Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Một Thai Bốn Bảo, Mommy Bà Trùm Cưng Chiều Vô Đối

“Nhưng nếu nhu so sánh với phu nhân của tổng thống, một tổng biên tập của tạp chí quá nhỏ bé, tớ không biết nếu như đứng ở bên cạnh anh trai cậu với thân phận như vậy, sẽ kéo tới bao nhiêu lời phê bình, tớ rất sợ.” 

Bởi vì ảnh hưởng từ gia đình nên Mộ Thanh Hoan không tin vào chuyện vĩnh cửu. 

”Bây giờ anh của cậu nói không để bụng, là bởi vì bây giờ vẫn chưa bắt đầu, anh ấy vẫn chưa suy sụp vì chuyện liên quan tới thân thế của tớ, còn sau này, khi anh ấy bị phê bình vì có liên quan tới tớ, khi tương lai bị đe dọa, đến lúc đó anh ấy có oán trách tớ hay không.” 

“Tớ chỉ nghĩ, sau này khi ghét nhau như chó với mèo, không bằng bọn tớ hãy tách nhau ra vào thời điểm tốt nhất, ít nhất như vậy vẫn có thể để lại ấn tượng tốt cho 

nhau.” 

Cô ấy nghĩ như thế. 

Thẩm Vị Ương lại không đồng ý với cách hiểu như vậy: “Tuy rằng không ai có thể đảm bảo chuyện trong tương lai, nhưng nếu như không thử thì ai biết được kết quả là gì chứ, nếu cậu biết bây giờ cả hai đang ở thời điểm có tình cảm tốt nhất, vậy thì nên quý trọng thật tốt chứ nhỉ?” 

Mộ Thanh Hoan: “Có lý, nhưng tớ nghĩ, tớ đã suy nghĩ kỹ suốt một thời gian rồi, tớ và Vân Sâm cố gắng rất lâu, cũng đã nói với nhau, anh ấy tôn trọng quyết định của tớ, cho tớ một khoảng thời gian để nghĩ kỹ lại.” 

Nói xong, Mộ Thanh Hoan đứng dậy khỏi ghế sô pha, nhìn Thẩm Vị Ương, mỉm cười: “Vị Ương, hôm nay tớ tới để tạm biệt cậu, nếu một tháng sau tớ vẫn nhớ Vân Sâm, tớ sẽ trở lại Đế Đô.” 

Thẩm Vị Ương có hơi sốt ruột, lập tức hỏi: “Nếu bỏ được thì sao? Cậu không cần anh ấy, vậy còn con trai cậu thì sao?” 

Khóe miệng đang tươi cười của Mộ Thanh Hoan dần trở nên chua xót: “Vậy chỉ có thể từ bỏ, đầu tiên tớ là chính mình, sau đó mới thuộc về anh ấy và bé con. Cậu có thể hiểu cho tớ mà, đúng không?” 

Đương nhiên cô có thể hiểu.

Nhưng đây lại là chuyện rất khó thực hiện. 

“Tớ thật sự không hiểu rõ, làm sao anh trai tớ lại đồng ý với cậu chứ, thế mà anh ấy lại thả cậu đi.” 

Anh ấy không sợ Mộ Thanh Hoan sẽ không bao giờ trở lại sao? 

Cô còn tưởng rằng Lục Vân Sâm sẽ vì Mộ Thanh Hoan mà từ bỏ buổi bầu chọn tổng thống. 

Mộ Thanh Hoan có thể nhìn ra được cô đang suy nghĩ gì, cười nói: “Anh ấy đã cố gắng nhiều năm như vậy, sẽ không từ bỏ chỉ vì một người phụ nữ đâu, không phải là không yêu tớ, mà là tôn trọng tớ, không muốn dùng sự hy sinh của bản thân để trói buộc tớ.” 

Lục Vân Sâm là người yêu dịu dàng nhất thế giới. 

Bất kể một tháng sau cô ấy có quyết định thế nào, cô ấy nghĩ cả đời này mình vẫn sẽ yêu anh ấy. 

Lúc trước khi đồng ý kết hôn với anh, làm phu nhân thượng tá, cũng đã tiêu tốn hết mọi dũng khí của cô ấy, bây giờ lại muốn để cô ấy làm phu nhân của đệ nhất chú 

mục nước A, cô ấy không có sức lực để bước tiếp bước này, cần phải bình tĩnh suy nghĩ lại một . 

Mỗi người đều đang dùng cách yêu và suy nghĩ yêu của riêng mình. 

Sau khi Mộ Thanh Hoan rời đi, Thẩm Vị Ương lại gõ thêm vài trang kịch bản rồi ngồi thẫn thờ ở đó, suy nghĩ rất nhiều chuyện. 

Phần lớn là chuyện mà trước đây cô đã từng trải qua cùng Lãnh Hoài Cẩn. 

Bây giờ khi suy nghĩ lại, khi đó cô cũng lớn gan thật, thế mà lại có thể liều mạng theo đuổi một người đàn ông khắp thế giới. 

Loại rượu ngon yêu ngay từ ánh mắt đầu tiên, tác dụng dù chậm nhưng lại rất lớn. 

“Đã về rồi sao? Chúng ta tâm sự nhé?” 

Đêm nay Lãnh Hoài Cẩn vẫn trở về lúc khuya, nhưng ít nhất vẫn trở về. 

Nhìn thấy Thẩm Vị Ương vẫn chưa ngủ, đang ngồi viết kịch bản trong phòng khách chờ anh, Lãnh Hoài Cẩn ngây người, sau đó lập tức tiến tới định ôm cô vào phòng 

ngủ, nhưng vừa đi tới trước mặt cô đã dừng chân. 

“Trên người anh toàn mùi rượu thôi, anh đi tắm rửa trước, nếu không sẽ ảnh hưởng đến em và con.” 

Thẩm Vị Ương gật đầu, cũng theo anh lên lầu, phát hiện bước chân của anh có hơi loạng choạng. 

Nỗi nghi ngờ trong lòng càng ngày càng nhiều. 

Anh rất ít khi uống rượu, dựa theo địa vị bây giờ của anh, nếu không muốn uống thì sao có thể uống tới mức như thế. 

Đợi sau khi Lãnh Hoài Cẩn tắm rửa xong, tiến tới ôm lấy cô, hôn lên đỉnh đầu cô: “Sau này không cần phải đợi anh, em cứ nghỉ ngơi trước đi, bây giờ cũng không còn 

sóm.” 

Thẩm Vị Ương: “Đêm qua em tới Ngự Cảnh Hồ.” 

Sau khi cô nói thẳng như vậy, vẻ mặt của Lãnh Hoài Cẩn trở nên cứng đờ, giọng nói cũng hơi khàn khàn: “Em nói, tối qua em tới Ngự Cảnh Hồ?” 

Thẩm Vị Ương có hơi ngượng ngùng, cười nói: “Sợ anh sẽ lệch lạc nên đi kiểm tra.” 

Lãnh Hoài Cẩn bị dọa sợ, lập tức giải thích: “Không có, Vị Ương, em nghe anh giải thích, tối hôm qua, tối hôm qua anh thật sự lừa em, nhưng mà anh, anh không lệch lạc, sao anh có thể ngoại tình chứ.” 

Thẩm Vị Ương nhìn thấy dáng vẻ sốt ruột này của anh thì có hơi buồn cười, lại tiếp tục nói: “Nhưng tối hôm qua lúc em gọi điện cho anh hỏi anh đang ở đâu, có một người phụ nữ bắt máy, hơn nữa khi cô ấy nói chuyện thì xung quanh lại có tiếng nước, có phải lúc đó anh đang tắm rửa không?” 

Hiểu lầm này vô cùng lớn. 

Đây là lần đầu tiên Lãnh Hoài Cẩn có cảm giác nghẹn khi bị người khác nghĩ oan, khiến tổ chức ngôn ngữ của anh gặp vấn đề: “Vị Ương, vợ à, sao em lại có thể nghi 

ngờ anh ngoại tình chứ, chắc chắn chỉ là hiểu lầm, khi anh tắm rửa sao lại có phụ nữ bên cạnh chứ, không phải, đêm khuya, làm sao lại có phụ nữ nhận điện thoại của anh, 

còn là do em gọi tới.” 

Nói xong, anh lập tức lấy điện thoại ra kiểm tra, kết quả lại phát hiện sau cuộc gọi anh gọi cho cô, cô thật sự có gọi lại, hơn nữa anh cũng đã nhận. 

Chắc chắn là Tiểu Dĩnh. 

Lúc này anh mới nhớ ra tối hôm qua Tiểu Dĩnh ở ngoài phòng khách nhỏ rút kim cho mình. 

“Vợ à, anh biết vì sao rồi.” Sau khi biết rõ mọi chuyện, anh lập tức giải thích: “Là y tá tên là Tiểu Dĩnh kia, làm sao lại có thể có gì đó với cô ấy được, bình thường hay giúp đồ Trác Thính Phong, có thể em không có ấn tượng nhiều với cô ấy, cuộc gọi tối hôm qua là do cô ấy nhận.” 

Thẩm Vị Ương đang vui đùa nói với anh về chuyện này, khi nghe tới đây thì hơi ngẩn người, dường như đã hơi hiểu ra, lập tức lo lắng nắm lấy tay anh: “Tối qua anh ở 

bệnh viện?” 

Nếu như không giải thích chuyện này, vậy bản thân sẽ trở thành một tên đàn ông cặn bã bị nghi ngờ ngoại tình. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!