Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

“Vân!”

Tiếng Nam Cung Phong quát lên ác liệt: “Anh là người như vậy sao? Anh đã nói với em, giữa anh và cô ta không có gì tức là không có gì. Em rõ ràng biết anh ghét cô ta đến thế nào. Vì sao còn muốn nói ra những lời khiến anh nổi giận chứ?”

“Anh nổi giận? Anh nổi giận cái gì? Giờ chồng em ở sau lưng em lén lút hẹn hò với mối tình đầu, em còn chưa tức giận thì anh tức giận cái nỗi gì? Đến lượt anh tức giận à!”

Âu Dương Vân thật sự rất giận, vừa nghĩ tới giữa Nam Cung Phong và Đường Huyên có bí mật mà cô không được biết, cô lập tức như nuốt phải thuốc nổ, hận không thể kéo Nam Cung Phong cùng chết.

Đêm nay hai người chiến tranh lạnh, rồi tiếp ba đêm sau đó, cô và anh vẫn duy trì chiến tranh lạnh. Mặc kệ Nam Cung Phong nghĩ cách làm lành với cô thế nào, Âu Dương Vân vẫn giữ vững nguyên tắc ba không của mình, không quan tâm, không mềm lòng, không thỏa hiệp.

Cứ thế giằng co tới năm ngày sau, bỗng nhiên một hôm, Đường Huyên đột ngột tìm đến.

Đó là một buổi chiều ánh dương xinh đẹp lạ thường, Âu Dương Vân ngồi trong phòng khách xem phim, Nam Cung Phong ngồi bên cạnh cô. Tuy rằng cô vẫn không thèm quan tâm tới anh, nhưng anh vẫn mặt dày mày dạn cầm một quyển sách đọc như không có chuyện gì.

Một chùm ánh sáng chiếu trên sườn mặt tuấn tú của anh, góc cạnh rõ ràng, sống mũi cao thẳng.

Cô dời tầm mắt, tiếp tục xem bộ phim của mình, chính vào lúc này, Đường Huyên tới. Âu Dương Vân chỉ cảm thấy trong chớp mắt bầu trời tối sầm lại, ánh dương tươi đẹp không còn thấy nữa, mà thay bằng một tầng mây lớn tối tăm u ám, ép lên người khiến cô không thở nổi.

“Anh Phong, câu chuyện lần trước chúng ta chưa nói xong, anh có muốn tiếp tục không?”

Tầm nhìn của Nam Cung Phong từ quyển sách dời về phía đối diện, vẻ mặt cân nhắc trong khoảnh khắc rồi đứng lên nói: “Đi theo tôi.”

Đường Huyên cộp cộp bước theo anh lên lầu.

Âu Dương Vân tắt TV nhanh chóng đi cùng. Đây là nhà cô, cô thật muốn xem xem, hai người kia rốt cục muốn làm chuyện gì.

Nam Cung Phong thấy Âu Dương Vân cũng vào phòng sách theo, bèn lên tiếng uyển chuyển: “Vân, em ra ngoài một lúc đi, anh và cô ta có vài chuyện riêng muốn nói.”

Âu Dương Vân ngây người, chỉ bằng câu nói đuổi cô ra ngoài của Nam Cung Phong, anh đã trắng trợn coi cô như người ngoài.

Cô phẫn nộ xoay người, ầm một tiếng đóng của phòng lại.

Quay xuống lầu dưới, cô nói với mình không nên tức giận, vì sao cô phải biết bí mật của đối phương chứ? Nơi tối tăm nhất trên thế giới này, chính là đáy lòng của một người.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, trong lúc cô đang lo âu bất an, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng giày cao gót của Đường Huyên bước xuống lầu, cộp cộp cộp, vô cùng chói tai, khiến người ta lòng dạ rối bời.

“Bà Nam Cung, tôi đi đây.”

Đường Huyên nở nụ cười đầy thâm ý với cô, khuôn mặt Âu Dương Vân hết đen rồi lại đen, cô bỗng nhiên không nhìn ra được nụ cười của Đường Huyên hàm chứa ý gì.

“Ồ, quên không nói với cô, thật ra đàn ông rất hoài niệm chuyện xưa, nhất là người đàn ông chung tình. Bọn họ chấp nhận ai thì đó sẽ là một đời, cho dù người kia có làm ra chuyện khiến anh ta đau lòng thất vọng, kết quả cuối cùng vẫn là yêu nhiều hơn hận.”

Khiêu khích trắng trợn đã triệt để chọc giận Âu Dương Vân. Cô đã mang thai rồi mà vẫn bị tình địch diễu võ giương oai. Giọng điệu này khiến cô không chịu nổi. Đợi sau khi Đường Huyên đi, cô nén lửa giận bước lên lầu.

“Giờ anh muốn thế nào? Không muốn tiếp tục với tôi nữa? Rồi nối lại duyên xưa với Đường Huyên?”

Vốn dĩ Nam Cung Phong đang nhắm mắt trầm tư lại bị cô đột nhiên bước vào chất vấn như vậy. Anh đứng dậy, giữa trán có nét ủ rũ nhàn nhạt, “Vân, anh đã giải thích với em bao nhiêu lần rồi, anh và Đường Huyên gặp mặt chỉ vì muốn làm rõ một vài chuyện, không phải là loại quan hệ kia như em nghĩ. Mà giờ cô ta đối với anh thật ra cũng không có suy nghĩ khác nào nữa.”

“Anh lừa ai thế? Không có suy nghĩ khác mà vừa rồi cô ta còn vênh mặt khoe khoang với tôi rằng anh với cô ta yêu nhiều hơn hận?”

“Đó là cô ta cố ý trêu chọc em, em không để ý tới cô ta là được.”

“Ha, trêu chọc tôi, nói thật nhẹ nhàng thoải mái nha. Giờ anh đang muốn nói giúp cô ta chăng?”

“Anh không nói giúp cô ta, anh chỉ không muốn để em vì một người không quan trọng mà phiền não thôi. Hai người bọn anh thật sự không có gì, cho dù có chết, anh cũng không thể có gì với cô ta nữa.”

“Không có gì vì sao phải tránh tôi? Chuyện riêng gì mà phải tránh tôi, một người vợ danh chính ngôn thuận. Không phải anh đã hứa với tôi rằng giữa chúng ta sẽ không có bất kỳ bí mật gì nữa sao?”

Nam Cung Phong thở dài, nét uể oải nơi đáy mắt càng đậm thêm, “Dương Vân, không có bí mật gì cả, chỉ là vài chuyện….”

“Là một vài chuyện trên thương trường, giờ em đang mang thai không cần hỏi tới đúng không?” Âu Dương Vân cười lạnh trào phúng: “Anh đừng lần nào cũng lấy cái lý do này ra đối phó tôi, tôi nghe đủ rồi.”

Cô quay người bước ra khỏi phòng sách, lại lần nữa đóng cửa phòng đầy phẫn nộ. Vốn dĩ cho rằng thật sự chỉ là một vài cạnh tranh trên thương trường, nhưng giờ xem ra cũng không hề đơn giản như vậy.

Cô nằm sấp trên giường trong phòng ngủ, nước mắt chảy xuống như mưa, nỗi tủi thân không tên trong lòng trào lên.

Không biết qua bao nhiêu, bên cạnh có một người nhè nhẹ vỗ lưng cô: “Được rồi, đừng khóc nữa, em khóc như vậy anh rất đau lòng.”

Cô vươn tay hất cánh tay anh ra: “Anh bớt ở đây giả bộ từ bi làm mèo khóc chuột đi.”

“Chúng ta đừng vì người ngoài mà cãi nhau có được không?” Nam Cung Phong cúi người xuống cạnh cô, cưỡng ép ôm cô vào lòng, tỏ thái độ: “Với anh, không có ai quan trọng hơn em và con.”

Trái tim Âu Dương Vân mềm đi đôi chút nhưng lại bị câu nói tiếp theo của anh chọc giận.

“Chuyến đi tới Viên đẩy lên sớm nhé, ngày mai đi luôn, anh đã đổi vé máy bay rồi.”

Cô dùng sức đẩy anh ra, nghiến răng nói: “Anh vội vã muốn tống tôi đi như vậy sao? Vậy phải xem tôi có phối hợp hay không đã!”

Sau trận cãi vã này, ngày hôm sau Nam Cung Phong phát hiện Âu Dương Vân ra khỏi nhà, cô không báo cho ai biết, chỉ tới lúc tàu cao tốc chạy mới gửi tin nhắn cho Nam Cung Phong, “Tôi đi rồi, anh muốn làm gì thì cứ thế mà làm.”

Nam Cung Phong nhận được tin nhắn vừa giận vừa lo. Anh lập tức sắp xếp người tìm kiếm khắp nơi. Bản thân anh cũng tới sân bay kiểm tra ghi chép đăng ký của Âu Dương Vân, nhưng không tra được điều gì, cô ấy không ra nước ngoài.

Anh gắng hết sức lục tìm trong đầu nhưng cũng không nghĩ ra được cô ấy có thể đi đâu. Nếu vợ chồng La Trường Quý chưa tới thành phố B, có lẽ anh sẽ nghi ngờ có phải cô tới thành phố F không. Nhưng bây giờ, ở thành phố F đã không còn người thân của cô sinh sống nữa, cô chẳng còn lý do gì lại đến đó. Nhưng mặc dù như vậy, anh vẫn gọi điện thoại cho Thẩm Thanh Ca để anh ấy để ý một chút. Nếu Âu Dương Vân tới đó phải lập tức báo cho anh.

Tìm suốt cả buổi sáng vẫn không có kết quả. Bà Nam Cung đã lo tới mức muốn báo cảnh sát. Người con dâu này còn đang mang thai hai cháu của bà, nếu xảy ra chuyện thì biết làm sao? Trong tiếng càm ràm của mẹ, Nam Cung Phong bỗng nhớ tới buổi tối hôm trước Âu Dương Vân ngủ rất muộn, anh mở mắt ra thì thấy cô đang xem TV. Lúc đó chương trình cô xem là một phóng sự thực tế, hình như là một truyền kỳ tình yêu, tên là gì mà . Điều khiến anh nhớ sâu sắc là khi ấy Âu Dương Vân khóc tới không kiềm được.

Anh chỉ chú ý dỗ cô chứ không để ý tới nội dung câu chuyện nhưng Âu Dương Vân nói một câu khiến anh không quên được. Cô nói, em rất muốn tới đó xem thử, có phải thật sự trên đời có tình yêu như vậy hay không.

Dường như Nam Cung Phong dự cảm được điều gì đó, anh vội vàng mở máy tính, gõ từ khóa ‘Tình Yêu 56 Năm Dài 6000 Bước’, Bách Khoa lập tức cho ra rất nhiều kết quả liên quan tới câu chuyện này. Anh nhanh chóng lướt xem, thì ra là một câu chuyện thực tế về đôi nam nữ chênh lệch nhau mười tuổi nhưng yêu thương lẫn nhau, vì tránh miệng đời mà bỏ trốn tới rừng sâu núi thẳm sống mấy chục năm. Điều cảm động nhất là người đàn ông nhỏ hơn người phụ nữ mười tuổi kia, lại dùng thời gian 56 năm vì người mình yêu đục lên một cầu thang đá tình yêu, thực là một tình yêu khiến người ta xúc động. Nam Cung Phong cảm thán không thôi. Khó trách câu chuyện có thể khiến vợ anh xem mà lệ rơi đầy mặt. Ngay cả người đàn ông trưởng thành như anh cũng cảm thấy tình yêu chân thành thế này thật không dễ gì có được.

Anh đã xác định được Âu Dương Vân nhất định đi tới chỗ thang đá tình yêu kia, nên sau khi lên mạng làm rõ tuyến đường, Nam Cung Phong lập tức nhanh chóng lên đường tìm vợ.

Ngồi trên tàu cao tốc, ánh mắt anh nhìn ra phong cảnh tiêu điều bên ngoài cửa sổ. Đây lần đầu tiên anh ngồi tàu cao tốc. Cô vợ Âu Dương Vân của anh luôn cho anh một vài trải nghiệm trước nay chưa từng có, giống như bây giờ. Nếu như không vì đi tìm cô, sao anh lại ngồi trong một chiếc tàu cao tốc ồn ào tiếng tiếng người này cơ chứ.

Nghĩ tới tình trạng không lạnh không nóng của hai người mấy hôm trước, trong lòng anh vô cùng khó chịu. Anh thật sự không nỡ để người con gái anh yêu chịu chút tủi thân nào, nhưng mà có một vài lời thật sự không thể nói ra, ít nhất là dưới tình huống trước mắt của cô, không thích hợp nói cho cô biết. Chuyện ngay cả anh còn không tiếp nhận được, huống hồ, là cô.

Đang nghĩ tới một vài chuyện bỗng anh cảm thấy lạnh, cơ thể bắt đầu không tự chủ được mà run rẩy.

Cầm lấy điện thoại, anh gọi cho Quý Phong, “Quý Phong, tôi rời khỏi thành phố B rồi, giờ đang trên đường tới thành phố L.”

Tuy rằng Quý Phong đã đổi tên, nhưng anh vẫn quen với cái tên đã gọi mười năm nay.

“Phía Đàm Tuyết Vân nhất định phải nắm cho chặt, lần này tôi phải để bà ta vĩnh viễn không trở thân được, cả đời chịu cảnh ngục tù, sống không bằng chết!”

“Đúng, tư liệu bên phía Cục Chống Tham Nhũng đã tập hợp đủ, cậu và ba cậu tính toán lại một chút, không vấn để gì thì giao luôn đi.”

“Được, có tình huống gì thì gọi điện thoại cho tôi, giờ tôi vẫn chưa xác định ngày về.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!