“Mộ Nhã Triết?”
Người đàn ông ngẩng đầu lên.
Thì thấy Vân Thi Thi đứng ở cửa phòng đọc sách ôm một chồng quần áo dày nặng đi giặt, thấy trong tay anh đang cầm bản thiết kế, nghiêm khắc cảnh cáo: “Đồ trong phòng đọc sách không thể chạm loạn, nếu không Hữu Hữu sẽ tức giận!”
Phòng đọc sách này là thế giới nhỏ của Hữu Hữu, bình thường Vân Thi Thi cũng thỉnh thoảng đi vào quét dọn, nhưng mà đồ trong phòng đọc sách, cô không có động vào.
Mộ Nhã Triết đặt bản thiết kế xuống, đi khỏi phòng đọc sách, nhìn lướt qua, như là phát hiện đại lục mới, rảo bước đi vào phòng ngủ.
Vân Thi Thi ở một bên, trên trán ứa ra mồ hôi lạnh.
Đây giống như là một quý tộc áo cơm không lo tham quan xóm nghèo.
Nhưng cũng không nghĩ nhiều, cô ôm quần áo vào phòng vệ sinh, dự định vào lúc này giặt sạch quần áo.
Mộ Nhã Triết rất tự nhiên “Tham quan” phòng ngủ.
Bước vào cửa, là một cái giường dành cho hai người, đệm chăn và ga trải giường màu lam nhạt, lộ ra cảm giác ấm áp và thú vị của trẻ con.
Hữu Hữu thích màu xanh lam, lại thích sự đơn giản, do đó trên giường không có quá nhiều hoa văn, rất đơn giản.
Trên tủ đầu giường, xếp đầy các loại sách báo, anh tiện tay cầm lấy mấy quyển, có tiểu thuyết ngụ ngôn, có tranh liên hoàn, cũng có truyện cổ tích. Giống như ở đây, cuối cùng cũng tìm được một chút ngây thơ của trẻ con.
Anh chậm rãi ngồi xuống giường, trước mắt không khỏi hiện lên cảnh tượng Vân Thiên Hữu ngồi dựa vào đầu giường lười biếng lật xem tranh liên hoàn.
Những sách này đều là trường học đề cử cho phụ huynh, Vân Thi Thi đặc biệt cầm bản liệt kê sách đi nhà sách mua mấy bộ, đặt ở đầu giường, mỗi đêm trước khi ngủ, cô ôm lấy Vân Thiên Hữu, dịu dàng nhỏ giọng giải thích câu chuyện trên tranh liên hoàn.
Ngày thường, Vân Thiên Hữu luôn cảm thấy vô cùng vô vị tẻ nhạt đối với những thể loại tranh châm biếm và sách vở không cảm xúc này, nhưng cậu lại thích nghe mẹ kể chuyện xưa cho cậu nghe.Giọng nói của Vân Thi Thi vô cùng mềm mại, lộ ra sự nhỏ nhẹ thuộc về phụ nữ Giang Nam, mềm mại, ngọt ngào, nghe thấy giọng nói ngọt ngào rồi đi vào giấc mộng, là chuyện hạnh phúc nhất trong lòng Vân Thiên Hữu.
Trong không gian nhỏ hẹp, nhưng tràn ngập không khí sức sống, cùng với một chút ấm áp không màng danh lợi.
Mặc dù, gian phòng có chút nhỏ, giường dành cho hai người không đủ rộng rãi, Mộ Nhã Triết gối lên hai tay nằm xuống, thậm chí không thể mở rộng tứ chi thoải mái.
Nhưng mà trên chăn, có mùi sữa thơm đặc biệt của trẻ con, cùng với mùi thơm cơ thể tươi mát trên người Vân Thi Thi.
Một phần hương vị, điềm tĩnh và ôn nhã, không xa hoa rực rỡ, nhưng thấm vào ruột gan.
Trong lòng Mộ Nhã Triết có một khắc yên tĩnh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!