Chương 539: Nhẫn tâm từ chối
Khúc Lăng Cường vỗ nhẹ một cái lên bả vai Lư Tử Tín, nói với Hoàng Tuấn Phong bên kia điện thoại: “Không phải Hoàng Ánh Tuyết vẫn còn ở nước ngoài sao? Sao bọn họ lại có thể liên lạc được?”
Hoàng Tuấn Phong ngừng một chút: “Tuần sau chị tôi về nước! Chị ấy ly hôn rồi!”
‘Vẻ mặt Khúc Lăng Cường có chút kỳ quái đứng dậy đi đến cửa số phòng khách nói: “Không phải cô ấy mới kết hôn còn chưa đến một năm sao? Sao cậu biết cô ấy ly hôn?”
Hoàng Tuấn Phong có chút tức giận: “Cậu nói sao? Khúc Lăng Cường, cậu còn giả bộ làm gì!
Nếu như không phải chị ấy đã hoàn toàn hết hy vọng với cậu. Thì sao chị ấy có thể ra nước ngoài xa xôi kết hôn với tên cặn bã kia được”
Khúc Lăng Cường mím môi, vẻ mặt nặng trong ánh mắt ngập tràn đau đớn. Trong đầu xuất hiện một người mặc váy liền dài, tóc dài xõa lên vai, khắp người đều tỏa ra hơi thở của người có tri thức, tựa như một cô gái bước ra từ bức tranh thủy mặc.
Hoàng Ánh Tuyết, chị gái của Hoàng Tuấn Phong, lớn hơn anh một tuổi. Từ khi còn nhỏ bọn họ đã cùng nhau lớn lên.
Lúc trước khi còn học lớp bảy, trường học có một tên ỷ nhà mình có tiền, đã từng theo cố gắng theo dõi Hoàng Ánh Tuyết. Có một lần chặn Hoàng Ánh Tuyết trong một hẻm nhỏ thì vừa đúng lúc anh đi ngang qua liền lấy một địch năm đánh một trận với đối phương, bị đối phương đánh đến mức gãy cả xương sườn phải nằm viện cả tháng trời Hoàng Ánh Tuyết ngày nào cũng đến bệnh viện đưa cơm cho anh, giúp anh học bù ‘Sau này khi lên đại học mọi người lại mỗi người một phương. Anh và chị gái lần lượt ra nước ngoài. Có điều bọn họ vần giữ liên lạc với nhau.
Hoàng Ánh Tuyết và chị gái anh vẫn là bạn thân của nhau.
‘Vào năm hai mươi tuổi ấy vào lúc anh trở về nước dẫn theo Tử Tín bọn họ mới chính thức gặp lại nhau. Lúc bấy giờ Hoàng Ánh Tuyết ở trong nước đã trở thành nhà văn xinh đẹp có chút tiếng tăm trong nước.
Lúc ấy bọn họ chỉ nói với nhau vài câu đơn giản. Sau khi Hoàng Ánh Tuyết giúp anh làm thủ tục xong xuôi anh liền dẫn Tử Tín đi.
Sau khi qua về chưa được bao lâu thì anh bắt đầu qua lại với Đào Lệ Mẫn.
‘Sau này Đào Lệ Mãn chê anh không có chí tiến thủ nên chia tay với anh. Chị gái thì bị bệnh qua đời, Từ Tín bị người nhà họ Lư cướp đi, bố mẹ cũng lần lượt qua đời. Bị hết đá kích này đến đả kích khác khiến anh mất hết ý chí quyết định trở về nước định cư.
Tất nhiên sau khi anh về nước anh vấn giữ liên lạc với anh em nhà họ Hoàng. Đó là lúc mà cuộc sống thống khổ nhất trong đời anh. Hoàng Ánh Tuyết vẫn luôn ở bên cạnh anh, khuyên bảo anh, an ủi anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!