Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Một Thai Bốn Bảo, Mommy Bà Trùm Cưng Chiều Vô Đối

“Khương Khương là ai?” 

Sau khi Khương Niệm Oản uống một ngụm nước thì đặt cốc nước xuống, nở nụ cười chua xót. 

“Trong những năm chị gái em ‘qua đời‘, rất nhiều người đều hỏi câu hỏi này. Chị ấy cũng vì một người mà sống với thân phận Khương Khương này hơn mười năm.” Cô ta bình tĩnh nhìn thẳng Lãnh Hoài Cẩn như thể nhìn những năm tháng trước đây thông qua anh. 

“Lúc chị gái em còn nhỏ từng bị người khác bắt cóc vì sách y học của bố, lúc đó được một thiếu niên cứu đưa tới hòn đảo nhỏ cách biệt với bên ngoài.” 

Vẻ mặt vốn nghiêm túc của Lãnh Hoài Cẩn có một tia run rẩy, ngón tay buông hai bên khẽ nắm chặt: “Sau đó thì sao?” 

” 

Khương Niệm Oản oán giận nhìn anh, sau đó ra vẻ thoải mái nở nụ cười: “Không phải trong phim truyền hình đều nói như vậy sao? Lấy thân báo đáp ơn cứu mạng, chị 

ấy đã yêu thiếu niên đó. Sau khi giao sách y học cho người em gái tìm chị ấy trước đó, từ đó chị ấy ở mãi bên thiếu niên kia.” 

“Người thiếu niên còn có một anh trai song sinh, hai người giống hệt nhau, nhưng chị gái em luôn nhận ra được chỉ bằng một cái nhìn” 

Anh trai sinh đôi? 

Người năm đó Khương Khương thích không phải Lãnh Hoài Sân sao? 

Lãnh Diệp ngồi bên cạnh nghe, lúc nghe Khương Niệm Oản nói vậy thì rất ngạc nhiên, anh ta khó tin nhìn Lãnh Hoài Cẩn. Lãnh Hoài Cẩn thì im lặng ngồi đó, nghe Khương Niệm Oản nói tiếp. 

“Chị rất thích anh ta, nhưng thứ anh ta xem trọng chỉ có tình anh em của anh ta. Vì anh trai của anh ta thích chị nên anh ta bắt đầu xa lánh chị, chỉ một lòng đi huấn 

luyện.” 

“Càng về sau, thời gian chị gặp anh ta càng ít. Chị theo đuổi anh ta mười năm, sau khi trưởng thành cuối cùng đã từ bỏ. Vì thế chị thầm nghĩ, xin anh ta ở bên mình một 

lần vào ngày sinh nhật mười tám tuổi. Anh ta chưa từng mừng sinh nhật với chị ấy, nếu anh ta có thể ở bên cạnh đón sinh nhật một lần thì chị ấy sẽ không còn gì tiếc nuối 

mà rời khỏi anh ta và sống cuộc sống mới.” 

“Nhưng anh ta không về, người về là anh trai của anh ta, cuộc sống mới của chị còn chưa bắt đầu, thứ bắt đầu là ác mộng. Vào ngày sinh nhật mười tám tuổi đầy hy vọng của chị, lần đầu tiên của chị đã bị gã ta cướp đi.” 

Nói đến đây, hai mắt Khương Niệm Oản đỏ au, tay nắm chặt làn váy trên chân, kiềm chế cảm xúc của mình mà nhìn Lãnh Hoài Cẩn với vẻ chất vấn. 

“Tại sao anh trai của anh ta có thể biết chính xác vị trí của nhà hàng đó, tại sao có thể biết chính xác số phòng bao? Anh Lãnh, anh biết tại sao không?” 

Vành mắt Lãnh Hoài Cẩn cũng đã đỏ, cả người run rẩy, lúc lâu mới cất giọng khàn khàn nói ra một tiếng xin lỗi. 

“Xin lỗi, tôi, anh của tôi biết cô ấy muốn rời đi, muốn ở bên cô ấy đón sinh nhật lần cuối. Tôi, tôi không biết sẽ xảy ra chuyện như vậy.” 

Hôm nhận được tin nhắn của Khương Khương là lúc anh vừa hoàn thành nhiệm vụ, sau đó Lãnh Hoài Sân đã tìm tới nói với anh hôm nay là sinh nhật của Khương 

Khương, Khương Khương đón sinh nhật này xong sẽ rời đi, anh ta muốn ở bên cô ta lần sinh nhật này. 

Từ trước đến giờ Lãnh Hoài Cẩn đều biết Lãnh Hoài Sân thích Khương Khương, anh cũng cho Lãnh Hoài Cẩn cơ hội theo đuổi Khương Khương, vì vậy anh đã cho anh ta biết địa điểm nhà hàng. 

Nếu sớm biết Lãnh Hoài Sân sẽ làm ra loại chuyện này với Khương Khương, anh nhất định sẽ không nói cho anh ta biết. Nhưng dường như bây giờ đã muộn, ngoài xin 

lỗi anh không biết mình còn có thể nói gì với Khương Khương. Thậm chí, bây giờ anh cũng đã không thể nói lời xin lỗi trước mặt cô ta. 

Khương Niệm Oản nhìn dáng vẻ ân hận lúc đầu đã làm sai của anh cũng thấy rất nực cười: “Chị gái em không cần lời xin lỗi của anh, nếu chị ấy cần lời xin lỗi của anh thì năm đó sẽ không bị hại thảm như thế rồi.” 

Lãnh Hoài Cẩn cuộn chặt tay thành nắm đấm, cất giọng run rẩy hỏi: “Sau đó, sau đó cô ấy đã xảy ra chuyện gì?” 

Khương Niệm Oản tiếp tục nói với giọng nghẹn ngào: “Ngày hôm sau khi tỉnh lại ván đã đóng thuyền, chị ấy biết mình đã không còn có thể với anh nữ nên định rời đi nhưng Lãnh Hoài Sân rất cố chấp nhốt chị ấy lại, còn nói muốn đưa chị ấy cùng rời khỏi nhà họ Lãnh, ở bên chị ấy.” 

“Chắc anh biết chuyện này, vì Lãnh Hoài Sân đang huấn luyện còn chưa kết thúc đã muốn phản bội rời khỏi nhà họ Lãnh. Người lớn nhà họ Lãnh đều rất tức giận, không đồng ý gã ta làm vậy.” 

“Mặc dù năm đó nhà họ Khương bọn em cũng không được xem là giàu có hay dòng họ lớn ở Đế Đô, nhưng sách y học của bố em luôn được người trong giới quý trọng, 

miễn cưỡng cũng có tiếng nói trước mặt bà cụ nhà họ Lãnh. Sau khi nhận được tin cầu cứu của chị gái em, bố đã đi tìm bà cụ Lãnh nhờ giúp đỡ.” 

“Sau đó bà cụ Lãnh lấy cớ phản đối anh trai của anh ở bên chị em, giúp chị em giả chết. Lúc này chị gái em mới thoát khỏi móng vuốt ma quỷ của Lãnh Hoài Sân, cuối cùng đã lấy lại được tự do sau hai năm bị giam cầm.” 

“Từ đó ông của em đã dẫn theo chị gái em rời khỏi Đế Đô.” 

Lãnh Diệp rút tờ khăn giấy đưa cho Khương Niệm Oản, cô ta nhìn anh ta bằng ánh mắt phức tạp, cuối cùng bắt đầu thẳng thắn hoàn toàn. 

“Nhưng khi đó em còn nhỏ, các người cũng không biết họ tên và thân phận thật của Khương Khương, cho nên ông của em vì để không liên lụy đến em nên đã không 

nói cho em biết về chuyện của chị gái. Ngoài bà cụ Lãnh, không còn ai biết Khương Khương chính là cháu gái của ông, mà ông đột nhiên biến mất khỏi Đế Đô là có liên 

quan với Khương Khương.” 

“Còn em..” Khương Niệm Oản liếc nhìn Lãnh Diệp, sau đó cúi đầu nói: “Thoạt nhìn em vì thích Lãnh Diệp mới ở lại đây, thật ra là em muốn điều tra rõ chuyện gì đã xảy ra vào đêm tối năm đó của chị gái, muốn tìm được tung tích của chị ấy và ông.” 

“Lãnh Diệp, xin lỗi, tôi chưa bao giờ thích anh, cứ quấn lấy anh như vậy chắc chắn anh rất phiền đúng không.” 

Lãnh Diệp hơi thay đổi vẻ mặt. Trước đó đúng là anh ta thấy Khương Niệm Oản rất phiền, không hiểu tại sao cô ta cứ thích mình, ngày ngày lẽo đẽo quấn lấy mình. 

Nhưng vào lúc này không biết tại sao khi nghe cô ta nói vậy, nói cô ta chưa từng thích mình, chỉ đang lừa mình, lợi dụng mình, trong lòng anh ta lại cảm thấy bực bội, trên mặt thì vẫn không có cảm xúc gì, thản nhiên nói: “Không sao, bây giờ nói rõ là được.” 

Vậy sao? Quả nhiên rất ổn. Cũng tốt. Anh ta không chú ý đến cảm xúc buồn bà nơi đáy mắt Khương Niệm Oản. 

“Vậy chị cô liên lạc với cô lúc nào?” Lãnh Hoài Cẩn hỏi Khương Niệm Oản. Bây giờ anh đã hiểu mục đích của Lãnh Hoài Sân. 

Chỉ có Khương Bá biết cách giải Tình Ty Đằng, chỉ khi anh ta kích thích Thẩm Vị Ương phát tác Tinh Ty Đằng mới có thể khiến anh giúp anh ta tìm được Khương Bá, sau đó tìm ra Khương Niệm Đồng. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!