Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

“Mục Vỹ!” 

             “Mục Vỹ?” 

             Nghe thấy giọng nói bất chợt vang lên ấy, năm vị thủ lĩnh đều sững người, khi nhìn thấy Mục Vỹ thì không khỏi ngây ra. 

             Hoả Lân thì tỏ rõ vẻ mừng rỡ. 

             “Ngươi chưa chết ư? Không thể nào!” 

             Ngũ Hành Cực nhìn Mục Vỹ rồi ngạc nhiên nói. 

             Ông ta nhớ kỹ mình đã dặn đi dặn lại Ngũ Hành Động Thiên phải giết Mục Vỹ bằng mọi giá. 

             Nhưng bây giờ, hắn vẫn sống sờ sờ rồi xuất hiện ở đây. 

             “Bộ ta nhất định phải chết à?” 

             Mục Vỹ cười phá lên nói: “Khỏi phải nhìn nữa làm gì, ông đang ngóng hắn đúng không?” 

             Nói rồi, Mục Vỹ giơ tay lên, một ngọn lửa bao quanh linh hồn thật của Ngũ Hành Động Thiên. 

             Lúc này, trông Ngũ Hành Động Thiên vô cùng ủ rũ. 

             “Động Thiên!” 

             Thấy linh hồn thật của Ngũ Hành Động Thiên đã bị giam cầm, Ngũ Hành Cực nhăn mặt. 

             “Mục Vỹ, ta sẽ giết ngươi”. 

             Dứt lời, Ngũ Hành Cực đã chộp tay tới. 

             “Ông dám!” 

             Hoả Lân lập tức xông lên chắn trước mặt Mục Vỹ. 

             Không ngờ Mục Vỹ lại bắt được linh hồn thật của Ngũ Hành Động Thiên, điều này khiến Hoả Lân không thể tưởng tượng nổi. 

             Trong chuyến đi đến đại lục Phong Vẫn lần này, chắc Mục Vỹ mới là người có thu hoạch nhiều nhất. 

             Hoả Lân ngăn Ngũ Hành Cực lại, còn tông chủ của các môn phái khác chỉ im lặng đứng yên một chỗ. 

             “Mộc tông chủ, ta rất tiếc khi phải báo với ông là Mộc Chính Nhiên và Mộc Thiên Dật đã bị giết trong đại lục Phong Vẫn rồi”. 

             Mục Vỹ nhìn Mộc Hướng Thiên rồi chợt nói. 

             Cái gì! 

             Mộc Hướng Thiên lập tức ngây ra như phỗng. 

             Mộc Chính Nhiên và Mộc Thiên Dật là hai người con trai của ông ta, hơn nữa còn là hai đệ tử có thiên bẩm xuất sắc trong Thần Mộc Tông, vậy mà cả hai đều bị giết rồi. 

             “Ngũ Hành Cực, ông là đồ khốn!” 

             “Im ngay!” 

             Ngũ Hành Cực đang bị Hoả Lân cản bước nên nào có tâm trạng tranh cãi với Mộc Hướng Thiên. 

             “Chết thì cũng chết rồi, vô dụng thế gì sống trên đời làm ích gì”. 

             “Khốn kiếp!” 

             Mộc Hướng Thiên đã bị câu nói của Ngũ Hành Cực chọc giận, ông ta lập tức đứng bên cạnh Hoả Lân. 

             Thoạt nhìn là biết ông ta định hợp sức với Hoả Lân rồi liều mạng với Ngũ Hành Cực rồi. 

             Còn Thuỷ Vân Yên, Kim Thông và Thạch Động Thiên nghe vậy cũng thấy rất nóng ruột. 

             Các đệ tử hạt nhân trong môn phái họ đều đi vào đại lục Phong Vẫn cả, bây giờ không biết rốt cuộc họ ra sao rồi. 

             “Tông chủ!” 

             “Phái chủ!” 

             “Các chủ!” 

             Trong lúc ba người kia đang nóng lòng như lửa đốt thì chợt có các tiếng gọi vang lên sau lưng Mục Vỹ. 

             Đó chính là các đệ tử còn sống sót lại của năm thế lực lớn. 

             Ban đầu vốn có cả nghìn người tiến vào, mà giờ trở ra chỉ còn hơn năm trăm. 

             Tổn thất nặng nề quá! 

             “Vũ Y!” 

             “Nhu Nhi!” 

             “Thạch Quan!” 

             Thấy các đệ tử quan trọng nhất trong môn phái mình vẫn còn sống, ba vị tông chủ mới thấy yên lòng. 

             Nhưng khi nhìn thấy đám đông tan tác này, lòng họ lại chùng xuống. 

             “Vũ Phượng, nhị ca con đâu?” 

             Hoả Lân nhìn Hoả Vũ Phượng thì đương nhiên rất mừng, nhưng ông ta bỗng thấy lo khi không thấy bóng dáng Hoả Vận Thần đâu. 

             Nghe cha mình hỏi vậy, Hoả Vũ Phượng cúi đầu xuống. 

             “Sơn chủ!” 

             Mục Vỹ áy náy nói: “Xin lỗi, ta vừa vào trong đại lục Phong Vẫn thì bị nhốt vào một chỗ, cho nên Hoả sư huynh đã bị Ngũ Hành Ngọc Minh giết chết, xin lỗi”. 

             Trước đó, đúng là Mục Vỹ đã hứa sẽ bảo vệ Hoả Vận Thần và Hoả Vũ Phượng, nhưng bây giờ tuy Hoả Vũ Phượng vẫn còn sống, nhưng Hoả Vận Thần thì đã mất rồi. 

             Nghe thấy thế, Hoả Lân lập tức tái mét mặt. 

             Hoả Vận Thần chính là người con trai cuối cùng của ông ta rồi. 

             “Thế Ngũ Hành Ngọc Minh đâu?”, Hoả Lân căm phẫn hỏi. 

             “Phụ thân, Ngũ Hành Ngọc Minh và Ngũ Hành Hoá Vũ đều bị Mục Vỹ giết hết rồi!”, Hoả Vũ Phượng cố gượng cười đáp. 

             “Tốt!” 

             Hoả Lân vỗ vai Mục Vỹ rồi mạnh mẽ nói: “Làm tốt lắm!” 

             Cùng lúc đó, đám Thuỷ Nhu cũng đang báo cáo những chuyện xảy ra trong mật địa cho môn phái của mình. 

             Các vị tông chủ đều nhìn Mục Vỹ với vẻ kinh ngạc. 

             “Sư phụ, ba huynh đệ của gia tộc Ngũ Hành đều bị Mục Vỹ giết cả rồi. Ngoài ra, chuyến này Ngũ Hành Thiên Phủ đã có sự chuẩn bị trước, họ vừa vào mật địa là bắt đầu giết đệ tử của các môn phái ngay, thế nên chúng ta mới tổn thất nhiều như vậy. Nếu không có Mục Vỹ, chắc bây giờ mọi người chỉ còn nhìn thấy các đệ tử của Ngũ Hành Thiên Phủ hùng dũng trở ra thôi”. 

             “Các chủ, lần này Tiên Nham Các chúng ta đã mất hơn bốn trăm người, tất cả đều bị đệ tử của Ngũ Hành Thiên Phủ giết”. 

             “Môn chủ, xin lỗi, đệ tử đã không bảo vệ được các huynh đệ”. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!