Bất kể là quà tặng hay đi chơi, đều tỉ mỉ chuẩn bị để có thể cho đứa trẻ hồi ức tốt đẹp.
Vì vậy, ôm bao nhiêu tiếc nuối bà buồn bã, đêm hôm đó, Tiểu Dịch Thần ngủ không yên, vùi ở trong chăn, lòng đau ê ẩm!
Muốn cha cùng đi tới công viên cơ!
Đây mới là niềm vui mà cậu mong đợi…
…
Hôm sau, Vân Thi Thi thức dậy rất sớm.
Hôm nay là ngày thử trang phục, bởi vậy cô phải dậy sớm chuẩn bị sẵn sàng, đề cao trạng thái của mình lên mức tốt nhất, uống nước, chăm sóc da, làm mây trôi nước chảy.
Làn da của cô vốn mịn màng, trang điểm rất dễ, dù bôi gì lên cũng có vẻ trong suốt tự nhiên. Bởi vậy lúc bình thường đều để mặt mộc, nhưng thường bị tưởng là đánh phấn.
Dù vậy, cô vẫn phải dậy sớm để chuẩn bị đầy đủ.
Xe chuyên dụng Tần Chu sắp xếp cho cô đã sớm chờ ở cửa, cô bước lên xe.
Chỗ thử đồ được sắp xếp ở phòng chụp ảnh.
Khi cô chạy tới phim trường, thời gian vừa khít, nhân viên công tác cũng lục tục đến. Hôm nay Tần Chu không tới, nhưng trợ lý sắp xếp cho cô đã có mặt.
Trợ lý Tần Chu sắp xếp cho cô tên Tiểu Mộc, là trợ thủ đắc lực trong Tần Chu, bởi vì làm việc cẩn thận, được Tần Chu đưa đến làm phụ tá bên cạnh Vân Thi Thi.
“Thi Thi, xin chào, từ nay về sau em sẽ là trợ lí của chị, em họ Mộc, tên Mộc Tịch, gọi Tiểu Mộc là được rồi.” Tiểu Mộc nhiệt tình bước tới, tiện thể giới thiệu.
Vân Thi Thi mỉm cười, quan sát cô ấy, Tiểu Mộc thoạt nhìn tuổi rất trẻ, chắc khoảng hai lăm hai sáu, khuôn mặt vui tươi, từ phong cách ăn mặc có thể nhìn ra, đây là một cô gái làm việc nhanh nhẹn.
Tuy chỉ mới hai lăm hai sáu tuổi nhưng đã gia nhập rất sớm. Tần Chu bồi dưỡng cô ấy như người nối nghiệp tương lai, phương hướng phát triển sau này có thể sẽ là người đại diện.
Vân Thi Thi nở nụ cười: “Xin chào, Tiểu Mộc.”
“Sau này, xin chỉ dạy nhiều hơn!” Mộc Tịch tinh nghịch nháy mắt một cái, cầm tay cô, ngọt ngào cười.
“Ừ, cảm ơn, về sau còn nhờ em chú ý nhiều.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!