Chương 870
“Anh à, anh muốn đi đâu vậy?”
“Cho dù đường núi không đi được anh cũng phải nghĩ cách xem thử có thể đưa cô ấy đi được không?”
Sau khi nói xong, Tô Duy Nam xoay người đi ra cửa.
Chỉ là anh còn chưa kịp bước được mấy bước, đột nhiên anh cảm giác được người trong lòng khẽ cựa quậy.
Tô Kim Thư là người đầu tiên phát hiện ra Mộ Mẫn Loan có động tĩnh, cô vui mừng thốt lên: “Anh, đợi chút đã”
Bước chân Tô Duy Nam dừng lại, anh cúi đầu nhìn người trong lòng mình, không ngờ.
Mộ Mẫn Loan lại mơ màng hừ hừ hai tiếng, sau đó cứ thế mở mắt ra.
Cô bất giác đưa tay lên dụi mắt, lúc này Mộ Mẫn Loan mới nhận ra mình không còn nẵm trên giường nữa mà lại ngủ trong lòng Tô Duy Nam.
Hơn nữa xung quanh ai nấy đều nhìn mình bằng ánh mắt vô cùng quỷ dị.
Trong lòng Mộ Mẫn Loan bỗng thót lên, cô kinh ngạc ngẩng đầu hỏi mọi ngườ “Mọi người sao vậy? Sao ai nấy lại nhìn chăm chăm em như vậy là sao?”
Lệ Hữu Tuấn: “..”
Tô Duy Nam Chỉ có Tô Kim Thư là người đầu tiên phản ứng lại “Tốt quá rồi, cuối cùng chị cũng tỉnh lại rồi”
Lúc này Mộ Mẫn Loan không hiểu đã xảy ra chuyện gì, cô kinh ngạc nhìn về phía Tô Kim Thư: “Chị lại ngủ rất lâu sao?”
Tô Kim Thư quay đầu nhìn đồng hồ trên tường, kim chỉ vừa vặn điểm mười giờ sáng.
€ô sờ mũi sau đó nhìn về phía anh trai của mình.
“Anh à, hôm qua náo loạn đến trễ như thế, hôm nay ngủ nướng đến mười giờ cũng là bình thường mà, có phải không anh?”
Mãi sau khi nghe Tô Kim Thư nói vậy, Lệ Hữu Tuấn mới phản ứng lại được.
Anh nhìn Tô Duy Nam với ánh mắt đầy ghét bỏ.
“Có nghĩa là chẳng qua cô ấy ngủ nướng mà thôi, thế mà anh cứ như gặp phải chuyện hệ trọng, muốn đưa cô ấy đến bệnh viện ngay?”
Tô Duy Nam nhìn Mộ Mẫn Loan đang ngơ ngác nằm ở trong lòng mình, anh chớp mắt không hề nói gì thêm.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!