"Vậy là trong 3 tháng đó nghỉ làm luôn à?"
"Ừ...Cô ấy nói cần thời gian để thay đổi."
Lý Ưng Tụy trầm ngâm suy nghĩ cũng hiểu ra vấn đề nói với hắn:
"Có thể hiểu rằng trợ lý Lục rất tự ti với ngoại hình của mình nhất là khi bên cạnh cậu nên cô ấy cần phải thay đổi lấy lại sự tự tin."
Dương Triết Hàm nghe anh nói cũng nhận ra vấn đề, tự ti về ngoại hình luôn là điểm yếu lớn nhất của Lục Ánh Kim hiện tại nhưng cô chọn cách đối mặt với nó chứ không hề trốn chạy.
Quả nhiên! Người phụ nữ hắn chọn rất mạnh mẽ.
"Vậy thì tao cũng phải giúp cô ấy chứ đúng không?"
Lý Ưng Tụy chưa hiểu ý của hắn, hỏi ngược lại:
"Định giúp gì?"
"Tất cả những gì có thể."
.........
Tại nhà Lục Ánh Kim!
"Một...Hai...Ba...nào chúng ta chuyển đổi động tác sang bật cao nào."
"Một...Hai...Ba...Bật nào."
Tiếng tivi đang mở, trên màn hình là một cô gái với thân hình bốc lửa, khỏe khoắn đang hướng dẫn tập thể dục.
Lục Ánh Kim trên người đầy mồ hôi, thở dốc vẫn kiên trì tập thể dục, uống thêm chút nước lấy lại sức
"Hự...Mệt chết mất..."
Tiếng tivi phát ra giọng cô giáo hướng dẫn:
"Này, các bạn đang định bỏ cuộc đúng không? Hãy nhìn lại thân hình mình xem, các bạn muốn bỏ cuộc nữa à?"
Cô nghe vậy nhìn quan sát bản thân mình trong gương, những lời nói, phán xét của mọi người về Body Shaming hiện ra trong đầu cô, nó tạo ra nguồn động lực to lớn. Tại sao không thử một lần cố gắn để xem bản thân mình đẹp đến thế nào.
"Tập cho hết bài nào."
Sau hơn mười lăm phút, bài tập đã xong cô mệt mỏi nằm vật ra đất lấy hơi mà thở, cả người nóng ran, đuối sức vì sau khoảng thời gian khá lâu cô mới tập thể dục trở lại nên việc này không thể tránh khỏi.
Trên bàn ăn chỉ có đơn giản hai quả trứng luộc với một ít salad ăn cùng, Lục Ánh Kim buồn bã ăn một ít, thức ăn nhạt khiến miệng cô có chút lạ cảm giác không quen. Đúng là giảm cân phải trải qua rất nhiều khó khăn có kiên trì mới có thể vượt qua nó.
Cô bóc từng vỏ trứng ra, gương mặt đầy sự quyết tâm, cho dù phải đánh đổi thế nào phải giảm cân vì như thế cô mới có đủ dũng khi đứng bên cạnh một người như hắn.
Ting tong!
Tiếng chuông cửa vang lên
Lục Ánh Kim lấy quả trứng đưa vào miệng vừa nhai vừa đi ra mở cửa.
Cạch!
Dương Triết Hàm quan sát cô từ đầu đến chân, đi thẳng vào trong nhìn thức ăn trên bàn, nhíu mày nói:
"Em ăn những thứ này để giảm cân?"
"Vâng ạ."
"Không được, như vậy có ngày em sẽ ngất đấy."
Hắn mở điện thoại gọi cho số nào đó nói chuyện một lúc mới hài lòng tắt máy nhìn cô bảo:
"Từ giờ sẽ có bác sĩ theo dõi cho em chế độ ăn hợp lý phù hợp với cơ thể, không thể ăn mãi trứng với rau làm sao em có đủ chất?"
Lục Ánh Kim nghe vậy cảm động liền chạy đến ôm hắn bảo:
"Triết Hàm, cảm ơn anh."
"Em luôn làm cho anh phải lo mà...Giảm thì giảm nhưng phải để ý đến sức khỏe, nhớ không?"
"Em nhớ rồi, không ngờ anh quan tâm em đến vậy đấy!"
"Hỏi thừa, anh phải quan tâm đến bạn gái của mình chứ!"
"Đáng ghét."
Biệt thự chính nhà họ Dương, nằm trên đồi núi cao nghe có vẻ hoang sơ nhưng vẻ ngoài của nó cực tráng lệ. Tông màu chủ đạo màu trắng trên cạnh dát vàng cực sang trọng, thể hiện được sự giàu có của chủ nhật. Sân vườn rộng lớn phải chạy xe vào trong mất gần năm phút, cây cảnh đặt khắp nơi vô cùng bắt mắt.
Ông Dương Triết Kỳ đi vào phòng khách, cởi chiếc áo khoác bên ngoài ngả người tựa lưng lên ghế, quản gia cúi đầm cầm lấy áo khoác rời đi. Bà Khụy Hạnh mẹ của Dương Triết Hàm từ trên lầu đi xuống, trên người mặc chiếc đầm ôm dài, kín đáo vô cùng sang trọng, trên người đeo bộ trang sức kim cương rất tinh xảo, ngồi cạnh ông chủ động rót trà hỏi:
"Sao rồi ông?"
"Hừ! Thằng con trai bà lúc nào cũng cứng đầu nó mà chịu nghe lời tôi sao?"
"Nó nói như thế nào?"
"Không chịu con bé Mộng Nhi cứ khăng khăng bảo mình có người thích rồi."
Bà Khụy Hạnh chậc lưỡi mấy phần, nhấp một ít trà bình tĩnh nói:
"Cứ để nó chơi thêm thời gian nữa đi, đàn ông mà ai chẳng có một thời si mê thứ gọi là tình yêu."
"Chỉ là không biết phải nói sao với Mộng Nhi."
"Việc này ông để tôi."