Chương 806
Anh vừa lên tiếng, mọi người cũng rối rít dừng mọi chuyện đang làm lại, ngẩng đầu nhìn sang đốm lửa bên cạnh “Eo, đây không phải là là người chơi hệ ít nói, Tôn trực nam người thường xuyên ngượng ngùng nhất đây sao?”
“Đúng nha, lúc trước chỉ cần anh ta nhìn thấy nữ sinh thì liền đỏ mặt, ngay cả thở mạnh một tiếng cũng không dám, chớ nói chỉ là…
Nói… Nói chuyện, đầu lưỡi cũng muốn nuốt ngược vào trong!”
“Tôi nghe nói cho tới bây giờ cái vị Tôn trực nam này còn không dám đối diện với nữ sinh quá ba giây nhat”
“Vậy sao hôm nay anh ta lại đột nhiên chạy lên đài vậy? đây là chuẩn bị làm gì nha?”
Lâm Thúy Vân ở một bên cũng tò mò ngẩng đầu nhìn qua. Sau khi cô nhìn thấy Tôn Quang Tông cũng theo sau mà lớn tiếng góp một phần náo nhiệt: “Kim Thư, cái đó chính là Tôn trực nam mà chúng ta biết sao!”
“Cậu biết anh ta?”
“Cũng không tính là quen đi… vốn dĩ anh ta tên là Tôn Quang Tông nhưng sau đó người khác gắn cho anh ta một cái biệt danh là Tôn trực nam. Lúc trước thời điểm anh ta ở trên bục giảng biểu diễn, không có ai nguyện ý cùng anh ta hợp tác. Mình thấy anh ta đứng một mình ở đó thì cảm thấy cũng có chút mất mặt vì thế liền xung phong nhận việc đi lên làm bạn diễn với anh ta. Có điều người này thật sự là quá cô độc. Lúc quay xong ngay cả một câu cảm ơn cũng không nói. Mình ở trên đường đụng phải anh ta mình cũng chào hỏi vậy mà anh ta còn làm bộ như không nhận ra mình, thiệt là!”
Lâm Thúy Vân lắc lắc đầu bộ dáng có chút đau đầu.
Tô Kim Thư nhìn nhiều Tôn Quang Tông một cái, phát hiện ánh mắt của anh ta hình như đang nhìn về phía bên này.
Cô vội vàng dùng cùi chỏ đụng Lâm Thúy ‘Vân một cái: “Mau nhìn, nhìn anh ta hình như muốn lên tiếng!”
“Tôi biết trong bốn năm vừa qua, mọi người đều cảm thấy tôi là một người cực kỳ cô độc, là người không dễ sống chung. Tính cách phần lớn đều là do trời sinh, tôi không có cách nào thay đổi. Nhưng mà tôi rất cảm kích vào thời điểm năm nhất đó đã từng có một người không ngại tôi, thậm chí còn đem tôi coi thành bạn” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Đáng tiếc tôi lại không thể đáp lại cô ấy một câu đầy đủ. mỗi lần cùng cô sát vai mà qua, thấy cô cười híp mắt chào hỏi với tôi, tôi luôn có cảm thấy tự ti mặc cảm, thậm chí còn chạy mất dạng”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!