Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hai cường giả đại năng cảnh giới Sinh Tử tầng thứ sáu, lần này dù năm người bọn họ có liên thủ nhau thì cũng khó mà làm gì được rồi. 

             Bảy người đứng lơ lửng trên không trung rồi đưa mắt nhìn nhau. 

             Nhưng lúc này, không có ai ra tay cả. 

             Họ cứ thế nhìn nhau với khí tức toả ra mãnh liệt. 

             Thấy vậy, nhóm Mục Vỹ cũng im thin thít. 

             Song, Mục Vỹ lại cảm thấy hơi bất an. 

             Nếu chỉ có một mình Bạt Thiên lão tổ, có lẽ năm lão yêu quái còn áp chế được. 

             Nhưng bây giờ lại có thêm một Lạc thiên vương - một lão quái vật cảnh giới Sinh Tử tầng thứ sáu xuất hiện thì cục diện đã hoàn toàn khác rồi. 

             Sau đó, người lên tiếng đầu tiên vẫn là Ngũ Hành Lạc Thiên. 

             “Các vị, việc tới nông nỗi này, ta nghĩ chắc mục đích trong lòng mỗi người không chỉ có một đúng không?” 

             Lạc thiên vương cười lớn nói: “Nếu vậy, chúng ta nhường nhau một bước được chứ?” 

             “Ông nói đi”. 

             Kim Sơn lão tổ hừ một tiếng. 

             “Đơn giản thôi, dù lần này Ngũ Hành Thiên Phủ chúng ta đã mất rất nhiều đệ tử, nhưng Lạc thiên vương ta hứa sẽ không tính toán. Còn các người cũng đừng nghĩ tới việc tiêu diệt Ngũ Hành Thiên Phủ ta nữa. Từ nay về sau, chúng ta cũng sẽ không bắt ép năm thế lực lớn giao nộp đệ tử nữa”. 

             Hử? 

             Nghe thấy vậy, năm lão tổ đều ngẩn ra. 

             Không tính toán nữa, ngoài ra còn không thu nạp đệ tử của năm thế lực lớn bọn họ nữa ư? 

             “Ông tốt vậy sao?”, Hoá Nhất tiên tử cười lạnh hỏi. 

             “Sao lại không?” 

             Bạt Thiên lão tổ hừ nói: “Hoá Nhất tiên tử, lòng dạ của bà cũng hẹp hòi quá đấy”. 

             “Ông…” 

             “Hai vị thôi đi!” 

             Ngũ Hành Lạc Thiên tiếp tục lên tiếng: “Ta vẫn chưa nói hết điều kiện mà”. 

             “Từ nay trở đi, Ngũ Hành Thiên Phủ ta và năm thế lực lớn các người không liên quan gì đến nhau nữa, coi như nước sông không phạm nước giếng. Ta chỉ có một điều kiện duy nhất, đó là ta phải dẫn hắn đi”. 

             Nói rồi, Ngũ Hành Lạc Thiên chỉ tay về phía Mục Vỹ. 

             “Không được!” 

             Nghe thấy vậy, Vô Mệnh lão tổ của Hoả Hành Sơn lập tức hô to. 

             Lần này có hai đệ tử hạt nhân của Hoả Hành Sơn đã chết, khó khăn lắm mới có một Mục Vỹ xuất hiện, sau này chắc chắn hắn sẽ dẫn dắt Hoả Hành Sơn phát triển hơn. Nếu giờ, để Ngũ Hành Lạc Thiên dẫn hắn đi thì chỉ còn một con đường chết thôi. 

             Tiếp tục bị tổn thất như vậy thì tương lai của Hoả Hành Sơn sẽ ra sao. 

             Nhưng sau khi Vô Mệnh lão tổ lên tiếng, bốn lão yêu quái khác lại im lặng. 

             “Sao các người không nói gì? Đồng ý hết à?” 

             Vô Mệnh lão tổ nhìn bốn người đó rồi gào lên. 

             Mặc cho Vô Mệnh lão tổ có nói gì đi nữa thì bốn người kia vẫn im lặng. 

             “Được, lần này người bị cướp đoạt đi là đệ tử xuất sắc nhất của Hoả Hành Sơn ta, cho nên các người không ai nói gì. Lần sau, nếu đổi lại là thiên tài tuyệt đỉnh trong môn phái của các người bị lôi đi hay các đệ tử hạt nhân bị giết thì Hoả Hành Sơn ta nhất định cũng không lên tiếng dù chỉ một lời”. 

             Vô Mệnh lão tổ hừ một tiếng rồi nhìn Mục Vỹ nói: “Ngươi yên tâm, có ta ở đây, chắc chắn sư tổ sẽ không cho bất cứ ai dẫn ngươi đi đâu”. 

             “Chúng ta đi!” 

             Vô Mệnh lão tổ nói: “Hoả Hành Sơn ta không can dự vào trận giao tranh này nữa, đệ tử của môn phái ta cũng không phải công cụ giao dịch”. 

             Vô Mệnh lão tổ tiến lên định kéo Mục Vỹ dậy. 

             “Vô Mệnh, ông không được đưa hắn đi đâu”. 

             Bạt Thiên lão tổ cũng cất bước, chặn Vô Mệnh lão tổ lại. 

             Ngũ Hành Lạc Thiên cũng tiến lên, sau đó vung tay ra, Cửu Nhi đứng trước Mục Vỹ không thể cản ông ta được, thậm chí còn bị đánh bay. 

             Mục Vỹ đã bị Lạc thiên vương khống chế. 

             Từ đầu đến cuối, bốn lão tổ còn lại chỉ đứng yên tại chỗ bất động. 

             Rõ ràng họ đã ngầm đồng ý rồi. 

             Họ đồng ý để Mục Vỹ làm vật hi sinh, đổi lại hoà bình cho tất cả. 

             Lần này, thực lực mà Mục Vỹ thể hiện quá lớn, họ không thể để mặc cho hắn tiếp tục phát triển được. 

             Nếu không một khi Mục Vỹ trưởng thành thêm, năm thế lực lớn không còn có năm lão tổ nữa, mà là một chí tôn và bốn vị lão tổ. 

             Đến lúc đó, đối tượng họ cần đề phòng không chỉ là Ngũ Hành Thiên Phủ. 

             Với họ mà nói thì điều này không hề khoa trương chút nào. 

             Nếu Mục Vỹ phát triển hơn và trở thành Ngũ Hành Đại Đế thứ hai, chắc chắn hắn có thể dẫn dắt Hoả Hành Sơn phát triển mạnh mẽ. 

             Đây là điều mà họ không muốn thấy. 

             Họ cần phải kiêng dè với sự phát triển này. 

             “Lạc thiên vương, ông mà dám làm gì hắn, ta sẽ khiến Ngũ Hành Thiên Phủ không bao giờ được yên ổn nữa”. 

             Vô Mệnh lão tổ tức giận gầm lên. 

             “Không bao giờ được yên bình nữa ư?” 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!