Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Một Thai Bốn Bảo, Mommy Bà Trùm Cưng Chiều Vô Đối

“A.” 

“Cậu có sao không.” 

Sau khi ăn diện xong đổi giày cao gót lúc chuẩn bị đi yến hội, trong nháy mắt Thẩm Vị Ương có cảm giác sức lực cả người cứ như bị rút sạch vậy, suýt chút nữa ngã sấp xuống. 

Cũng may Mộ Thanh Hoan kịp thời đã cô. 

Cô nhẹ nhàng lắc đầu: “Không sao, chỉ là chóng mặt không có sức thôi, bây giờ tốt rồi.” 

Sau khi hết lo, Mộ Thanh Hoan không có ý tốt nở nụ cười: “Thường thôi, ai bảo cậu với tổng giám đốc Lãnh đều còn trẻ tuổi chứ” 

Thẩm Vị Ương đi qua lấy túi xách, bất đắc dĩ nói: “Phải phải phải, cậu đã đoán đúng, quả thực tối hôm qua không thuần khiết gì cả.” 

Một đường hai người vui đùa đi tới sảnh yến hội xa hoa ở khách sạn chuẩn bị chuyên biệt, từng dãy bàn dài nhìn qua rất khí thế, ngồi đầy phía trên là đại sứ các quốc 

gia, khen không dứt miệng với các món ngon đẹp đẽ của quốc yến. 

Ngài tổng thống và Nữ vương điện hạ nước Y ngồi một bàn, Lãnh Hoài Cẩn cũng ở đây, sau khi thấy cô vào thì lập tức đi đón cô. 

Lúc thấy giày cao gót trên chân cô thì khẽ nhíu mày, nhỏ giọng hỏi: “Sao nhất định cứ phải đi giày cao gót mới được, em không thấy mệt sao?” 

Vóc dáng cô cũng không tính là thấp, dáng người yểu điệu chân lại dài, căn bản không cần giày cao gót để phụ trợ, cứ phải khó xử bản thân như vậy khiến anh đau 

lòng. 

Thẩm Vị Ương nhỏ giọng cười nói: “Em cảm thấy như này có khí chất, nếu anh đau lòng thì ôm em đi đi.” 

Cô chỉ nói đùa thôi, nhưng mà không ngờ Lãnh Hoài Cẩn tưởng thật, trực tiếp ôm ngang cô lên, sau khi khách trong sảnh yến hội nhìn thấy thì ồn ào một lúc. 

Cô lại càng hoảng sợ, lập tức vỗ bộ ngực hắn nhỏ giọng nói: “Em nói giỡn đấy, anh thả em xuống.” 

“Nhưng mà anh cho là thật.” 

Người đàn ông thấp giọng cười nói, trêu tức nhìn cô gái nhỏ đỏ mặt núp trong lòng ngực anh mà nói, ôm cô vững bước đi đến hướng bàn ăn. 

Tối hôm qua cầu hôn, hôm nay lại làm ra chuyện có hại đến văn hóa dưới mắt nhiều người như vậy, Nữ vương điện hạ thấy không ra gì cả, liếc Lãnh Sùng cười lạnh nói: 

“Đều nói nước A của các ông là lễ nghi chi bang, thì ra lại là không có quy củ như thế này.” 

Lãnh Sùng lấy nhu thắng cương nhìn Lãnh Hoài Cẩn vừa kéo ghế để Thẩm Vị Ương ngồi bên cạnh mình nói: “A Cẩn, cùng Vị Ương kính rượu cho Nữ vương điện hạ đi, người sẽ không tới lễ cưới của các cháu nên bây giờ kính rượu luôn đi.” 

Lãnh Hoài Cẩn gật đầu, săn sóc tỉ mỉ rót rượu cho Thẩm Vị Ương: “Vị Ương, chúng ta cùng kính rượu Nữ Vương bệ hạ.” 

“Được.” 

Thẩm Vị Ương nhận chén rượu, cùng anh kính rượu với Nữ Vương điện hạ. 

Hai đứa nhỏ nâng ly với mình trước mặt nhiều người như vậy, là người bề trên nói gì cũng sẽ mất thân phận, hơn nữa bởi vì đả thương vệ sĩ nước A mà bây giờ Haya còn 

đang bị bọn họ giam giữ đấy. 

Vì thế, Nữ vương điện hạ đành phải nhịn xuống, uống chén rượu bọn họ kính này. 

Rượu qua ba tuần, nói vài chuyện không nặng không nhẹ, Nữ vương điện hạ mới không nhịn được mở miệng hỏi Lãnh Sùng: “Ngài tổng thống, cháu gái tôi bị giam đến 

bây giờ, các ông đã điều tra chuyện rõ ràng chưa, sau khi điều tra rõ ràng rồi thì chúng ta thương lượng biện pháp giải quyết một chút, kết thúc việc này đi.” 

Nghe xong, Lãnh Sùng ôn tồn lễ độ cười với Nữ vương điện hạ nói: “Có lẽ Nữ vương điện hạ đã hiểu lầm gì rồi, chúng tôi cũng không hề giam giữ công chúa Haya, chẳng qua là hy vọng cô ấy có thể an phận ở trong phòng mình đừng đi ra ngoài, đợi điều tra rõ ràng sự việc xong đương nhiên chúng tôi sẽ thả cô ấy ra.” 

Lời này của ông ấy nói như chưa nói, rõ ràng đây không phải là câu trả lời Nữ vương điện hạ muốn. 

“Tôi hiểu ý ông.” Dứt lời, bà ta nhìn về phía Lãnh Hoài Cẩn, lạnh mặt hỏi: “Cậu nói đi, cậu muốn thế nào mới thả cháu gái của tôi ra?” 

Bà ta đã hiểu, chuyện này chủ yếu là Lãnh Hoài Cẩn muốn làm thế nào, căn bản Lãnh Sùng sẽ không nhúng tay vào ân oán này. 

Lãnh Hoài Cẩn cười nhạt một tiếng: “Tôi cũng không muốn làm khó công chúa Haya, nếu công chúa Haya nhớ nhà muốn về nước Y thì bây giờ tôi lập tức thả 

người.” 

Nữ vương điện hạ nghe anh nói vậy thì tức đến xanh mặt: “Cậu đây có ý gì, cậu muốn đuổi Haya đi?” 

Lãnh Hoài Cẩn vẫn thản nhiên như cũ: “Nữ vương điện hạ nói quá rồi, ý tôi là nếu công chúa Haya không vội về nước, vậy ở lại trong khách sạn nước A chấp nhận điều 

tra không phải rất thuận tiện ư? Nếu như vội về nước, nể tình quan hệ giữa nhà họ Lãnh chúng tôi với vương thất nước Y, tôi có thể phá lệ thả người, để công chúa Haya về 

nước làm chuyện của mình.” 

à? 

Nói đến đường hoàng, thật ra ý của anh đơn giản là không muốn nhìn thấy Haya nữa, một là bị giam ở nước A, hai là về nước Y. 

Nữ vương điện hạ tức xanh xám cả mặt, cuối cùng liếc sang Thẩm Vị Ương, cười khẩy: “Cô Thẩm thật thủ đoạn.” 

Thẩm Vị Ương nằm cũng trúng đạn. 

Cô cạn lời: “Nữ Vương bệ hạ, xin hỏi việc này liên quan gì tới tôi?” 

Nữ Vương bệ hạ: “Có liên quan hay không, cô tự rõ trong lòng.” 

Thẩm Vị Ương: “…” 

Tôi cũng thật sự không rõ lắm, là cháu gái của ngài trêu chọc đàn ông có vợ trước đấy, bây giờ người ta không chấp nhận thì ngài lại trách vợ cả không nhường chỗ 

Thật sự quá nực cười. 

Nếu không phải bởi vì đây là quốc yến, cô tuyệt đối sẽ không nể mặt bà cụ không biết đúng sai này. 

“Nữ vương bệ hạ, công chúa Haya cũng nên về nước, buổi sáng tập đoàn Harvin gọi điện thoại cho tôi hỏi tôi có thể liên hệ với công chúa điện hạ không, hình như có 

chuyện khẩn cấp cần cô ấy phải quay về tự tay xử lý.” 

Lúc này Nữ vương điện hạ mới hừ lạnh một tiếng thỏa hiệp: “Nếu đã như vậy, mời tổng giám đốc Lãnh cho qua đi.” 

Lãnh Hoài Cẩn nhìn về phía Lãnh Diệp nói: “A Diệp, cậu hộ tống công chúa Haya về nước, đừng để xảy ra chuyện gì.” 

Lãnh Diệp gật đầu, sau đó đứng dậy rời đi. 

Nữ vương điện hạ tức quá chừng: “Lãnh Hoài Cẩn, cậu đừng quá kiêu ngạo, lẽ nào còn sợ cháu gái tôi nhớ mãi không quên cậu, lén lút ở lại nước A gây phiền phức cho 

cậu chắc?” 

Lãnh Hoài Cẩn: “Tốt nhất là không.” 

“Thật là ngại quá Nữ vương bệ hạ, thằng nhóc A Cẩn này đúng là quá đáng, sao có thể nói như vậy với người lớn chứ” 

Đợi xử lý sự việc gần xong, cáo già Lãnh Sùng này mới mỉm cười mở miệng giải vây. 

Trong lòng Nữ vương điện hạ nghẹn một ngụm nhưng không cách nào mở miệng nói thêm gì nữa, đành phải âm thầm chịu đựng nuốt xuống. 

Sự việc Haya giải quyết xong, chủ đề trên bàn cơm cũng chỉ còn kinh tế mậu dịch giữa hai nước, Lãnh Hoài Cẩn dăm ba câu sẽ nắm giữ quyền nói chuyện trong tay 

nước A, càng chọc Nữ vương điện hạ tức giận đến cứng họng, giữa đường uống một lượt thuốc. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!