Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mùa Hạ Tình Đầu - Dạ Du Ái (Summer Is Calling)

Giọng nói trầm ấm của Tề Mặc như tiếng chuông, kéo mọi sự chú ý. Trong giây phút, cả đại sảnh bỗng im bặt, những ánh mắt ngỡ ngàng hướng về phía Tề Du.

Ngay lập tức, những tiếng xì xào bùng lên. "Tề Du...?" "Cô ta mang họ Tề!?" “Không lẽ là tiểu thư Tề gia?” Một vài người bắt đầu nhận ra thân phận của Tề Du, trong khi những người khác, bao gồm cả Lục Hinh, sửng sốt nhìn nhau.

Lục Hinh như bị dội một gáo nước lạnh. Cô ta lắp bắp: “Tề... nếu là Tề Du, chẳng phải là em gái của Tề Thiên Vũ sao?”

Tề Thiên Vũ cười nhạt, ánh mắt đầy khinh miệt nhìn Lục Hinh: “Cô nói đúng một điều, đây là tiệc của gia đình tôi. Nhưng xem ra người không biết thân biết phận chính là cô.”

Sự xác nhận của Tề Thiên Vũ khiến Lục Hinh sợ hãi, nhưng lòng kiêu ngạo vẫn khiến ả ta không chịu lùi bước. Ả cắn môi, vẫn cố chấp lên tiếng: “Nhưng mà... cô ta... cô ta" Lục Hinh cứng họng, dù lòng kiêu ngạo khiến ả ta không chịu cúi đầu. Ả nghiến răng, ánh mắt ngoan cố bùng lên: “Chỉ là tiểu thư của Tề gia, có gì mà ghê gớm chứ?”

Trong một khắc, đôi mắt Tề Du lạnh lùng như sương giá, cô bước tới trước mặt Lục Hinh, mỉm cười: “Cô là ai, tôi không quan tâm. Nhưng đứng trước mặt người của Tề gia mà dám lộng ngôn, hẳn đã chán sống rồi.”

Lời vừa dứt, một cú đá nhanh như chớp khiến ly rượu trên tay Lục Hinh rơi xuống đất vỡ vụn. Không khí lặng đi, ánh mắt mọi người nhìn Lục Hinh nằm sóng soài dưới đất, không khỏi sững sờ. Tề Du đứng thẳng, ánh mắt sắc như dao: “Lời của kẻ tiểu nhân xem thường người khác, xưa nay tôi không để trong lòng. Nhưng nếu còn không biết lễ độ, e là cô không còn cơ hội lần sau đâu.”

“Cô...” Lục Hinh không nói nên lời, toàn thân run rẩy trước ánh mắt sắc bén của Tề Du.

Lục Hinh mặt mày xám xịt, vội vàng được người của cô ta kéo dậy. Cô ta không dám nói thêm lời nào nữa, chỉ biết cúi đầu, lúc này Lục Văn Hán mới lộ diện, ông nhanh chóng đi đến chắn trước mặt con gái mình. Nở nụ cười hòa giải:

"Con gái tôi được nuông chiều từ nhỏ nên sinh hư, mong ngài Tề không để bụng. Cũng chỉ là chuyện trẻ con gây hấn với nhau, không đáng để ảnh hưởng đến mối gắn kết của người lớn chúng ta"

"Ý ông là Tề Du nhà chúng tôi, không đáng so với vài ba đồng nát mà ông mua bán quan hệ giữa Lục gia và Tề gia?" Jiaowen đút tay vào túi, ngả ngớn hỏi

"Kh-không phải, ý tôi là-"

"Tiễn khách" chỉ hai chữ từ Tề Mặc, Hoàng Ưng lập tức ra hiệu cho đám người dưới trướng dẹp nhanh cha con nhà Lục gia

"Lão đại, vậy mối làm ăn với Lục gia?" Hồng Ưng thấp giọng hỏi, Mộc Ly Tâm từ nãy đến giờ vẫn ở trong vòng tay Tề Mặc, cô quay đầu nhìn Hồng Ưng "Không cần nữa". Hồng Ưng yên lặng, như đang chờ xác nhận từ Tề Mặc

"Làm theo đi" một câu xác nhận đã không thấy Hồng Ưng đâu. Từ xa, Tề Du đi đến phía gia đình của mình. Lam Tư và Jiaowen quan sát toàn bộ sự việc với nụ cười đầy ý vị.

“ y cha, chú đã cược với dì Tùy Tâm rằng đệ tử của cô ấy rồi có ngày sẽ gây sóng gió. Hôm nay mới thật sự mở rộng tầm mắt.” Lam Tư cất tiếng trêu chọc ngay khi Tề Du vừa bước đến gần.

Jiaowen nhếch môi, đôi mắt đầy vẻ hứng thú: “Lúc nãy bác còn nghĩ con sẽ rút súng từ đâu đó rồi bắn một phát, chà, chắc kịch còn hay hơn nữa.”

Tề Thiên Vũ bước tới, vỗ nhẹ vai Tề Du, ánh mắt đầy sự tự hào. Tề Du chỉ biết cười bất lực "Mọi người có vẻ tận hưởng màn kịch vừa rồi lắm nhỉ? Có phải mỗi người nên quẹt mã QR trả catxe cho con rồi không?"

Câu nói của Tề Du khiến cho mọi người bật cười rộn rã, tiếng cười vang vọng cả một góc sảnh tiệc. Cũng phần nào kéo lại được không khí căng thẳng từ vụ việc vừa rồi.

Trong khi đám Lam Tư đang léo nhéo với nhau, Mộc Ly Tâm thoáng nhìn sang Tề Mặc, đôi môi khẽ nhếch lên một nụ cười tinh nghịch.

“Lão đại nhà mình hôm nay thật uy nghiêm, một tiếng ‘tiễn khách’ thôi mà khiến cả sảnh yến tiệc lạnh người. Em xem mà phát khiếp!” Mộc Ly Tâm khẽ chọc, giọng nói nhẹ như cơn gió nhưng hàm chứa sự trêu đùa.

Tề Mặc quay đầu nhìn vợ, ánh mắt đầy ý cười, nhưng giọng nói lại không chút thay đổi: “Đừng tưởng anh không biết em đã nháy mắt ra hiệu cho Tề Du từ trước. Còn nói gì mà ‘phát khiếp’ chứ. Chắc em phải thấy vui lắm mới đúng?”

Mộc Ly Tâm không hề phản bác, khoác tay Tề Mặc, nhướng mày: “Thì đúng là vui mà. Dù sao cũng phải cho người ta biết tiểu thư Tề gia không phải là bông hoa dễ ngắt. Hơn nữa, anh không thấy con bé Lục Hinh bị đá bay ly rượu nhìn ngố sao? Em cười đến đau cả bụng đây này.”

Tề Mặc nhếch môi cười nhàn nhạt, cố giữ nét mặt lạnh lùng nhưng ánh mắt đã sớm lộ vẻ thích thú. “Ừ, lần sau phải mang theo camera, quay lại cho rõ để còn chiếu lại khi cần.”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!