ.
"Ta là ai? Ta là tổ tông của ngươi đấy!"
Vô Mệnh lão tổ hét ầm lên.
"Cút, ta là lão tổ tông của ông đây này. Lão ăn mày kia, cút nhanh, nơi này là Hỏa Hành Sơn chứ không phải nơi để ông giở thói ngang ngược!"
Bị chửi mắng, Vô Mệnh lão tổ nổi điên.
Lão ăn mày ư?
"Tên nhãi khốn kiếp nhà ngươi!"
Vô Mệnh lão tổ giận dữ quát lớn, sắp sửa tung chưởng.
"Láo xược, đây là Vô Mệnh lão tổ đấy, còn không mau quỳ xuống hành lễ!"
Nhưng lão chưa kịp tung cú chưởng đó ra thì một tiếng quát thình lình vang lên, Hỏa Lân chạy tới hối hả nói.
Đệ tử này mà dính chưởng của lão tổ tông thật thì đầu nở hoa luôn!
"Lão tổ ạ!"
Nghe thấy lời này, đệ tử thủ sơn trợn mắt há hốc mồm.
"Biến!"
Vô Mệnh lão tổ vô cùng tức giận, gầm thét: "Tiểu Lân Tử, lập tức triệu tập tất cả đệ tử Hỏa Hành Sơn, ta muốn tuyên bố một chuyện, nhanh lên!"
"Dạ!"
Nghe sư phụ nói xong, Hỏa Lân lập tức chắp tay, không dám lơ là.
Không lâu sau, toàn bộ đệ tử ngoại sơn, nội sơn, Hỏa Thánh Tử và trưởng lão của Hỏa Hành Sơn được triệu tập.
"Vểnh hết tai lên nghe đây!"
Vô Mệnh lão tổ nói một cách cục súc: "Bắt đầu từ hôm nay, đệ tử ngoại sơn thăng lên làm đệ tử nội sơn, có thể đến Bảo Các nhận một món bảo bối bất kỳ mình muốn. Đệ tử nội sơn thăng lên làm Hỏa Thánh Tử và cũng có quyền lợi tương tự, các ngươi muốn cái gì thì lấy cái đó. Hỏa Hành Sơn ta có bề dày lịch sử hàng trăm nghìn năm, đem hết vốn liếng ra để bồi dưỡng các ngươi. Mấy đứa nhóc kia, từ hôm nay trở đi xây dựng bảng xếp hạng cho toàn bộ đệ tử ngoại sơn, nội sơn và Hỏa Thánh Tử, một trăm người đầu bảng sẽ được thưởng mỗi tháng. Nói cho các ngươi nghe, muốn được thưởng thì đẩy mạnh tốc độ tu luyện cho ta, thăng cấp nhanh nhất cũng thưởng, tu vi cao cũng thưởng, chỉ cần có cố gắng, có kết quả tốt là có thưởng!"
"Kể từ hôm nay, mục tiêu của các ngươi chính là vượt mặt lũ óc chó Ngũ Hành Thiên Phủ, giẫm bẹp bọn chúng dưới chân!"
"Nhưng nghe đây, đã nhận thứ tốt rồi mà tu luyện chậm chạp thì cẩn thận lão tử lột da các ngươi!"
"Nhớ cho kỹ, trên thế giới này, thực lực là thứ quyết định tất cả. Hỏa Hành Sơn bảo vệ được các ngươi là vì Hỏa Hành Sơn hùng mạnh, ấy vậy mà chúng ta vẫn phải nhẫn nhịn khi đối mặt với Ngũ Hành Thiên Phủ, tại sao?"
"Bởi vì Hỏa Hành Sơn không bằng Ngũ Hành Thiên Phủ, giả sử một ngày nào đó Hỏa Hành Sơn ta bị tiêu diệt thì liệu các ngươi có còn sống tiếp không?"
"Thế nên từ giờ trở đi, các ngươi phải tu luyện, tông môn sẽ cung cấp tài nguyên cho các ngươi, còn các ngươi phải bảo đảm việc tu luyện của mình có hiệu quả nhằm bảo vệ tính mạng bản thân, bảo vệ Hỏa Hành Sơn!"
Vô Mệnh lão tổ nói một thôi một hồi, hừng hực khí thế, trông lão vô cùng phẫn nộ.
Các đệ tử trong núi ngây ngẩn cả người.
Lão tổ sao thế này?
"Giải tán hết đi, tu luyện mau, cút lẹ tu luyện mau!"
Vô Mệnh lão tổ thét gào, sau đó mệt mỏi ngồi xuống ghế.
"Sư phụ!"
Hỏa Lân thấy vậy bèn thở dài.
"Thở dài cái gì mà thở dài?"
Vô Mệnh lão tổ lại hét: "Tiểu tử nhà ngươi cũng tu luyện cho ta, sao cứ giậm chân tại tầng hai cảnh giới Sinh Tử mãi thế kia?"
"Sư phụ..."
"Biến đi tu luyện nhanh!"
Vô Mệnh lão tổ thét ra lửa.
"Dạ!"
Chán chường ngồi xuống ghế, Vô Mệnh lão tổ thở dài một hơi.
Ngũ Hành Thiên Phủ ngồi trên cao đã mấy nghìn năm, lần này năm thế lực lớn đã đoàn kết lại và cùng nhau tiêu diệt chúng, kết quả thì sao?
Bạt Thiên lão tổ và Lạc thiên vương ra mặt, sao mà đánh nổi!
Đấy là hai đại võ giả cảnh giới Sinh Tử tầng thứ sáu kia mà, không một ai trong năm thế lực lớn bọn họ có thể chống lại nổi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!