Lúc Lãnh Hoài Cẩn lấy đồ quay trở lại, anh còn lái xe về nhà cầm dầu hoa hồng tới, khi đến chỗ Thẩm Vị Ương bên này thì đèn trong nhà đã tắt.
Anh nhìn tầng lầu đã tắt đèn kia, trong lòng cảm thấy trống vắng vô cùng.
Bắt đầu từ năm năm trước, anh đã mất đi người luôn để đèn chờ mình về nhà.
Nếu như trước đó Tiểu Y Y không mật báo mật mã trong nhà là gì, thậm chí anh thể không vào được nhà.
Nhưng khi bấm mật khẩu, một nhát dao đẫm máu khác lại đâm vào tim anh.
Không phải sinh nhật bốn đứa bé, càng không có khả năng là sinh nhật của anh, thậm chí không phải sinh nhật của chính cô, chẳng lẽ là ngày có liên quan đến Cổ
Trường Đình? Suy cho cùng, việc cô trở về lần này quan trọng nhất là kết hôn với Cố Trường Đình.
Thẩm Vị Ương, em yêu Cố Trường Đình thật sao?
Trong một nằm ở nước Y này, em và Cố Trường Đình đã phát triển đến trình độ nào rồi?
Trong lòng Lãnh Hoài Cẩn ghen ghét đến điên cuồng, sắc mặt anh cũng càng ngày càng khó coi.
Quả nhiên, sau khi anh mở cửa bước vào, phòng khách trống rỗng và tối như mực, khi anh cầm bát hủ tiếu dầu trong tay đến phòng bếp, mì sợi trong tủ lạnh mà Thẩm Vị Ương mang về trước đó đã biến mất.
Cô hoàn toàn không quan tâm anh có trở về hay không, liền cho hai đứa bé cùng nhau ăn cơm đi ngủ.
Lãnh Hoài Cẩn từ từ siết chặt tay mở tủ lạnh, hận không thể bóp nát cửa tủ lạnh.
Thẩm Vị Ương, em thật sự đủ vô tình.
Sau khi mất trí nhớ, em thật sự có thể quên anh sạch sẽ như vậy sao?
“Anh Cẩn, Bạch Thần dự định giúp chị dâu đâm đơn ly dị, em không khuyên nổi anh ta, cầu anh kiên nhẫn một chút có được không?”
Lúc này, Lãnh Hoan gửi cho anh một tin nhắn Wechat.
Anh nhịn nộ khí cuồn cuộn trong lòng xuống, lập tức trả lời: “Không phải em vừa về nước sao, đến nước Y lúc nào?”
Lãnh Hoan: “Đêm nay anh ta vừa nhận một cuộc điện thoại, chắc là chị dâu gọi đến.”
Nói đến đây, Lãnh Hoan dừng một chút, sau đó cẩn thận hỏi Lãnh Hoài Cẩn: “Anh, rốt cuộc anh có ngoại tình thật không? Lúc đầu Bạch Thần cũng đã bị em thuyết phục rồi, em nói là Cố Trường Đình chơi chiêu lừa gạt chia rẽ anh và chị dâu, nhưng nghe nói vượt quá giới hạn trong thời gian hôn nhân, sau đó mới…”
Lãnh Hoan là con gái chú Tư của Lãnh Hoài Cẩn, vẫn luôn ở nước Y phụ trách một chút sản nghiệp của tập đoàn Tài chính Lãnh tại đó, rất ít liên hệ với trong nước. Bởi vì năm năm trước Lãnh Hoài Cẩn kết hôn Thẩm Vị Ương trong trạng thái ẩn hôn, cũng không tổ chức hôn lễ nên cô ta cũng không về nước, hoàn toàn không biết gì về đời sống tình cảm của Lãnh Hoài Cẩn cả.
Mãi đến mấy ngày trước cô ta mới biết được, anh họ này của mình đã kết hôn rồi, đồng thời còn có bốn đứa bé, mà việc cô ta cần phải làm bây giờ là không cho người
bạn trai mà cô ta quen ở nước Y này dính dáng đến chuyện ly hôn của anh họ.
Hiện tại Lãnh Hoài Cẩn là chủ nhân nhà họ Lãnh nên Lãnh Hoan sẽ không hỏi gì nhiều sự sắp xếp của anh.
Ai mà biết được, hóa ra bên nhà gái muốn ly hôn không phải là bởi vì bị người khác dụ dỗ mà rất có thể là bởi vì anh họ của cô ta đã vượt quá giới hạn.
Lãnh Hoan có chút sầu lo
Cô ta rất thích Bạch Thần, cô ta không muốn có một ngày, Lãnh Hoài Cẩn bảo cô ta tự mình ra tay với Bạch Thần.
Trong lúc chờ đợi câu trả lời của Lãnh Hoài Cẩn, tim cô ta thắt lại dữ dội, hồi hộp vô cùng.
đâu.”
Lãnh Hoài Cẩn chậm rãi nói: “Nể mặt của em, anh sẽ không làm khó anh ta, nếu anh ta muốn giúp Vị Ương thì cứ để cho anh ta đi giúp.”
“Nhưng có một điều, Hoan Hoan, trông kỹ người đàn ông của em, anh không chấp nhận bên cạnh vợ mình lại xuất hiện một người đàn ông có lòng mang ý đồ xấu
này.
Lúc đầu bầu không khí còn nghiêm túc khẩn trương, sau khi Lãnh Hoài Cẩn nói câu này liền trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Lạnh Vui cười: “Yên tâm đi anh Cẩn, Bạch Thần rất chung thuỷ với em, anh ta sẽ không di tình biệt luyến đâu.”
“Nhưng mà tại sao anh lại thay đổi chủ ý?”
Lãnh Hoài Cẩn không nói thêm gì nữa, chỉ đơn dặn dò Lãnh Hoan một số việc khác sau khi về nước rồi cúp điện thoại.
Nhìn căn phòng khách trống trải, vẻ mặt anh không hề hoà hoãn bớt chút nào.
Có một số việc anh không muốn đi giải thích, coi như anh giải thích, thì Vị Ương cũng chỉ sẽ tin tưởng Cổ Trường Đình.
Đã như vậy, anh sẽ để cô tự mình đi tra rõ ràng những chuyện trong quá khứ.
Nguồn gốc của những ký ức đau buồn trong quá khứ của họ là hết hiểu lầm này đến hiểu lầm khác, không bằng để chính cô đi thăm dò rõ ràng những hiểu lầm
Nếu cô muốn khởi kiện ly hôn, điều đầu tiên cô cần tìm là bằng chứng ngoại tình của anh.
Anh chưa từng làm những chuyện đó nên việc cô đi điều tra với anh mà nói là chuyện tốt.
Lãnh Hoài Cẩn trấn tĩnh lại, cầm lấy dầu hoa hồng trong túi, đi tìm phòng ngủ của Thẩm Vị Ương.
Ký ức có thể mất đi nhưng thói quen không dễ thay đổi như vậy, mà người trưởng thành lại hiếm khi không thức đêm mà trực tiếp đi ngủ lúc mười một giờ.
Sau khi ra khỏi phòng khách, anh thấy chỉ có một phòng ngủ còn sáng đèn, khe cửa hắt ra một chút ánh sáng.
Anh đi lên gõ cửa: “Vị Ương, tôi mang dầu hồng hoa đến đây.”
Lúc này Thẩm Vị Ương vừa mới tắm rửa xong, nghe thấy giọng nói của Lãnh Hoài Cẩn thì sửng sốt.
Cô biết anh sẽ quay lại, nhưng cô không muốn giữ anh lại.
Cho nên tôi cố ý không đợi anh ăn cơm, muốn anh hết hi vọng, không đến dây dưa với cô nữa.
Nhưng là không ngờ anh lại cố chấp như thế, còn tìm đến tận phòng ngủ của mình.
Thẩm Vị Ương hơi bối rối không biết có nên mở cửa hay không.
Cô ngẫm nghĩ, thôi cứ thay quần áo khác trước đã, cô không cần phải tự làm khó chính mình.
Ngày mai còn phải đi siêu thị với bọn nhỏ, nếu đi đường còn khập khiễng thì cũng khó nhìn quả.
Cô bực bội cầm khăn lông khô xoa xoa tóc, sau đó ném lên trên ghế sô pha, chuẩn bị đổi một bộ quần áo.
Nhưng mà, đúng lúc cô tháo khăn tắm trên người xuống để đi thay quần áo thì cửa phòng ngủ bị đẩy ra…
Lãnh Hoài Cẩn thấy bên trong không có phản ứng, nghĩ rằng hôm nay cô đã quá mệt mỏi nên ngủ trước, sau đó phát hiện cửa chưa khóa lại, liền tính vào thoa thuốc
cho cô.
Không ngờ anh vừa bước vào đã thấy cảnh tượng như vậy, Anh ngây người nhìn chằm chằm đường cong tuyệt mỹ của cô, hầu kết gợi cảm của anh bỗng trượt lên trượt
xuống…
“Ra ngoài ! Anh cút ra ngoài mau!”
Hai mắt nhìn nhau, bầu không khí im lặng mất mấy giây, sau khi Thẩm Vị Ương kịp phản ứng thì một lần nữa cầm khăn tắm quấn mình kín mít, hoảng hốt chỉ cửa đuổi
người đàn ông lăn ra ngoài.
Lãnh Hoài Cẩn lúng ta lúng túng ừ một tiếng, sau khi cảm giác được mình có gì đó không thích hợp, cũng có chút chật vật thối lui ra khỏi phòng của cô.