Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

"Chết tiệt! 

             Cảm giác trí nhớ của mình bị khuyết thiếu một phần, lãnh đạo của năm tông môn lớn đều thầm mắng. 

             "Các vị!" 

             Đúng lúc này, Mục Vỹ bỗng nhiên lên tiếng. 

             "Các vị đừng nóng vội!" 

             "Hửm?" 

             "Cái gì?" 

             "Tiểu quỷ, cậu có cách gì sao?" 

             Những người cầm đầu bình tĩnh lại, hỏi Mục Vỹ. 

             Dù gì họ cũng là lão quái vật đã sống mấy nghìn năm, tất nhiên hiểu ý hắn là gì. 

             "Ta có cách, chỉ là không biết chư vị có muốn nghe hay không thôi!" 

             "Cách gì?" 

             Hỏa Lân nói ngay: "Mục Vỹ, cậu đừng vòng vo nữa. Cậu là đệ tử Hỏa Hành Sơn ta, dĩ nhiên bản sơn chủ phải tin cậu rồi". 

             "Cảm ơn sơn chủ!"' 

             Mục Vỹ chắp tay nói: "Trước mắt võ công, tu vi và trí nhớ của các vị đã bị ta dung hợp nên thiếu sót đôi phần, vì vậy cách của ta rất đơn giản!" 

             "Các vị chỉ cần giao cơ thể của mình cho ta toàn quyền kiểm soát ngay từ lúc này, với sức mạnh của các vị, ta nghĩ ta có thể đánh một trận với Cực Tri Doãn!" 

             "Ha ha..." 

             Ngay lúc ấy, Mục Vỹ mới dứt lời thì một tiếng cười lớn thình lình cất lên. 

             Cực Tri Doãn phá lên cười, nhìn hắn và nói: "Tên nhãi nhà ngươi có biết mình đang nói gì không?" 

             "Truyền hết toàn bộ tu vi của năm người này cho ngươi à?", y không kiềm được cười khẩy: "E là chưa kịp truyền hết thì cơ thể ngươi đã nổ tung rồi!" 

             "Các vị, nếu tin tưởng ta xin hãy thử một lần, nếu không thì ta và các vị cùng chết thôi!" 

             Mục Vỹ không quan tâm đến Cực Tri Doãn mà nhìn về phía năm người. 

             Tình cảnh hiện giờ không cho phép họ đắn đo nữa. 

             Cực Tri Doãn mà ra tay lúc này thì năm người bọn họ chỉ có mỗi tu vi chứ không tài nào tìm về được đoạn ký ức đã mất đi của mình, họ tuyệt đối không thể nào chống lại được y. 

             Còn Mục Vỹ thì mặc dù đã dung hợp trí nhớ của họ nhưng tu vi chỉ mới ở cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ mười, quá thấp so với cảnh giới Sinh Tử tầng thứ tư. 

             Dù hắn kết hợp tu vi của tất cả mọi người đi nữa thì cũng chưa chắc đã chống cự được đòn tấn công của Cực Tri Doãn. 

             Đây là cách duy nhất họ có lúc này rồi! 

             "Ta đồng ý!" 

             Ngoài dự đoán, người đầu tiên đồng ý là Thủy Vân Yên. 

             Thủy Vân Yên là phái chủ Thiên Thủy Phái, từ trước đến nay luôn xảy ra tranh chấp với Hỏa Hành Sơn, Mục Vỹ lại còn là đệ tử Hỏa Hành Sơn, không thể tin được người đồng ý đầu tiên lại là bà ta! 

             Nghe vậy, Hỏa Lân cũng khẽ cười: "Đến Thủy phái chủ cũng đồng ý thì tất nhiên ta tin Mục Vỹ rồi!" 

             Chẳng mấy chốc đã có hai môn chủ đứng về phía Mục Vỹ. 

             Bấy giờ, Mộc Hướng Thiên cũng tiến lên một bước và cười sảng khoái: "Thà sống mái một trận còn hơn là chờ chết, hơn nữa ta cũng không thấy người này muốn hãm hại chúng ta!" 

             "Hai đứa con trai của ta đều chết trong tay Ngũ Hành Thiên Phủ, ta thề không bỏ qua mối thù này!" 

             Tuy Mộc Hướng Thiên đang cười vui vẻ nhưng đôi mắt ông ta lại đẫm lệ. 

             Hai đứa con trai có thiên phú nhất đã chết, dù Mộc Hướng Thiên có là cáo già nghìn tuổi đi nữa thì khát khao duy nhất trong lòng lúc này chỉ là báo thù cho con mình! 

             "Việc đã đến nước này, đành cược thôi!" 

             Bất đắc dĩ, Thạch Động Thiên và Kim Thông đành thỏa hiệp. 

             Không còn cách nào khác. 

             Giải pháp của Mục Vỹ nghe khá là hoang đường, nhưng họ đâu còn lựa chọn nào nữa. 

             "Ha ha..." 

             Thấy năm vị tông chủ thỏa hiệp, Cực Tri Doãn cười sặc sụa. 

             Một nụ cười đầy ngạo mạn. 

             “Ta thấy năm người các ngươi càng sống càng thụt lùi đấy, không thể tin được các ngươi mà lại đi tin lời một thằng oắt con chỉ mới cảnh giới Vũ Tiên tầng mười, mấy nghìn năm qua các ngươi sống để làm gì thế?" 

             Cực Tri Doãn vẫn cười kệch cỡm, nhìn năm người bằng ánh mắt đầy khinh bỉ. 

             "Các ngươi đã chọn cái chết thì ta sẽ cho năm người các ngươi ra đi trong thanh thản". 

             Dứt lời, y đứng tại chỗ và từ từ tỏa uy áp mạnh mẽ của mình ra. 

             "Mục Vỹ, nói đi, bọn ta cần làm gì?" 

             Hỏa Lân hỏi Mục Vỹ. 

             "Đơn giản, chỉ cần ngồi tại chỗ thôi!" 

             Câu nói này của Mục Vỹ làm năm người nghệt mặt, thấy hắn quá làm bừa. 

             Nhưng họ đã chấp nhận cho Mục Vỹ thử một lần, đành nghe theo thôi! 

             Hi vọng Mục Vỹ thành công thì họ mới thoát hiểm cảnh được. 

             "Được!" 

             Cuối cùng, năm người vẫn thành thật ngồi xuống chờ hắn bắt đầu. 

             "Bắt đầu thôi!" 

             Một tia sáng xẹt qua trong mắt, Mục Vỹ dang rộng tay ra. Trong lúc nhất thời, giữa tông chủ năm tông môn hình thành mối liên kết lạ thường. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!