“Một ly rượu, có được không? Tôi chỉ có thể uống một ly…” Vân Thi Thi cẩn thận nói.
Nghiêm Lương Hùng yêu thích chính là biểu hiện miễn cưỡng non nớt của cô, thoải mái cười to nói: “Được! Một ly thì một ly, phải một hơi uống cạn, không được uống từng ngụm!”
Vân Thi Thi khẽ cắn răng, quyết tâm, bưng ly rượu tây được đổ đầy trước mặt lên uống một hơi cạn sạch. Chỉ một ly, đã đỏ từ mặt tới mang tai, hai má ửng đỏ.
“Ô…” Loại rượu tây này, vô cùng cay, ánh mắt của cô cũng đỏ, cơ thể lập tức toả nhiệt.
Nhìn hai má cô ửng hồng, con mắt Nghiêm Lương Hùng sắp rớt ra ngoài! Tầm mắt nóng bỏng chưa từng rời khỏi người cô, nhìn chòng chọc làm cho cả người cô có cảm giác như bị kim đâm.
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.
“Cốc cốc —— ”
Tao nhã gõ cửa, cửa phòng khách chậm rãi bị người ta đẩy ra.
Một luồng cảm giác ướt lạnh từ cửa xông vào.
Vân Thi Thi đã ngà ngà say, đầu óc có chút mê man, sắt sắt, nhìn thoáng qua người đi vào, theo âm thanh vọng lại, chỉ thấy một bóng người cao lớn đi vào trong phòng.
Cô ngơ ngác, đập vào mắt là một đôi giày da thủ công cao cấp đen kịt, tiếng va chạm trên mặt đất rất mạnh mẽ.
Người đàn ông đi lại tao nhã ung dung, quần tây thẳng tắp, phối hợp với một chiếc áo sơ mi đỏ sậm xa hoa, nước da trắng nõn, lộ ra vẻ đẹp mê hoặc, khí chất ôn tồn lễ độ.
Lại tiếp tục quan sát những thứ nhỏ nhặt, người đàn ông để mở cổ áo, hai đoạn xương quai xanh như ngọc thạch, cần cổ đẹp đẽ tinh tế, đeo một sợi dây chuyền bạch kim.
Phối hợp một bộ quần áo đơn giản, lại làm người ta kinh diễm. Quan trọng là, không phải bất kỳ người đàn ông nào cũng có thể dùng màu đỏ làm nền cho nét đẹp yêu dã như vậy.
Vân Thi Thi có chút ngà ngà say, cổ có chút cứng ngắc, trong lúc nhất thời không có cách nào ngước mặt lên nhìn hình dáng người đàn ông. Cho đến khi anh ta đến gần, cô mới nhìn thấy mặt của anh ta.
Giơ tay nhấc chân cao quý, ngạo mạn, trong mắt có một ít u buồn, đây là người đàn ông đầu tiên cho cô cảm giác như vậy.
Gương mặt trắng nõn, sáng sủa, ngũ quan tinh xảo thâm thúy, góc cạnh rõ ràng, còn tinh tế hơn cả tác phẩm điêu khắc.
Mày kiếm thanh nhã, đuôi mắt hẹp dài, vành môi khiêu gợi, vẻ đẹp này khó có thể dùng bất kỳ từ ngữ trau chuốt nào để miêu tả, ngay cả thế gian vạn vật ở trước mặt anh ta, hết thảy đều nhỏ bé như hạt bụi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!